LẶNG NGẮM BẦU TRỜI
LỜI MỞ ĐẦU
Trước khi đặt bút viết nên câu chuyện về chính thực tại ảm đạm của mình, tôi đã trăn trở vô số lần về tiêu đề của tác phẩm, tôi muốn làm một cái gì đó vĩ đại, hay ho, và chân thực nữa, thế là tạch...tạch....tạch....enter...và hàng trăm kết quả tìm kiếm mang danh self- help hiện ra, kiểu như: "13 cách khiến bạn bớt nhạt nhẽo hơn","7 sự thật phũ phàng về cuộc sống",..v...v...Dường như đến cả thanh tìm kiếm cũng đang chế giễu cuộc đời mờ nhoẹt của tôi, tôi cười nhạt, ngoài đứng hình ra ở khoảnh khắc này thì tôi vẫn chưa biết mình phải làm gì.
À, chắc hẳn bạn đang tò mò tôi search gì để hiện ra kết quả tìm kiếm kia hả? Nếu lỡ bạn không tò mò lắm, thì cũng cứ ậm ờ giả vờ để lần gặp gỡ đầu tiên giữa chúng ta diễn ra thật êm xuôi nha; nguyên văn searching của tôi: "cái gì lúc nào cũng mờ nhạt, không ai chú ý nhưng lại rất quan trọng". Đấy chính là suy nghĩ thực của tôi về bản thân mình, bởi vì, so với một nhân vật chính như trong truyện ngôn tình, tôi chính là nhân vật phụ trong truyền thuyết, mờ nhạt, không có gì nổi bật, không ai chú ý, nhưng lại rất quan trọng với cuộc đời của một ai đó, cụ thể là phụ huynh nhà tôi, hết.
Mở bài rất dài dòng, nhưng tựu chung lại, câu chuyện này, sẽ nói về tôi - một nhân vật phụ nhỏ bé lặng lẽ bước đi dưới bầu trời rộng lớn như chẳng có điểm dừng. Có thể những dòng phía sau sẽ đôi lúc mang màu sắc chẳng mấy tươi vui, nhưng cuộc đời mà, thăng trầm và khó đoán; và con người nào mấy ai sống được cả một đời an vui?
"Lặng ngắm bầu trời" là tác phẩm đầu tay nên sẽ không tránh khỏi những vụng về, thiếu sót, rất mong quý bạn đọc nhìn nhận tôi dưới ánh nhìn bao dung và thương cảm cho cô bé lần đầu tập viết truyện. Dựa trên câu chuyện có thật về cuộc đời của tôi, nhân vật Kim Cương ra đời, phiên bản truyện của tôi, và tôi chính là phiên bản đời thực của ẻm.
Hãy dành thời gian đọc truyện thật vui vẻ và hoan hỷ nha mọi người
Trân trọng,
Tác giả
Trần Trang
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro