Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương5: Bị Thương



Trời ngã về chiều thời tiết có vẻ dịu hơn một chút Lạc Vân cùng mấy cậu bạn đã đưa được Vương Bình về đến nhà.

"Cô ơi Cô mở cữa cho con đi " Lạc Vân lên tiếng kêu cửa.

'Ra đây ra đây ' Két cửa được mở Cô Chu Ngọc nhíu mày .

- Tưởng ai hoá ra là 2 đứa mày cái thằng của nợ đấy làm sao mà mặt, mũi ,bầm tím bầm đen ra đấy, đứng còn không vững thế kia , đúng là của nọ chỉ giỏi gây chuyện rắc rối.
'Cô à bớt vài lời đi anh ấy có muốn vậy đâu là giao lưu ở trường thôi ạ'.

-Giao lưu kiểu gì mà người không ra người ngợm không ra ngợm thế kia, mày giỏi che giấu bênh thằng đấy là giỏi rồi.

"Con nói thật , không tin Cô hỏi chị Tiêu Tuệ đi ạ chị ấy cũng chứng kiến mà".

-Còn lôi Tiêu Tuệ vào làm gì vào nhà đi rồi mấy đứa kia đi về hết đi.

Cả đám dìu Vương Bình vào trong nhà tới phòng của Vương Bình đặt xuống.

"Lạc Vân chăm sóc cậu ấy nhé bọn tôi về đây ngày mai tan học bọn tôi tới thăm"

- Chào Cô bọn cháu xin phép về ạ mà hôm nay đúng là giao lưu Võ Thuật nên Vương Bình mới bị vậy không phải cậu ấy gây chuyện đâu ạ.

- Chỉ gây chuyện thôi mấy đứa về đi Cô bận công chuyện không tiễn.

            Bên trong phòng Vương Bình

Lạc Vân ngồi cỡi giầy cỡi đồng phục học sinh 2 má cô nóng ran lên.

' chết mất mình đang nghĩ cái gì đây, là anh trai anh trai đấy ,ối trời ơi sao có thể nhìn nghiêng nhìn dọc như vậy chứ ,Lạc Vân  dùng hai tay vỗ vỗ nhẹ mặt mình.'.

'Ưm.. Ưm... Nước... Nước' Vương Bình ú ớ lên tiếng.

" Đợi em chút em đi rót nước" Lạc Vân chạy xuống bếp rót ly nước bê lên phòng.

"Anh trai tỉnh rồi sao thấy trong người thế nào có khó chịu chổ nào không em mang anh đi bệnh viện khám, anh có đói không em đi nấu cháo..." Lạc Vân tuôn một tràng khiến Vương Bình choáng váng .

"Lạc Vân" từ từ nói chậm lại để anh còn trả lời.

" Anh không sao không cần đi bệnh viện ngủ là sẽ tốt còn bầm như thế này lăn trứng là xong không đáng lo ngại em đi nấu gì rồi cùng ăn ".

"Dạ, vậy em đi nấu cháo anh nghĩ đi xong rồi em kêu".

Lạc Vân đứng dạy đi về phòng mình thay quần áo đồng phục ra để xuống bếp nấu cháo.

-Mày làm gì dưới bếp thế đã dọn dẹp phòng óc hết chưa? Cô Chu Ngọc lên tiếng hỏi Lạc Vân.

" Dạ con nấu ít cháo cho anh trai xong rồi tý tối con dọn dẹp hết ạ".

-Anh trai dạy ăn tý cháo rồi ngủ em để đây nhé anh trai ăn đi em đi dọn dẹp phòng sáng mai em mang anh đi ngâm nước nóng.

Phù phù cuối cùng cũng xong hết việc rồi đi tắm rồi ôm mộng đẹp thôi....

Reng reng đồng hồ báo thức điểm đúng con số 5 tròn trĩnh eo thon 5:00 phù phù lạnh quá thở cả ra khói thế này.

Lạc Vân dạy làm vệ sinh cá nhân rồi qua phòng anh trai kéo cửa vô phòng.

'Anh trai anh trai dạy dạy đi ngâm nước nóng 'Lạc Vân lay người Vương Bình ủa ủa sao nóng thế này chứ .

Lạc Vân dìu Vương Bình trong trạng thái nữa tỉnh nữa mê ra hồ nước nóng thả xuống.

'Thời tiết thế này ngâm nước nóng thì còn gì bằng chứ ' Lạc Vân thầm nghĩ

Bỗng Vương Bình chìm xuống Lạc Vân mất hồn nhảy vào hồ kéo Vương Bình ngồi dạy ,dựa vào thành hồ chưa được bao lâu lại tuột chìm xuống, Lạc Vân lại kéo lên lần này để dựa vào vai mình 1 tay choàng qua vai Vương Bình giữ lại.

Lạc Vân nhìn Vương Bình đang tựa vào vai mình thầm nghĩ" nhìn góc độ nào anh trai cũng đẹp như vậy mình có nên giấu không ta ... Ôi ôi lại nghĩ đi đâu vậy chứ thật là".

Cuối cùng cũng ngâm cho Vương Bình xong  dìu lại vào phòng .

Bất chợt Lạc Vân đứng tần ngần như boom nổ chậm chết rồi thay quần áo thay quần áo như thế nào đây.

Lạc Vân đỏ mặt tía tai thôi nhắm mắt làm liều là anh trai mình mà .

Thay áo trước rồi Lạc Vân lấy mềm đắp ngang phần thắt lưng rồi thay phần dưới.

'Anh trai em chỉ thay quần áo cho anh không mạo phạm gì anh đâu đến lúc anh tỉnh lại chắc không trách mình đâu nhỉ' Lạc Vân thầm nghĩ phù thế cũng xong mặt trời cũng lên tới đỉnh đầu.

Về phòng thay quần áo nữa là xong.

- Lạc Vân . Bạn tới tìm kìa làm gì mà kéo nguyên một đám như thế chứ Cô Chu Ngọc lên tiếng.

'Dạ con ra liền'.

Mở cửa phong bước ra trước Lạc Vân như chết ngộp làm sao con gái cả lớp kéo đến đây kia chứ.

"Lạc Vân bọn tôi nghe nói chuyện của Vương Bình anh trai cậu rồi bọn tớ hôm nay tới" một bạn lên tiếng.

-À à anh ấy bên trong phòng đấy các bạn vào thăm đi không biết anh ấy đã tỉnh chưa nữa để tớ dẫn các bạn vào.

' không được Lạc Vân cậu ở ngoài đi để bọn tớ xếp hàng từng người từng người vào gặp anh ấy".

Lạc Vân ngơ ngác đứng nhìn các bạn lấy son lấy gương ra bôi bôi trét trét..

Rồi từng người từng người xếp hàng vào bên trong lâu thật lâu cuối cùng cũng xong .

'Lạc Vân bọn tớ về đây hôm sau sẽ lại đến thăm anh trai cậu tiếp'.

"Ừ các bạn về cẩn thận".

Lạc Vân mở cửa phòng anh trai bước vào cảnh tượng trước mắt khiến Lạc Vân muốn ngất xĩu từng hộp quà được chất bên cạnh chổ Vương Bình đang nằm nhìn gương mặt của Vương Bình Lạc Vân như muốn té ngữa.

Mặt Vương Bình toàn vết hôn dính son môi chi chít khắp mặt.

Lạc Vân thầm nghĩ " các cô gái này sao có thể tự ý hôn anh trai như thế chứ không được không được lần sau không thể để mấy cô ấy gặp nữa , còn tặng quà các kiểu như thế chứ".

Các bạn này manh động quá anh trai mà tỉnh dạy thấy gương mặt mình như vậy thì sẽ phản ứng như thế nào nhỉ.

Ưm... Hưm Lạc Vân em làm gì đứng như trời trồng ra thế đang nghĩ cái gì đó .

"Hả hả anh trai đã tỉnh rồi sao thấy trong người thế nào rồi đã khoẻ nhiều chưa?"

Cái gì đây ở đâu mà ra nhìu cái này thế  Vương Bình chỉ vào những hộp nhỏ bên cạnh mình.

'Là các bạn nữ tới thăm tặng anh" Lạc Vân trả lời.

Đem vứt hết lần sau đừng để cô gái nào bước vào phòng của anh tuyệt đối không được cô gái nào bước vào trừ em .

Thôi em về phòng đi về nghĩ ngơi đi anh khoẻ rồi không sao đâu .

'Dạ có chuyện gì anh gọi em nhé'.

'Lạc Vân' ? Vương Bình lên tiếng.

'Dạ'

Thôi không có gì em về phòng đi?

'Hơ anh trai hôm nay kì lạ thôi về phòng ngủ một giấc ôm mộng chuyện gì mai tinh' Lạc Vân thầm nghĩ.

Thôi em về phòng đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #vanybinh