14 . Một ngày bị biến nhỏ của Tư Truy
Kim Lăng cẩn trọng đặt Tư Truy đang ngủ say lên tấm một tấm vải lụa dày màu hồng . Ban nãy sau khi y khóc xong , mí mắt ươn ướt nặng trĩu khẽ khép lại , ngã người xuống tay Kim Lăng mà ngủ . Cảnh Nghi, Tử Chân và Kim Lăng lo lắng hỏi Lê tông chủ rằng Tư Truy bị làm sao , nàng chỉ trấn an họ rằng sau vài ngày nữa sẽ hết thôi , cả ba nhìn nhau , sau đó cũng chỉ đành thở dài ai về phòng nấy . Trước khi đi , Cảnh Ngho có chủ ý muốn mang theo Tư Truy luôn liền bị Kim Lăng dành lại , thế là hai người lại cãi lộn với nhau .
Hắn sau một ngày mệt mỏi nằm xuống giường , mãi không ngủ được , hắn buồn chán nằm lăn qua lăn lại , lăn cho đã rồi , Kim Lăng ngồi dậy , tay chống cằm ngắm nhìn con người đang say ngủ kia , bỗng thấy một giọt nước mặt từ từ rơi xuống khuôn mặt y , một giọt , rồi hai giọt , rồi giọt thứ ba , những giọt nước mắt rơi xuống , làm ướt một vũng nhỏ của tấm vãi .
Kim Lăng lo lắng đem Tư Truy để lên tay , sốt ruột và lo lắng , hắn lấy tay nhẹ nhàng xoa xoa lưng Tư Truy , sau một lúc , những giọt nước mắt cũng không còn rơi nữa , không gian yên lặng đến nỗi nghe rõ mồn một tiếng thở của cả hai . Thấy Tư Truy có vẻ đã hết khóc , hắn an tâm đặt Tư Truy lên giường của mình rồi nằm cạnh y , tiện tay lấy tấm vải hồi nãy làm chăn cho y luôn . Kim Lăng hôn lên mặt y sau đó nở một nụ cười rồi từ từ chìm vào giấc ngủ .
Sáng hôm sau , Kim Lăng vừa thức dậy liền nghe tiếng Tư Truy la hét . Hắn nhìn xuống , thấy Tư Truy đang chật vật la hét , thần người bị cánh tay của hắn đè lên . Kim Lăng giật mình vội nhấc tay lên rồi để Tư Truy lên tay mình , rối rít xin lỗi .
" Ấy ấy đừng có khóc nữa , t..ta xin lỗi mà...." Kim Lăng nũng nịu xin lỗi , thiệt chứ với cái mặt của hắn mà nũng nịu thì nó cứ sao sao ấy mọi người .
" không sao , cũng không có khóc đâu " Tư Truy thấy hắn dường như hiểu lầm liền lên tiếng . Ban nãy do hôm qua hắn khóc nhiều quá mà hôm nay mắt sưng lên , y lấy tay dụi dụi vào mắt làm Kim Lăng còn cứ tưởng là y lại tiếp tục khóc . Hừ ! Y là một nam nhân , sao có thể dễ dàng khóc vậy chứ .
" Tư Truy...., ngươi thế nào rồi ? " Kim Lăng lo lắng hỏi han .
" Ta__" Tư Truy còn chưa kịp nói đã bị tiếng đạp cửa làm cho giật mình , y quay đầu ra sau liền thấy Cảnh Nghi dáng vẻ hùng hổ nhưng khuôn mặt lại nhăn lại .
" Ngươi có biết cái gì là lịch sự không hả ?!!! Đạp cửa phòng người ta như thế à ?!!! Có tin ta mách Hàm Quang Quân cho ngươi chép phạt thấy ông nội luôn không ?!!! " Kim Lăng tức giận quát Cảnh Nghi , "vợ chồng" người ta đang hỏi han nhau mà xông vô , kì ghê dậy hà !
" Kệ ta !! Ta chép phạt quen rồi , không sợ !!! " Cảnh Nghi hất mặt lên cãi với hắn , mắt lia tới thấy Tư Truy liền nhào tới , giật lấy y từ tay Kim Lăng .
" Ê ngươi nhẹ nhàng thôi chứ !!! " Kim Lăng thoáng thấy khuôn mặt Tư Truy nhăn lại liền nhắc nhở .
" Ta biết rồi " Cảnh Nghi nói rồi ngắm ngắm Tư Truy " Oaa , Tư Truy đúng là dễ thương nhất , biến nhỏ cũng rất dễ thương "
" Chứ còn sao nữa " Kim Lăng như đang khoe vợ mà ưỡn ngực tự hào nói .
" Ta có khen ngươi đâu ?! Tự hào cái gì ?!!! " Cảnh Nghi bĩu môi khinh bỉ .
" H...hai người ăn chưa ? " Tư Truy thấy hai người họ sắp lao vào đánh nhau rồi liền lên tiếng đổi chủ đề .
" Ngươi đói hả ? Để ta kêu người mang đồ ăn lên cho ngươi " Ánh mắt Kim Lăng từ tóe lửa muốn lao vào bóp chết tên kia phút chốc lập tức chuyển thành yêu thương , sủng nịnh .
Cảnh Nghi giật giật mắt nhìn hai người trước mặt sau đó cũng hiểu ra chuyện gì đó mà bỏ ra ngoài . Cũng vài ngày sau đó , Tư Truy đã trở lại bình thường . Y trong lòng muốn nhảy lên la hét nhưng lại sợ bị phạt nên chỉ dám cười cười để thể hiện mình đang rất vui .
Còn về Cảnh Nghi thì sau cái vụ hôm đó , dường như cậu ta cứ mỗi lần hai người kia xích lại gần nhau là y như rằng né như né tà , chỉ dám lại gần Tư Truy mỗi lần y ở một mình .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro