Full
Mùa thu
Là cái lạnh của một ngày dậy sớm
Là tách cafe góc quán quen ngồi
Là sắc đỏ lá phong rợp đường gió thổi
Là bước chân cô độc đến thương mình
Là cơn mưa cuối ngày lạnh lùng nhưng yên tĩnh
Và là tôi, với sự tồn tại quên bỏ ngày hôm qua
Người hỏi tôi sao không thích mùa thu?
Tôi chỉ cười
Bao nhiêu thu nữa người mới thấy "Mùa thu trong mắt tôi"
Cũng như việc người nghĩ tôi sẽ không bao giờ yêu ai
Tôi lại cười, giấu che sầu muộn
Bao lâu nữa người mới biết
"Người trong mắt tôi là mùa thu tôi yêu, nhưng sẽ không bao giờ nói"
Yêu người
Là tôi chấp nhận lặng thầm
Chấp nhận đơn phương
Chấp nhận đứng phía sau gặm nhấm những nổi buồn
Nhưng hơn tất cả
Cuộc sống của tôi đã chẳng còn vô vị
Nụ cười của tôi chẳng còn là những cái nhếch mép vô tình
Tôi đang sống với niềm hạnh phúc của tình yêu
Của những miền cảm xúc không tên qua những ngày bình yên nhất
Tôi nhận ra có một người trong lòng thật tốt
Tôi không đòi hỏi những cái nắm tay siết chặt
Không cưỡng cầu chi những buổi hẹn hò
Chẳng cần người biết làm gì đoạn tình này nhỏ nhặt
Tôi chỉ cần người hãy tồn tại trong lòng tôi, giúp tôi mãi mãi đừng thay đổi
Mùa thu,mùa của những cơn mưa
Mùa nhớ nhung những hồi ức chưa bao giờ cũ
Thu đến rồi,người có thấy không???
Cần Thơ, 25.2.2017
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro