BỈ NGẠN HỮU YÊU 2.3
Chương 2:: Cái chết của ngươi đa tình như thế [ tam ]
Khi quỷ thị vệ mặt đen đang thao thao bất tuyệt, cô gái áo tím đột nhiên cầm dây xích dài trong tay vòng lên trên cổ Khổng Tử Viết, buộc cô cùng mình chạy trốn.
Hai con quỷ một mạch chạy như điên, cho đến khi thấy rất nhiều quỷ đang ngay ngắn có trật tự đi về một hướng, cô gái áo tím mới chậm bước chân lại, lại buộc chặt dây xích trong tay, đe dọa nói:"Ngươi thành thật chút cho ta, bằng không ta ghìm chết ngươi!"
Khổng Tử Viết mở miệng muốn nói cái gì đó, lại không thể phát ra một tiếng động.
Cô gái áo tím khẽ nhíu mày, buông lỏng dây xích một ít, cho Khổng Tử Viết có thể nói.
Sau khi Khổng Tử Viết ho nhẹ một trận, khàn khàn cổ họng, chậm rì rì nói: "Kỳ thật tôi rất tò mò, sau khi cô ghìm chết tôi, tôi còn có thể biến thành hình thức tồn tại nào nữa."
Cô gái áo tím nheo mắt lại, xem chừng dường như muốn ghìm chết Khổng Tử Viết. Nhưng cô ta cuối cùng chỉ cười cười, dùng giọng dịu dàng dụ dỗ nói: "Ngươi ngoan ngoãn theo ta đi đầu thai, như vậy đối với ai cũng tốt. Nếu không bị nhốt ở đây một ngàn năm,sống không có mĩ nam, sống không có mỹ thực, không có cuộc sống truyền hình TV, mỗi ngày chỉ có thể nhìn đủ loại cô hồn dã quỷ chết thảm mỗi ngày."
Khổng Tử Viết cảm thấy nàng ta nói có lý, vì thế gật đầu đồng ý.
Cô gái áo tím không nghĩ tới Khổng Tử Viết dễ nói chuyện như vậy, không khỏi có chút đắn đo không cho phép suy nghĩ của cô, vì thế nàng ta nghi hoặc hỏi: "Ngươi không muốn chung sống cùng ta một ngàn năm ở địa phủ?"
Khổng Tử Viết lấy ánh mắt nhìn kẻ bệnh thần kinh liếc nữ tử áo tím một cái, nhẹ nhàng đáp lại câu,"Tôi không muốn thay đổi tính hướng."
Cô gái áo tím khóe miệng co giật, hung hăng lôi Khổng Tử Viết một chút, dùng ống tay áo ngăn dây xích ở cổ tay hai người, ra hiệu bảo cô cùng chạy lên trước đám quỷ đi đầu thai.
Nơi quỷ đầu thai tên là "Châu Thai Trì", toàn thể nhìn giống như là một tòa thiên trì cực lớn. Đáy hồ nước dừng như mặt gương, trên hồ quanh năm quanh quẩn sương mù xanh tím dày đặc quỷ khí u mịch, giống như nhìn không thấu nhân sinh huyền bí, không thể thăm dò chân tướng luân hồi.
Xung quanh "Châu Thai Trì" thiết lập các Luân Hồi Đạo. Có Súc Sinh Đạo, có Nhân Đạo, cũng có Yêu Ma Đạo. Trừ những thứ đó ra, còn phân thành các niên đại, hiển nhiên là nhằm vào thời không khác nhau.
Khổng Tử Viết cùng cô gái áo tím một trước một sau đi tới, trong lòng suy nghĩ nếu đợi lát nữa mình dùng mánh lới không uống canh Mạnh Bà, có thể lưu lại ký ức kiếp này không? Nếu có thể thành công, cô có thể đi tìm cha Khổng, tiếp tục làm con gái của ông. Nghĩ lại cả đời này, người cô nhớ đến nhất chính là cha Khổng còn những người khác đều là mây khói lướt qua.
Cô cũng không phải một người rất nhiệt tình, cũng không có thứ tình cảm nồng nhiệt, nếu để cô tự bình luận bản thân, vẫn tuyệt đối chính là bốn chữ –"tương đối bình tĩnh". Hai chữ "bình tĩnh" này có vẻ dễ giải thích, nhưng sau khi thêm vào hai chữ "tương đối", ý nghĩa này thật đáng giá nghiên cứu kỹ.
Khi Khổng Tử Viết đang tính toán trong lòng, bên tai lại nghe thấy hai con quỷ nói chuyện với nhau.
Một con quỷ mặc quần áo xám nhỏ giọng hỏi một con quỷ mặc áo đen khác: "Ca, đợi lát nữa chúng ta không uống canh Mạnh Bà được không? Kiếp sau chúng ta vẫn làm huynh đệ."
Không đợi con quỷ áo đen trả lời, một vị quỷ nha dịch đột nhiên xuất hiện, âm trầm cười nói: "Ít tính toán đi! Đừng tưởng rằng địa phủ bây giờ vẫn là phương pháp quản lý cũ, có thể dễ dàng cho các ngươi chui qua kẽ hở, mang theo ký ức đi đầu thai! Các ngươi một đám tự cho là xuyên qua thời không, trên thực tế lại nhiễu loạn trật tự bình thường của Nhân Đạo.
"Nói thật cho các ngươi biết, từ lúc Mạnh Bà sơ xuất để cho vài người chạy mất, liền bị Diêm Vương gia biếm đến hậu viện chà bồn cầu rồi. Sau khi Mạnh Bà liên tục chà bồn cầu một trăm năm, mới được Diêm Vương gia tha cho, cho Mạnh Bà lập công chuộc tội, chế ra hàng loạt canh Mạnh Bà, tưới đầy cả tòa 'Châu Thai Trì'."
"Trước mắt, nước trong 'Châu Thai Trì' này toàn bộ đều là canh Mạnh Bà! Ai muốn đi cửa sau à, khà khà, con mẹ nó cũng chịu! Ngươi muốn tự nhận là Michael Phelps, cứ việc một mạch xuyên qua 'Châu Thai Trì', bơi tới trong bụng mẹ đi!"
(Michael Phelps à, vận động viên bơi lội đoạt HCV Olympic, chắc ai cũng biết. ^^)
Lời này vừa nói ra, sự ngưỡng mộ của Khổng Tử Viết với Diêm Vương gia đột nhiên bay lên một tầng cao mới, coi như...... miễn cưỡng không quá ghét ông ta nữa . Nếu không phải bởi vì Khổng Tử Viết vừa xuất hiện, đã kiếm được một cái vận mệnh bị nhốt ngàn năm, cô vẫn còn có thể sinh ra vài phần ngưỡng mộ đối với vị Diêm Vương gia kia. Chỉ tiếc, Diêm Vương gia trong bất tri bất giác đã chỉ trích Khổng Tử Viết đắc tội rồi.
Trước mắt, Khổng Tử Viết tuy đã chặt đứt ý muốn giữ lại ký ức, nhưng ngẫm nghĩ, lại cảm thấy có thể được đối xử bình đẳng cũng rất tốt. Cho dù là nhân gian hay địa phủ, đối xử bình đẳng với bình dân và tiểu quỷ mà nói, cũng là một chuyện dễ chịu.
Ngay lúc hai người sắp đến gần "Châu Thai Trì", trong đàn quỷ đột nhiên xảy ra bạo động.
Quỷ nha dịch phát hiện có một đôi nam nữ bị khóa với nhau ý đồ nhảy vào "Châu Thai Trì", lập tức Thiết Hổ Câu túm lại, bắt hai người trở về, nặng nề mà ném trên mặt đất.
Nam tử tuấn mỹ tức giận đến chửi ầm lên nói: "Các ngươi lũ Vương Bát Đản này không được chết tử tế! Vì sao không cho ta đầu thai?! Lão tử thật sự là chịu đủ nữ nhân xấu xí này rồi!"
Quỷ nha dịch vận khí đan điền, quát lại: "Đồ ngu! Nếu không phải ta kịp thời túm ngươi lại, ngươi kiếp sau phải gắn bó với nàng ta như cũ! Đến lúc đó, các ngươi không phải trẻ sinh đôi, thì là quái vật bất nam bất nữ!"
"Biết cái gì là quái vật bất nam bất nữ không? Chính là một người, chẳng những có khuôn mặt xấu xí của nữ nhân, còn đồng thời có thân thể đặc trưng của nam nhân! Tâm lý lại thay đổi chợt nam chợt nữ đi đi về về! Nói một từ chuyên môn đi, nhân cách phân liệt, ngươi hiểu hay không? Hiểu hay không?!"
Nam tử tuấn mỹ vừa nghe lời này lập tức ủ rũ, sau khi thừ người ra, vậy mà lại ôm đầu khóc lóc. Hắn vô cùng hối hận lúc trước làm sao lại đắc tội với Diêm Vương gia, nếu không phải hắn cãi nhau quá dữ, Diêm Vương gia cũng không đùa giỡn hắn đến mức này!
Bà già xấu xí ở một bên an ủi nói:"Ngươi đừng khóc , ta đây sẽ đối xử tốt với ngươi, sinh cho ngươi vài đứa con cũng không có vấn đề gì."
Nam tử tuấn mỹ nhìn nữ tử xấu xí một cái, run run hỏi:"Lão thái bà, ngài hôm nay thọ bao nhiêu rồi ?"
Nữ tử xấu xí quăng đến một cái mị nhãn kèm theo gỉ mắt, hé ra răng vàng trêu đùa: "Ta đây năm nay mới 67, thân thể cường tráng. Đại huynh đệ à, ngươi cứ gọi ta là tỷ đi."
"Ư......" Nam tử tuấn mỹ buồn nôn rồi .
Bên này, Khổng Tử Viết mắt thấy tình hình nghiêm trọng, thu suy nghĩ thăm dò về, cũng bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc — xúc động là ma quỷ, có lẽ cô nên tiếp tục duy trì phong cách bình tĩnh, thành thành thật thật ở trong địa phủ một ngàn năm. Hoặc là, sau khi chờ Diêm Vương gia trở về, cô chống án thử xem, không chừng có thể được phóng thích trước thời hạn.
Bên kia, quỷ nha dịch nổi giận gầm lên một tiếng, đầu tiên là làm cho nam tử tuấn mỹ cùng nữ tử xấu xí kia cùng câm miệng, sau đó lấy ra bộ đàm hô: "007, 007, mau đến 'Châu Thai Trì' nhận tội phạm chạy trốn."
Khổng Tử Viết sửng sốt, thầm nghĩ: không ngờ, địa phủ cũng cầu tiến cùng thời đại như thế, thế mà còn lắp thêm bộ đàm. Lại tinh tế đánh giá vị quỷ nha dịch kia, phát hiện hắn tuy rằng trên người ăn mặc đều là quần áo nha dịch cổ đại, nhưng nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện ra, chỗ ngực quần áo còn thêu nhãn hiệu Nike. Ngay cả trên gót đôi giày quan kia cũng in nhãn hiệu Adidas!
Khổng Tử Viết bị thắt chặt, hồi lâu cũng chưa trở lại bình thường.
Cô gái áo tím đi mau hai bước đuổi tới trước mặt Khổng Tử Viết, thái độ vẫn kiên quyết khác thường mà chuẩn bị nhảy vào "Châu Thai Trì".
Khổng Tử Viết suy nghĩ trong lòng : Nếu nàng ta cũng có dũng khí dây dưa một đời với mình, mình còn sợ nàng ta hay sao? Đầu tiên, mọi người đều là nữ nhân, không tồn tại vấn đề nghiêm khắc thân thể và mặt tách rời; tiếp theo, hai người cũng không là less, hẳn là sẽ không xuất hiện phân chia cực đoan ban ngày thích nam nhân, buổi tối thích nữ nhân. Còn nữa, sau khi nhảy xuống "Châu Thai Trì", sẽ quên tất cả quá khứ, hoàn toàn không nhớ rõ mình là ai. Con người một khi đã không còn ký ức quý giá, sống thế nào cũng không quan trọng nữa. Dù sao, kiếp sau, lại là một bắt đầu mới.
Vừa nghĩ như thế, Khổng Tử Viết liền cảm thấy hai thành một cũng là có thể. Linh hồn cô nơi nơi theo sát phía sau cô gái áo tím, chờ xem cô ta cuối cùng xong việc như thế nào.
Không thể phủ nhận nói, Khổng Tử Viết này thật là có chút thú vui tệ hại thấp hèn. Hễ thấy kẻ địch chịu tra tấn, tâm tình của cô cũng sảng khoái . Nếu sự tra tấn này là do cô khởi nguồn, trong mắt cô sẽ sinh ra một thứ cảm xúc tự mãn không cách nào hình dung.
Ngay khi hai người sắp đến gần bên bờ "Châu Thai Trì", Ngưu Đầu Mã Diện còn có quỷ thị vệ mặt đen đã thở hồng hộc chạy đến, trong miệng còn hô to, "Ngăn hai nữ nhân kia lại!"
Cô gái áo tím thấy hành tung bại lộ, việc kéo Khổng Tử Viết né tránh quỷ nha dịch nhào tới trước mặt, cũng thuận tay cướp luôn đại đao của quỷ nha dịch đeo ở bên hông, bức lui Ngưu Đầu Mã Diện đang đuổi theo, kéo Khổng Tử Viết chạy đến một chỗ bên cạnh "Châu Thai Trì" biển hiệu có dòng chữ "Hồng Cừ Duệ Tam Quốc", và trong lúc thở hồng hộc hướng về phía Khổng Tử Viết quyến rũ cười một cái, tuyên bố nói: "Tặng ngươi món quà."
Chữ "gì" của Khổng Tử Viết còn chưa hỏi ra khỏi miệng, đã bị cô gái áo tím nâng mặt, hôn một tiếng bập môi. Còn không đợi Khổng Tử Viết phản ứng lại, cô gái kia nhíu mày, đột nhiên bất chấp vung đao trong tay lên, không chút do dự chém về phía cổ tay Khổng Tử Viết.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro