Chương 2
Vương Nguyệt Hàm cùng tiểu Ngọc đến Nông Thu các lấy hạt gióng, cô vẫn vậy một thân bạch y bất nhiễm bụi trần, tóc buông tự nhiên chẳng búi tóc theo lối cổ đại ở đây, chỉ lấy hai lọn tóc hai bên buộc chéo lại cột bởi dãy lụa trắng.
" Hôm nay trời hơi oi bức, Vương phi có mệt thì ngồi nghỉ ở viện nhỏ kia đi, để e đi lấy là được rồi" tiểu Ngọc lo lắng nhìn Vương Nguyệt Hàm nhăn mặt vì nóng.
" Không sao đâu, chỉ là hơi nắng thôi, có ô che nắng mà."
Một lúc sau cả hai người đã đến được Nông Thu các. Tiểu Ngọc thường ngày có qua lại với một nô tỳ tên A Tú nên mọi việc diễn ra nhanh chóng. A Tú xin phép cho tiểu Ngọc đi đây với cô ấy một lát, Vương Nguyệt Hàm gật đầu ưng thuận. Vương Nguyệt Hàm nhắm trúng gốc cổ thụ cạnh một ao nước nhỏ, cô thư thái dựa vào thân cây ngắm cảnh chim cò.
" Xem ra thời cổ đại cũng không tệ, cứ sống an nhàn trong Lãnh Đoạn các thật là một điều tuyệt mỹ a~ " cô dựa vào gốc cây nhắm mắt cảm thán.
Chẳng biết từ đâu một chậu nước lạnh hất thẳng vào mặt cô, cô giật mình mở mắt thì thấy hai nữ nhân ăn mặc phong phanh trang điểm sặc sỡ nhìn cô cười khinh bỉ.
" Ây dô ~ tiểu Hồng à sao ngươi lại bất cẩn mà làm đổ nước lên người " Vương Phi" tỷ tỷ thế này, ngươi đừng thấy tỷ ấy thất sủng mà khinh thường a~ dù gì người ta cũng là "Vương Phi" cũng là thân phận Công chúa Tây Độc, cho dù có là công cụ liên bang thì tỷ ấy vẫn là chủ tử của ngươi, có biết rõ chưa?" Liễu Mộng che quạt e lệ cười châm chọc, cố tình nhấn mạnh hai từ Vương phi để nhục mạ cô.
" Liễu Mộng muội muội à, đừng thất lễ với Vương phi tỷ tỷ chứ. Dù sao người chưa một lần được thị tẩm như tỷ ấy đã đáng thương lắm rồi. Muội phải dạy dỗ lại tiểu Hồng có biết chưa." Lục Bình đứng cạnh giả lả cười cợt, hoàn toàn không để cô vào mắt.
" Ân, Lục Bình tỷ nói phải" hai ả tự nói tự trả lời, cười cợt vang vọng cả Nông Lâm Các, đám nô bộc hiếu kì kéo lại xem náo nhiệt càng đông
Vương Nguyệt Hàm chán ghét đứng dậy quét mắt lạnh lùng nhìn hai ả ta người xướng kẻ hoạ kia. Từ nhỏ cô rất ghét những ai làm phiền đến nơi nghỉ ngơi của mình, càng không thuận mắt loại người ưa nhục mạ người khác. Xem ra Vương Nguyệt Hàm lúc trước đã chịu đựng không ít ủy khuất rồi. Cô đã cho ta vậy mượn thân xác thì ta sẽ hảo hảo lấy lại công bằng cho cô.
Vương Nguyệt Hàm lấy tay nâng vạt áo giũ mạnh , nước bẩn khi nãy bắn vào hai ả ta làm nhoè lớp phấn trên mặt. Cười nhạt hài lòng, cô với tay ra sau xoã hẳn tóc, quay người dùng tay gĩu tóc thật mạnh làm nước bắn tung toé lên người hai ả ta. Dự định bỏ đi thì Liễu Mộng nắm cổ tay Vương Nguyệt Hàm kéo lại.
" Đồ tiện nhân , ngươi làm gì vậy hả? Ngươi phá hỏng lớp trang điểm của ta, còn định bỏ đi à? " Liễu Mộng tức giận dùng móng tay bấu vào da Vương Nguyệt Hàm đến nỗi bật máu.
Vương Nguyệt Hàm tối sầm mắt, cô đã định bỏ qua rồi, đúng là thấy chết không sợ . Cô nắm cổ tay ả ta bẻ ngược ra sau, đè ả ta xuống đất, chân phải đè mạnh xuống xương sống làm ả ta đau đớn la hét giãy dụa.
" Ngậm cái mồm của ngươi lại cho ta. Càng giãy dụa ngươi càng làm đau ngươi thôi. Bình sinh ta cực ghét ai tổn hại thân thể ta, nhất là loại son phấn rẻ tiền như ngươi." Vương Nguyệt Hàm lạnh lùng dùng sức bẻ ngược cổ tay Liễu Mộng.
Liễu Mộng đau đớn vừa khóc vừa thét vừa chửi rủa, lớp trang điểm bị nước mắt hòa với nước bẩn làm trôi mất đi nhìn rất thảm hại. Lục Bình một phen cả kinh vì trước giờ Vương Nguyệt Hàm rất ôn thuận, dù có ức hiếp ra sao vẫn im lặng bỏ đi. Ả ta không ngờ được rằng cô lại có thể chống đối lại.
" Vương Nguyệt Hàm, ngươi đừng quên thân phận của mình. Ngươi nghĩ vương gia sẽ bỏ qua việc hôm nay sao? Liễu Mộng là ái thiếp được Vương gia sủng hạnh nhất, ngươi đừng có mà làm càng." Đè nén sự sợ hãi, Lục Bình cứng miệng đe doạ.
Nô tỳ xung quanh xôn xao bàn tán chẳng biết nô tỳ hay cơ thiếp thất sủng nào lại bất hạnh bị Liễu Mộng và Lục Bình nhắm trúng. Số phận thật thảm rồi, nhịn nhục bỏ qua có lẽ chỉ bị đòn roi. Ai cũng biết Nhị vương gia sủng ái Liễu Mộng vô hạn, ả ta muốn làm gì vương gia đều nhắm mắt xem như không biết. Chạm vào Liễu Mộng chỉ có đường chết.
" Thế sao? " Vương Nguyệt Hàm dùng sức bẻ gãy tay của Liễu Mộng, vứt ả ta sang một bên, lãnh tĩnh đứng dậy. " Ái thiếp được sủng hạnh nhất ? Xem ra mắt nhìn của tên Mộ Hiên Vũ này thật kém cỏi, người như cô ta cũng lên giường được à? "
Dừng một lát, cô nhếch môi cười lạnh " Thân phận ta ngươi không nhắc ta cũng quên mất ta là chính phi được đích đương kim hoàng thượng ban hôn, dùng kiệu tám người khiêng rước qua cổng chính. Thật không biết với thân phận này đủ tư cách bẻ gãy tay cô ta chưa?"
Đám nô tỳ xung quanh mặt trắng mặt xanh không dám tin vào tai mình nữa, đây chính là nhị Vương phi bị thất sủng đó sao? Thật không thể tin được, trong phủ có nhiều lời đồn đại về Vương Nguyệt Hàm, nào là nhu nhược, yếu đuối, công cụ chính trị, vừa vào cửa vài ngày đã phạm tội mưu sát cơ thiếp nên bị giam lỏng trong Lãnh Đoạn Các. Họ chưa một lần nhìn thấy Vương Nguyệt Hàm, đồng thời không nể trọng cô . Nhưng nay họ đã bị cô doạ cho chết khiếp.
Lục Bình cứng họng với câu trả lời và thần thái lạnh như băng của Vương Nguyệt Hàm, ả ta tức giận ngồi bệt xuống, Liễu Mộng gào thét lăn lộn vì cánh tay gãy của mình.
" Ta nói các ngươi, nước sông nước giếng vĩnh viễn đừng chạm nhau. Cô ta là điển hình. Ta không chạm ngươi thì đừng dại mà chạm ta. Nhớ kĩ ngày hôm nay, nếu ta biết hai ngươi nảy sinh vọng tưởng diệt trừ ta thì ta sẽ chẳng khách khí nhân từ mà bỏ qua. Nhớ rõ, chạm ta chỉ có chết." Giọng nói không cao không thấp đậm mùi chết chóc được Vương Nguyệt Hàm nhẹ nhàng thốt ra, cô lãnh đạm liếc nhìn đám người hiếu kì kia, chậm rãi rời khỏi nơi này tìm tiểu Ngọc.
" Vương Nguyệt Hàm, ả tiện tỳ kia ta nhất quyết không bỏ qua việc này. Ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết." Liễu Mộng căm hờn nhìn cánh tay bất động, rồi lại nhìn theo bóng lưng Vương Nguyệt Hàm ngầm thề rằng sẽ cho cô chết không toàn thây.
Một thân ảnh trên cây theo dõi mọi việc từ đầu đến cuối, vốn rằng dự lên đây hóng gió nhưng ngờ đâu lại chứng kiến một màn đặc sắc như vậy. Tựa đầu vào thân cây, khẽ nhếch môi bạc.
"Vương Nguyệt Hàm, nhị Vương phi , Công chúa Tây Độc, thay da đổi thịt. Thú vị đây."
Hết chương 2
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro