Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4

" Không đươc " sáng mai là thời điểm toàn bộ thế giới đều hỗn loạn, nếu chờ đến lúc kia, ca ca hất định sẽ xảy ra chuyện, nàng cảm giác đầu có chút nhói nhói, cắn ngón tay " Ca, ngươi ở bện viện nào, lát nữa ta sẽ qua tìm ngươi "

" Nhạn Nhi, có phải xảy ra sự tình gì không? " Trong giọng nói Lạc Dật mang theo hoài nghi, Lạc Nhạn bình thường tuy được nuông chiều, nhưng vẫn là người biết nặng nhẹ, giọng nói của nàng có chút dồn dật khiến hắn lo lắng.

" Ngươi trước tiên đừng hỏi như vậy, đợi đến lúc gặp mặt, ta sẽ đem sự tình cụ thể nói cho ngươi" Bây giờ nói ca ca cũng sẽ không chịu tin tưởng, cho nên chỉ có thể kéo dài thời gian, đợi đến ngày mai nàng cái gì cũng không cần nói.

" Có thể là.. "

 " Ca, ta van ngươi, chẳng lẽ ngươi vì họ mà không muốn thân muội muội của ngươi sao? "

Vốn Lạc Dật còn chút do dự, giờ lại chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài " Ta ở bệnh viện nhân dân đệ nhất thành phố" 

Mặc kệ công ty trọng yếu bao nhiêu, cũng không trọng yếu bằng cô muội muội, tin tưởng Lạc Nhạn nhất định có chuyện nếu không nàng đã không như vậy.

Lạc Nhạn trong lòng có chút ấm áp, tâm tình bị đè nén đã lâu cuối cùng cũng tốt một chút, dặn dò Lạc Dật không cần chạy loạn khắp nơi, đứng nguyên một chỗ đợi nàng lúc này mới bắt đầu xuất phát.

Địa phương nàng ở này là khu biệt thự, người ở không nhiều, liền xem như ngã bệnh thật phần lớn mỗi gia đình đều có bác sĩ riêng, cho nên liền không có ồn ào, đợi đến khi nàng đến nội thành mới nhìn thấy tràng cảnh hỗn loạn.

Tiếng thét chói tai chỗ nào cũng có, âm thanh xe cảnh sát cùng xe cấp cứu vang vọng bên tai, Lạc Nhạn thò đầu ra nhìn những người kia trên mặt tràn đầy lo lắng, lại ở trên xe cứu thương nhẹ nhàng thở ra, Lạc Nhạn nhịn không đươc há to miệng, muốn nói cho bọn hắn không nên, ngày mai bênh viễn sẽ trở thành địa phương kinh khủng nhất. Cuối cùng cái gì cũng không thể thốt thành lời, nàng biết rõ bất luận nàng nói gì họ cũng không chịu tin, thậm chí nàng sẽ trở thành kẻ điên trong mắt họ.

Hơn nữa nàng cũng không có nhiều thời gian đi cùng bọ hắn giải thích, nàng hiện tại muốn đi chợ đen duy  nhất của J thị là nơi mà trước kia nàng hoàn toàn chưa tiếp xúc. Đầu tiên đi chợ đen, rồi sẽ đến bệnh viện tìm ca ca, cho nên căn bản nàng không có thời gian lãng phí.

Vòng qua đoạn khu phồn hoa này, đem xe ngừng tốt, bước vào ngõ hẻm nhỏ.

Chợ đen bên trong so với bên ngoài tốt hơn rất nhiều, không có quá nhiều ồn ào, bốn phía im lặng. Lạc Nhạn dựa theo quy củ trước đó nghe qua, hoàn thành đăng ký cùng phí tổn, lúc này mới đi vào.

Hôm nay tai nạn đột nhiên tơi, quầy hàng bày bán giảm đi ít nhiều, xa xa nhìn thấy vài nhà.

Mi mắt ở từng cái quầy hàng mà lướt qua, liền không có đồ vật mà nàng muốn tìm, liên tiếp đi hơn nửa giờ đồng hồ vẫn như cũ không tìm được. Thấy được chỉ còn lác đác vài nhà, Lạc Nhạt không khỏi có chút vội vàng lên.

Ngay tại lúc này, một đạo quang mang hơi lấp lóe lên thu hút ánh nhìn của nàng, mi mắt sáng lên nhìn sạp hàng bày ở phía trước cách đó không xa.

" Muội tử coi trọng cái gì? " Vừa đến trước sạp hàng, chủ quán có chút kích động hỏi nàng. Dù sao sự nghiệp buôn bán ngày càng khó khăn, hơn nữa tình huống bốn phía có chút bất thường, nếu có thể làm một đơn hắn cũng có thể trở về sớm.

Lạc Nhạn duỗi tay đem khối ngọc bội cầm lên, ngắm nghía cân thận. Ngọc bội nhìn có vẻ phổ thông, ngay cả chất liệu cũng không khiến người ta hứng thú, nhưng Lạc Nhạn lại biết rõ nó không bình thường.

" Cái này bán thế nào? "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro