Chương 1 : Xem mặt
Chu Lăng xuống điểm dừng xe , nhìn xung quanh một chút , cách đó không xa " Tiệm cà phê Điển Ngữ " . Trên đường kẹt xe , có thể người kia đã chờ vài phút , cô ghét nhất chính là người khác đến muộn , nhưng không ngờ rằng lần này là mình khiến cho người khác phải đợi . Người ta nói , ấn tượng đầu tiên rất quan trọng . Tuy là cô chưa có muốn lấy chồng , nhưng dù nói thế nào đi nữa , đã 28 tuổi , mỗi ngày chịu lão mẹ ép cưới , cô đã sớm phát điên rồi.
ĐI đến trước cửa quán cà phê , Chu Lăng dừng lại , cố nặn ra một nụ cười , sau đó mới mở cửa ra , lại nhìn xung quanh một chút , người phục vụ dẫn cô tới bàn cà phê đặt sẵn . " Xin chào , tôi là Chu Lăng "
Người cô hẹn là một quân nhân . Lúc này đang ngồi thẳng lưng dựa vào bức tường bên cạnh , trên bàn là ly cà phê có vẻ chưa động qua , cũng không thấy có sách hay tạp chí gì cả . Hắn thấy Chu Lăng , vội vàng đứng dạy , mặt không chút biến đổi nói : " Xin chào , tôi là Ngô Ngôn , mời ngồi ."
Chu Lăng ngồi xuống vị trí đối diện với hắn , không chút e thẹn mà đánh giá đối phương . Cô vốn tưởng hắn là một người cao lớn thô kệch , không nghĩ so với cô chỉ to hơn một chút , làn da trắng muốt , hắn thật là quân nhân sao ??? Cô có chút ghen tị nha , nhìn quân hàm trên vai đối phương , thiếu tá .
Chợt nhớ , đại tỉ nói đây là đồng nghiệp của nàng , thì ra là người ngồi trong văn phòng làm việc . Trước đây , cô cũng đã gặp qua một thượng tá , vô cùng cao lớn , tuy cơ bắp bị quân trăng che mất nhưng khắp thân thể vẫn không ngừng toát ra sự linh hoạt , mạnh mẽ . Lại nhìn tới người trước mặt , chẳng lẽ bọn họ thích tập thể hình . Cho dù không thích cười , cô bỗng nở một nụ cười vô cùng rực rỡ .
Chu Lăng nhìn đối phương , theo thói quen bầy ra một khuôn mặt ngốc nghếch . Cô thường như vậy , khi cần suy nghĩ sẽ không để ý đến mọi việc xung quanh . Mãi tới khi cảm nhận được có người đang chăm chú nhìn mình , cô mới định thần lại . " Thật ngại , vừa rồi có chút không chú tâm
"
Quân nhân quả thật ánh mắt lợi hại . Cô ngẫm lại vị thượng rá kia khi xem ánh mắt của mình , trong lòng cũng thầm gật gật , cười nói với phục vụ " Cho tôi một coca " . Phục vụ vừa rời đi , cô tốt cục khồn nhịn được mà hỏi " Anh năm nay thật sự có 30 ?"
Ngô Ngôn có chút xấu hổ , tuy bình thường người khác cũng hay nghi ngờ tuổi của hắn , nhưng chưa bao giờ gặp qua người hỏi thẳng hắn như vậy . Chỉ có thể gật gật đầu " Tôi sinh năm 81"
Chu Lăng mỉm cười " Tôi so với anh nhỏ hơn 2 tuổi . Ạnh là sau khi tốt nghiệp đại học mới nhập ngủ hay sao ?" . Cùng một người ra lạ nói chuyện phiếm , có chút không được tự nhiên , hơn nữa đối phương cũng không nhiệt tình , đây là một loại thống khổ .
" Tôi học Quốc phòng Khoa đại máy tính chuyên nghiệp "
" Học Quân giáo có vất vả không ? Vừ phải học kiến thức chuyên sâu , vừa phải luyện tập "
" Vô cùng tốt "
Chu Lăng có chút mất mặt , cố gắng tìm một đề tài khác . Cô thật không có khả năng với đối phương tức giận , hỏi một câu người ta đáp một câu vô cùng thành khẩn . Hơn nữa cũng đã tính , nếu lần này tìm được người vừa ý , liền tính đến chuyện kết hôn , đỡ phải chịu mỗi ngày bức hôn nữa . Lần này đi xem mắt , đối tượng là quân nhân , không thể mỗi ngày ở nhà , cô có thể duy trì được tự do , trước hay sau khi kết hôn không có gì khác biệt .
Chu Lăng lấy lại bình tĩnh , hỏi : " Anh có muốn cùng tôi tiếp tục liên hệ không ?"
" Hạn nghỉ phép của tôi chỉ có nữa tháng , hy vọng có thế chờ tôi về đơn vị đem chuyện này báo cáo " .
Chu Lăng bị lời này dọa cho ngẩn người . Trước kia cũng nghe nói qua , nam nữ vừa đi xem mắt hôm trước , hôm sao nữ liền về ở với nam , chưa tới một tháng sao thì mang thai . Còn người này là vừa gặp mặt đã muốn kết hôn sao ? Qủa thật là khoa chương .
Ngô Ngôn thành thật thú nhận " Tôi cũng biết có chút vội vả , nhưng bộ đội vô cũng bận rộn , một năm cũng chỉ có 20 ngày nghỉ , lúc trước đã xin thêm vài ngày , tùy lúc có thể bị gọi đi hành động , cho nên tôi không có khả năng giống người bình thường cùng cô từ từ nói chuyện tình cảm . Tôi chỉ có thể tận dụng vào ngày nghỉ , nhờ vào những người quen thuộc , bồi dưỡng một chút cảm tình , về bộ đội liền viết bản báo cáo quân hôn".
Chu Lăng đối với tình yêu tuy rằng không có quá nhiều kỳ vọng , cũng đã chuẩn bị tinh thần kết hôn cùng người xa lạ không rõ tính cách , nhưng chuyện này quả thật không được tự nhiên . Mà nếu không đồng ý , nói không chừng mẹ cô còng có thể đêm cô về nhà một ngày ba lần cho cô đi xem mắt . Ở quê , có nhiều người thân gặp mặt vài làn liền kết hôn , xem ra cũng không có gì khác biệt .
DÙ gì đi nữa , người trước mắt vô cùng ưu nhìn , điều kiện cũng đầy đủ , vì vậy liền chọn hắn đi ?
Hai người cùng nhau trao đổi phương thức liên lạc , lần đầu gặp mặt bọn họ cùng nhau uống trà , sau đó đến giờ ăn cơm tối . Nếu cảm thấy không tốt , có thể bỏ của chạy lấy người . Nếu cảm thấy tốt , có thể cùng nahu ăn cơm tối , xem phim . Chỉ tiếc , Chu Lăng không biết hưởng thụ tình yêu , mà Ngô Ngôn cũng không có kế hoạch gì . Hai người ăn xong , liền nói lời tạm biệt .
Ngô Ngôn tuy rằng không phải là loại người hay nói , lại giỏi chăm sóc người khác . Chu Lăng vẫn như cũ không muốn kết hôn , trên đường đi thấy người khác có bạn trai , người ta được bạn trai mua cho đồ ăn vặt , đi chung một chiếc dù , hết lòng che chở cho cô gái , quả thật có chút hâm mộ . Không nghĩ phải vội vàng lấy chồng , dù sao cũng tự chăm sóc chính mình thật tốt đã , tự do của bản thân đem so với kết hôn sinh con , làm nội chợ không biết cái nào thì hơn , bởi vậy sự hâm mộ vừa lóe lên đã nhanh chóng trôi qua .
Hiện tai , nhìn chính người vừa cùng mình xem mặt , tuy rằng không biết nói lời đường mật , thậm chí còn khồn kéo ghế cho cô , lúc cùng hắn ở trong thang máy , ở khách sạn lựa chọn đồ ăn , đều tùy ý .
Loại đàn ông như vậy , cho dù hai người không có tình cảm , nhưng hẳn vẫn có đủ tư cách làm chồng ? Dù sao hắn vẫn là quân nhân , cô cũng nên nhường một bước , không có thời gian ở gần nhau thường xuyên , dù chỉ một chút cử chỉ chăm sóc cũng khiến cô hạnh phúc mà hưởng thụ . Nghĩ như vậy , liền "kết hôn ".
Tuy rằng Chu Lăng đã từ chối , Ngô Ngôn vẫn muốn đưa cô về , cô đành đáp ứng . Ấn tượng của Chu Lăng với Ngô Ngôn quả thật rất tốt, nếu không cô đã từ chối rồi , chỉ để cho hắn đưa đến ga tàu điện ngầm thôi .
Khuya rồi , cũng không tiện mời hắn lên lầu uống trà ,chỉ mỉm cười nói " Tôi hôm nay quả thật rất vui vẻ "
Ngô Ngôn vẫn phụng phịu , nói " Sáng ngày mai , tôi tới đón cô ?"
Chu Lăng nghĩ nghĩ nói :" Mười một giờ được không ? Chúng ta có thể cùng nhau ăn cơm , sau đó đi xem phim ". Ngô Ngôn cũng đáp ứng , hai người cùng nhau vẫy tay tạm biệt . Chu Lăng xoay người đi vào con ngõ nhỏ , không biết sau lưng mình , hắn đang nhìn nàng dần đi xa , lập tức lấy điện thoại ra ấn số .
"Chị dâu , nhiệm vụ đã hoàn thành "
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro