Chương 1: Tìm Lão Bà
Thành phố Thiên Hải
Dương Hạo kéo lấy hành lý, tâm sự nặng nề đi trên đường phố, ánh mắt nhìn về phía phương xa, trong đôi mắt mang theo một tia phiền muộn.
Ngay tại hôm qua, hắn bị người từ trong nhà đuổi ra, người đuổi hắn đi không phải ai khác mà chính là cha mẹ đã sinh ra hắn, nuôi nấng hắn hơn 30 năm. Bây giờ hắn đã không có nhà để về.
Từ xa không đến ngàn dặm, Dương Hạo đi vào thành phố Thiên Hải, không phải là cầu học, cũng không phải vì mưu sinh, mà chính là tìm vợ.
Đúng, ngươi không nghe lầm !
Dương Hạo lần này tới, chính là vì tìm lão bà.
Lão bà 20 năm, trước khi đính hôn ba ngày, chạy theo người khác, mà nhân vật nam chính là hắn.
Không sai, vị hôn thê của Dương Hạo bị người mang đi.
Nhưng cũng không phải hắn đội nón xanh, bời vì người bắt cóc vị hôn thê của hắn là nữ.
Nói đúng hơn, là ba nữ nhân hợp vào bắt cóc vị hôn thê của hắn
Khi vị hôn thê cùng người chạy được 1 tháng, Dương Hạo cũng bị nhị lão đuổi ra khỏi nhà, dựa theo cách nói của mẹ hắn, vị hôn thê đã cùng người chạy, ngươi còn có mặt mũi ở trong nhà đợi?
Dương Hạo cảm thấy mình rất rất thất bại !
Vị hôn thê cùng người chạy cũng coi như thôi, kết quả hiện tại còn bị lão mụ ghét bỏ, kết cục không nhà để về, đây là tạo nghiệt gì?
Dương Hạo hoài nghi, hắn đời trước nhất định làm nổ cả hệ ngân hà.
"Nhân vật phản diện, các ngươi chờ đấy, ta sẽ một lần nữa đem lão bà cướp về."
Nghĩ tới đây, trong đầu Dương Hạo liền không nhịn được nhớ tới ba nữ tử mang đi hôn thê của mình, trong lòng thầm hận.
Dương Hạo đối với thành phố Thiên Hải cũng không xa lạ gì, bởi vì hắn trải qua đại học ở đây. Về phần tại sao chọn nơi này, đó là bởi vì lão bà ở đây.
Thi đại học, không phải lão mụ lão ba bức, mà là bởi vì vị hôn thê ở đây, Dương Hạo hấp tấp đi theo
Mờ mịt trên đường không biết đi đâu, Dương Hạo đột nhiên nhìn thấy trong quán Internet bên cạnh, ba học sinh tiểu học đeo khăn quàng đỏ, lưng đeo cặp sách phim hoạt hình:
"Ngươi thực ngốc, liên tục vượt dù cũng không biết, lần sau không mang ngươi đi ăn gà."
"Đừng ! Ta không phải chỉ mới chơi một lần sao?"
"Còn có ngươi, vừa nhặt được K98, kết quả không thấy là người nào liền bị đánh chết, có mất mặt hay không?"
"Ta làm sao biết có người trốn ở đó âm ta? Lão Ngân Tệ rất đáng hận."
"Ngươi lần sau ăn gà đừng bỏ rơi ta, cha ta không cho ta ở nhà chơi game."
"Một bữa Kentucky "
"Được, không có vấn đề."
Nghe ba người bọn họ nói chuyện với nhau, Dương Hạo bị đề tài của bọn họ hấp dẫn, không tự giác dừng lại.
Trong đó có một người, không ngừng chỉ trích hai người khác, hai người bị chửi, đầu cũng không dám ngẩng lên.
Nhìn ba tên học sinh tiểu học đi qua, Dương Hạo không còn gì để nói.
Hiện tại học sinh đều dữ dội như thế sao?
Đưa mắt nhìn ba vị tiểu bằng hữu rời đi, Dương Hạo liếc mắt qua quán coffee internet chui bên cạnh, lập tức cầm điện thoại di động lên.
"Alô, cảnh sát sao? Ta muốn báo cáo..."
Nói chuyện xong, Dương Hạo yên lặng thu hồi điện thoại di động, sảng khoái tinh thần rời đi.
Tiểu bằng hữu, không nên trách ca ca nhẫn tâm, ca ca cũng là vì giữ gìn xã hội công bằng chính nghĩa, loại quán internet chui như thế này các ngươi vẫn là ít đến thì tốt hơn.
(Bên Trung muốn vào quán net bình thường phải đăng ký bằng chứng minh thư ấy :v )
Chơi game ít, làm bài nhiều , tương lai mới có thể tìm được lão bà tốt.
Học Lôi Phong làm việc tốt, Dương Hạo tự giác cứu vãn ba cái nhi đồng vị thành niên sắp sa ngã, lúc này vui vẻ đi vào một quán ăn không tệ, chuẩn bị giải quyết vấn đề cơm trưa hôm nay.
Ăn cơm xong, Dương Hạo kéo hành lý rời đi, đi đến trạm xe lửa gần nhất.
Hiện tại đã qua giờ cao điểm, bên trong tàu điện ngầm, người vẫn như cũ không ít, nhưng cũng không chật chội.
Tìm chỗ ngồi xuống, lực chú ý của Dương Hạo lại rơi vào poster trước mắt.
Logo quảng cáo có bối cảnh là một dốc núi, bên trên có một chiếc xe máy bốc khói chạy đến, một nữ nhân dung mạo khuynh thành mặc quân trang, sau lưng đeo khẩu súng M416, trong tay giơ một thanh K98, ánh mắt sắc bén nhìn phương xa, cả người tản mát tư thế hiên ngang.
Trên logo quảng cáo, ở phía dưới có bốn chữ lớn càng dễ thấy:
"Tuyệt địa cầu sinh !"
Đây là một trò chơi gần đây rất hot, tên gọi tắt là "Ăn gà" .
Mấy tháng trước, tuyệt địa cầu sinh trở thành một con hắc mã trong giới võng du, hoành không xuất thế.
"Ăn gà" vừa xuất hiện, lập tức lấy một loại tốc độ kinh dị mà vang dội toàn bộ Hoa Hạ, trong khoảng thời gian ngắn gần như đạt đến trình độ toàn dân ăn gà
Không thấy được trước đó ngay cả tổ chức khủng bố học sinh tiểu học cũng pử bên trong sao?
Bất quá, đó cũng không phải trọng điểm Dương Hạo quan tâm.
Lúc này hắn đang nhìn mỹ nữ trên poster, đột nhiên phát ra tiếng cười.
"Ta dựa vào, người này không phải là đồ biến thái đấy chứ?"
"Đi nhanh đi, nói không chừng là người điên trên tàu điện, quá dọa người."
"Sẽ không xui xẻo như thế? Nhìn lấy dáng dấp còn hơi đẹp trai."
"Đi đi, chúng ta chuyển sang nơi khác."
"..."
Dương Hạo cười, để mấy nữ sinh bên cạnh sợ hãi, thấp giọng nghị luận vài câu, liền giống như chạy trốn rời đi nơi này.
"Biến thái? Ngươi mẹ nó mới biến thái, cả nhà các ngươi đều là biến thái."
Dọa chạy mấy tiểu nữ sinh hoảng sợ, Dương Hạo cảm nhận được xung quanh có ánh mắt dị dạng, trong lòng biệt khuất.
"Ây, huynh đệ, ngươi cũng là fan Tử Câm Nữ Thần?"
Lúc này, một âm thanh bỉ ổi xuất hiện bên, mà Dương Hạo rất nhanh liền phát hiện nên người mình có một trạch nam vóc người hơi mập ngồi xuống
Dương Hạo nghi ngờ nhìn đối phương, không trả lời.
"Ta cũng là fan Tử Câm Nữ Thần, ngươi cũng thích nàng ư?"
Gặp Dương Hạo không để ý tới hắn, đối phương một điểm giác ngộ đều không có, còn tiếp tục hỏi một tiếng.
"Rất thích!"
Dương Hạo nhàn nhạt hồi đáp.
"Xảo, nhìn bộ dáng ngươi, là người mới à? Làm fan nam thâm niên của Tử Câm Nữ Thần, ta cần phải phổ biến một chút thường thức cho ngươi."
Đối phương đẩy kính đen, nghiêm trang nói:
"Tử Câm Nữ Thần 17 tuổi xuất đạo ở clb truyền kỳ, trở thành một trong không nhiều nữ tuyển thủ chơi game chức nghiệp"
"Năm thứ nhất, ở thời điểm game đang hot, giết sạch tam đại đỉnh phong thư thần, một trận chiến thành thần."
"Năm thứ 2, đảm nhiệm đội trưởng chiến đội truyền kỳ, chỉ huy đội ngũ, lực áp quần hùng, đạt được giải quán quân toàn quốc, trèo lên đỉnh cao trong nước."
"Cùng năm, nàng chỉ huy đội ngũ đi lên sân khấu thế giới, một đường quá quan trảm tướng, lấy tư thế sắc bén không thể đỡ mang về cúp quán quân vòng chung kết thế giới."
"Năm thứ 3, Tử Câm Nữ Thần liên chiến..."
"..."
"Đối với vô số người yêu quý Điện tử cạnh kỹ, nàng cũng là thần, cũng là truyền kỳ."
"Ba tháng trước, không biết là nguyên nhân gì, nàng và clb truyền kỳ huỷ bỏ hiệp ước, ngay khi mọi người cho rằng một đời truyền kỳ cứ như vậy thoái ẩn, một tháng trước, nàng lại đột nhiên xuất hiện, tự mình sáng tạo một chiến đội nữ nhân, liên chiến tuyệt địa cầu sinh..."
Bỉ ổi trạch nam càng nói càng kích động, càng nói càng hưng phấn, nhưng khi hắn quay đầu, lại phát hiện không biết lúc nào Dương Hạo đã nhắm mắt lại, nhất thời cảm thấy có chút mất hứng.
"Ngươi đến cùng có nghe hay không?"
Đối phương một mặt phiền muộn, hóa ra vừa rồi lời nói đều lãng phí.
"Đang nghe đây, cứ tiếp tục khen !"
Dương Hạo mở to mắt, trên mặt biểu lộ vẫn chưa thỏa mãn, cười híp mắt nói.
"Ây..."
Lần này, đổi đối phương mộng bức.
"Nói cho ngươi một bí mật, nàng là lão bà của ta."
Dương Hạo chỉ một ngón tay lên mỹ nữ trên poster, tự hào khó tả nói.
"Cút, Nữ Thần là của ta."
Bỉ ổi trạch nam giận dữ, hung hăng trừng Dương Hạo một chút, phẫn hận rời đi.
Đối với việc này, Dương Hạo tỏ vẻ bất đắc dĩ.
Làm người không thể lừa mình dối người, phải học cách tiếp nhận hiện thực.
Nửa giờ sau.
Dương Hạo dựa vào địa chỉ Lâm thúc cung cấp, đi đến ngôi biệt thự nhỏ 2 tầng.
"Ngươi tìm ai?"
Ấn chuông cửa, rất nhanh liền có một mỹ nữ tóc dài mở cửa, hồ nghi đánh giá Dương Hạo.
"Tìm lão bà !"
Dương Hạo thanh âm chân thành đáp
Ba !
Ba một tiếng, cửa vừa mới mở ra, lần nữa bị khép lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro