Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2:NGỦ CHUNG

Ngẩng đầu nhìn hỉ phục nam tử nhìn mình đâm chiêu suy nghĩ, Lôi Tư Tầm nhíu nhíu mày, nàng giờ có nên nói với hắn biết rằng nàng không phải "lão bà "của hắn không, tự dưng chiếm lấy thân xác người ta rồi còn khiến hắn mất đi quyền lợi được ôm lão bà, tính ra nàng cũng cảm thấy mình thật có lỗi. Nhưng mà nàng cũng không có cố ý a. Thôi có chuyện gì thì để mai nói vậy, dù sao hôm nay nàng đã mệt chết rồi, dường như linh hồn của nàng và thể xác này chưa dung hợp hoàn toàn với nhau cho nên nàng cảm thấy làm việc gì cũng cố hết sức.

"Cái kia.... Uh....! Ngươi...."

Mà hắn gọi là gì nhỉ? Lôi Tư Tầm buồn bực.

Cuối cùng cũng để ý đến hắn sao? Lục Hàn Kỳ nhìn Lôi Tư Tầm, như là đợi nàng nói hết câu.

"Thôi đi, ta mệt rồi.... "

Lôi Tư Tầm lên tiếng, leo lên giường trùm chăn lại, nhìn Lục Hàn Kỳ một lát, lại nói

"Tối ngủ đừng dành lấy chăn với ta, ta sợ lạnh, còn những chuyện còn lại.... Thì mai nói ".

Nói xong, xê người mình vào một chút, nhắm mắt lại, nàng thật sự là đã rất mệt a.

Lục Hàn Kỳ lần đầu tiên cảm thấy thế nào là uất ức đến không nói thành lời. Nguyên một đám quạ bay xung quanh đầu hắn. Lục Hàn Kỳ cảm thấy dở khóc dở cười, hắn...là "tiếu diện ma vương "nàng không sợ sao? Hay là chỉ giả vờ? Nhưng mà hơi thở đều đều đã cho thấy nàng đã đi vào giấc ngủ, không lẽ mệt đến thế ư? Nữ nhân này đúng là kì lạ thật.

Hầu hết nữ nhân nhìn thấy gương mặt của hắn, đa số đều là kinh ngạc hoặc thẹn thùng cúi đầu, còn nàng chỉ liếc sơ qua như nhìn "hàng hóa "rồi nhàn nhạt gật đầu, trước mặt hắn mà hành động rất tự nhiên, không có gì là e thẹn, quá mức tự tại không giống như là các tiểu thư khuê cát, càng không giống những thái độ hào phóng của các giang hồ hiệp nữ. Nàng thật là tam tiểu thư của Vân thượng thư sao??

Lại còn nói không được dành chăn với nàng? Nữ nhân này không biết là đang chung phòng với một nam nhân sao? Lại là trượng phu của nàng? Mà còn là đêm động phòng hoa chúc của bọn họ  ......!!??

A..... Hoàng huynh à! Huynh kiếm đâu ra mà đưa cho đệ nữ nhân kì lạ này chứ hả!?. Lục Hàn Kỳ cười tự giễu .

"Ưm..... Lạnh.... "

Người trên giường nhíu mi, ôm chặt lấy chăn, như là chưa hoàn toàn đủ ấm áp nên cứ hướng về nơi cứ hướng về nơi có độ ấm lớn hơn. Hắn đang mơ màng đi vào giấc ngủ, bỗng dưng nghe được tiếng rên, một thoáng giật mình, còn chưa kịp định thần lại thì đã thấy được một khối thân thể dán sát vào hắn.

Cứng đơ!! Đây là cái tình trạng này của Lục Hàn Kỳ, cả người căng cứng không dám nhúc nhích dù chỉ một chút. Chưa bao giờ, chưa từng có ai lại gần hắn đến như thế này, hầu như hắn có thể cảm giác được là cả người của nàng nằm trọn trong lòng hắn. Mùi hương thoang thoảng cứ như là là lãnh hương đào hoa cứ vương vấn nơi chóp mũi, không hiểu vì sao người chán ghét cảm giác tiếp xúc gần như hắn giờ đây lại thấy chán ghét mà còn có một chút thích.

Như một ma chướng, như một cái bẫy nguy hiểm đến chết người, như cạm bẫy vô hình, hắn vô thức đưa tay ôm lấy nữ nhân bên cạnh mình vào lòng. Đây thật là cái bẫy, một cái bẫy khó thoát ra được,.... Lí trí của hắn lớn tiếng mà cảnh báo nhưng giờ đây mọi thứ đều vô dụng, tất cả chỉ là sử mê hoặc,..... Rồi không biết từ khi nào mà hắn chìm vào giấc ngủ.

Một đêm vô mộng .....

Ngày hôm sau, những ánh sáng nhàn nhạt chiếu vào khe cửa khiến cho Lôi Tư Tầm khẽ nhíu mày lại. Hàng mi dài khẽ nhấp nháy rồi mở ra, như là chưa kịp thích ức với ánh sáng, khẽ nhắm lại lần nữa rồi mở hẳn.

Mặt đối mặt, mắt đối mắt, mũi đối mũi, miệng kề sát miệng, cả người của nàng hầu như ghé sát hoàn toàn vào nam nhân này, tư thế của hai người thật sự là..... Khụ.... Ái muội nha.

Lôi Tư Tầm nhìn thật kỹ nam nhân ở trước mặt, tối qua nàng thật mệt mỏi cho nên không dư hơi đâu mà để ý đến hắn, nhưng giờ trời sáng, ở gần như thế này, dĩ nhiên là thời cơ cũng như là cơ hội thích hợp để đánh giá "lão công "của mình rồi a.

Làn da thật tốt  không thua gì nữ nhân, không phải có khi còn hơn cả của nữ nhân đấy chứ, trắng nõn không tỳ vết, lỗ chân lông cũng như vậy a. Chân mày đậm nhạt vừa phải, khiến cho gương mặt của hắn hình thành nên loại khí phách khó tả. Mắt vì đang ngủ cho nên nhắm nghiền lại, hàng mi dài còn cong, đẹp tuyệt trần. Sóng mũi cao thẳng tắp khiến cho ngũ quan càng thêm rõ ràng, bạc môi tà mị, khi cười chắc sẽ câu dẫn người khác.uh! Nói tóm lại là nam nhân này là điển hình của yêu nghiệt.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro