Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6 : Lão công là bộ đội đặc chủng

Ngô Ngôn là quân nhân , tác phong đương nhiên mạnh mé , Chu Lăng cũng là người nói là làm . Đêm đó , sau khi quyết định lộ trình đến 2 giờ , hai người đều tự mình trở về phòng ngủ thi thập hành lý , ngày hôm sau đến thẳng nhà ga , mua điểm tâm buổi chiều đi Quế Lâm bằng xe lửa . Trạm thứ nhất của tuần trăng mật được bọn họ quyết định ở Quế Lâm , Quế Lâm có sông có núi , Chu Lăng vốn đã muốn đi từ lâu .

Quyết định xong , hai người tự động về phòng ngủ . Không biết Ngô Ngôn nghĩ như thế nào , dù sao Chu Lăng kiên quyết không đồng ý động phòng ở nhà . Mặc dù đã sớm kết hôm nhưng ngày hôm qua còn phân phòng ngủ , hôm nay liền gộp làm một , thật xấu hổ nha !!! Hơn nữa ở nhà còn có lão ba , lão mẹ.

Cho nên cô về phòng , đóng cửa lại, cũng không thèm liếc mắt nhìn Ngô Ngôn một cái. Nằm ở trên giường , cô mới có thể thở phào nhẹ nhõm , vừa rồi , thực sự cô rất sợ Ngô Ngôn yêu cầu muốn vào phòng , khi đó không biết nên đồng ý hay từ chối đây .

Mua xong vé xe lửa , hai người phải đi gặp bà ngoại của Chu Lăng . Bà nội của cô đã mất từ sớm , cho nên dịp lễ tết hay có chuyện lớn gì thì cả gia đình sẽ đi tìm bà ngoại . Lần này Chu Lăng kết hôn , đương nhiên cũng phải nói với bà một tiếng .

Nhà ngoại xưa chỉ làm nông hoặc đi làm công cho người khác , giờ đã lớn tuổi ,lão mẹ của Chu Lăng là con út , lúc sinh mẹ cô thì bà đã ngoài 40 . Ông ngoại của Chu Lăng năm nay đã 92 tuổi , âu yếm nhìn cháu ngoại mang theo cháu rể về nhà , tuy rằng không nói nhưng ánh mắt tràn đầy ý cười . Lỗ tai của ông không tốt , 2 năm nay còn không thể tự mình đứng vững , cả ngày chỉ có thể xem TV để đốt thời gian .  Bà ngoại thì vừa tròn 90 , sức khỏe vẫn rất tốt , chỉ có mắt là hơi kém , phải đến gần mới thấy rõ ai đang đến .

Bà ngoại thấy Chu Lăng mang theo cháu rể về nhà , liền lôi kéo hỏi chuyện , lại trách cháu rẻ mua quá nhiều quà , phải biết tiết kiệm tiền cho cuộc sống sau này .

Sau đó lúc đi vào bếp nấu cơm , bà ngoại vụng trộm hỏi Chu Lăng :" Nó là bộ đội ở thành phố N hả ? Chỗ  đó cách đây bao xa ?"

Chu Lăng rửa thức ăn , không chú ý trả lời :"Có vấn đề gì à , nếu ngồi xe lửa thì mất khoảng 11 hoặc 12 giờ ạ"

"Xa như thế sao ? Thành phố N có thuộc Trung Quốc không ?"

Chu Lăng không nói gì , trầm mặc một lúc lâu :"Phải ạ"

"Chúng ta cũng là người TQ à?

Chu Lăng có lẽ muốn hộc máu , miễn cưỡng áp chế tinh thần , còn muốn kiềm chế không biểu lổ ra biểu hiện dở khóc dở cười của mình bây giờ :"Phải ạ"

Bà ngoại gật đầu :"Lấy chồng cho con khác với lúc gả mẹ con , phải chịu khó , với Tiểu Ngôn cũng không nên hung dữ , tốt nhất ôn nhu một chút..."

Theo thói quen của người nông thôn  , bữa cơm đa phần là thịt cá , thịt lợn quay , béo ngậy . Gà cũng để nguyên con mà bày . Chu Lăng không thích , chỉ ăn vài miếng rau dưa . Ngô Ngôn lại không kén chọn , cái gì cũng ăn , mấy cái chân gà bà gắp cho cũng đều ăn hết , còn ăn thêm mấy bát cơm , làm bà ngoại mừng rỡ cười không ngừng .

Bởi vì phải bắt kịp xe lửa , bọn họ vừa ăn xong cơm liền trở về nhà , tiện đường mua hoa quả để chuẩn bị lên xe ăn , Chu Lăng còn mua thêm vào cái bánh ngọt . Cô ghét nhất ăn cơm trên xe lưa , vừa đắt vừa khó ăn . Ngô Ngôn nghe cô nói thế , liền mua thêm thức ăn chính , còn ra siêu thị mua vài hộp bánh quy , hạt dưa , sửa chua và vài thứ linh tinh nữa ,đều chuẩn bị để cô ăn trên xe lửa .

Bố mẹ Chu Lăng nhìn thấy Ngô Ngôn săn sóc như vậy , hài lòng cực kỳ , đối với hắn càng thêm yêu quý tha thiết , Chu Lăng còn cảm thấy ghen tỵ , muốn hỏi thẳng bọn họ có phải có con rể rồi nên không cần con gái nữa .Liền bị Lão ba , Lão mẹ cười nhạo , Ngô Ngôn lén lút nắm tay nàng , trong ánh mắt ngập tràn hạnh phúc cùng thỏa mãn .

Vé xe  lửa là loại nằm , hai người cũng không có hành lí gì ngoài mấy chiếc ba lô đựng quần áo ,

ngồi mãi trên giường cũng không biết làm gì . 

Chắc mười mấy giờ sau mới đến nơi , chỉ có thể ngủ thôi . Lên xe đầu tiên quả mua phó bài , để tiết kiệm thời gian . Chu Lăng trước kia đều đi một mình nên không nghĩ tới người đối diện .

Cô nghĩ ngợi một lúc , qua ngồi trên giường của Ngô Ngôn , dựa nửa người vào hắn , nói:"Thời gian còn sớm , chúng ta nói chuyện phiếm đi , em còn chưa biết trong bộ đội anh làm chức vụ gì "

Ngô Ngôn cảm thấy hơi sửng sốt , dùng ánh mắt kỳ quái nhìn cô :"Chị dâu không phải đã nói với em rồi à?"

Chu Lăng lắc đầu:"Chị ấy chỉ nói anh là cấp dưới của chồng chị ấy , là thiếu tá , cũng không nói gì thêm ."

Ngô Ngôn thử thăm dò nắm lấy tay nàng đang  đặt bên hông , cảm thấy người Chu Lăng hơi cương cứng một chút , sau đó liền điềm tĩnh lại , càng ôm chặt hơn , nhẹ giọng nói :"Anh là bộ đội đặc chủng của quân khu XX thuộc thành phố N , là phó đại đội , trung đội trưởng , tương đương với trưởng doanh trại , sáu tháng cuối năm chắc sẽ phong thăng hàm ."


Chu Lăng hình như muốn đứng lên nhưng lại nhớ ra mình vẫn còn đang trên xe lửa , thế nên chỉ có thể kinh ngạc há miệng thật to , quay đầu nhìn hắn cả nửa ngày, nói :"Anh là bộ đội đặc chủng?"

Ngô Ngôn thấy cô phản ứng dữ dội như vậy, cũng có chút khẩn trương :"Phải , hơn nữa so với bộ đội bình thường thì sẽ vất vả , nguy hiểm hơn nhiều , em để ý sao ?"

"Anh là bộ đội đặc chủng?"Chu Lăng lại hỏi thêm một lần , biểu cảm không dám tin .

Ngô Ngôn đã không dám nói tiếp nữa , chỉ nhẹ nhàng gật đầu .

" Oa , khó trách lại lợi hại như vậy , một mình đánh nhiều người !Vậy có phải là giống như trong TV hay nói ?"Chu Lăng mắt lóe sáng như sao , cô hâm mộ nhất chính là bộ đội đặc chủng , cũng không ngờ mình lại được gả cho người như vậy.Làm phu nhân của bộ đội đặc chủng , thật hạnh phúc ...Không ổn rồi , cô muốn té xỉu ...

Ngô Ngôn thấy cô cũng không vì mình là bộ đội đặc chủng mà tức giận, cũng yên lòng , cười nói:"Tuy rằng anh không có xem TV , nhưng mà chắc không giống đâu , những nhiệm vụ của bộ đội đặc chủng đều phải giữ bí mật , hơn nữa cuộc sống rất buồn tẻ , nếu dựa vào tình hình thực tế mà quay thì không ai muốn xem cả."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: