Ohoo
Sáng hôm ấy, trời mưa lớn, từng đợt sấm đáng xuống nền trời như xé toạc. Bên ngoài trời lạnh nhưng trong phòng lại ấm lắm. Cô thức dậy với sự yên bình đến lạ. Đôi mắy cô vẫn còn lim dim vì thiếu ngủ, nhưng cô nghe được bên tai mình là âm thanh thở đều đều của anh. Nó khiến cô thấy mình như đuợc bé lại, giống như nhữnh ngàynhỏ. Ngày mà cô vẫn còn được bên bố mẹ, bên chị. Những khi ốm họ ôm cô vào lòng. Nhưng cuộc sống thật tàn khốc quá, cô đã mất gia đình khi còn quá nhỏ...
Cô có một người họ hàng xa, họ vì tiếng danh mà miễn cưỡng nhận nuôi. Ấy thế mà không khác gì một nô lệ, cô đã phải chịu nhiều khổ cực ngay khi mới lên 10. Trải qua nhiều năm trời trong cảnh đánh đập , bạo lực cả thể xác lẫn tinh thần. Năm ấy cô đã 16, ban đầu chỉ với những cử chỉ đụng chạm da thịt khiến cô khó chịu. - "Không...dừng lại...xin anh hãy kiểm soát cảm xúc của mình..." Cô không nhớ đã nói ncâu ấy nhiều đến mức nào, nhưng có vẻ hắn ta không hề để ý. Sau cùng cô bị h**p bởi chính con của họ. Chưa dừng ở đó, hắn ta còn hứng thú kể lại những dư vị của cô cho người bố của mình khiến cô bị làm nhục không biết bao nhiêu lần. Điều đó khiến cô đau đớn, cô nhớ hôm ấy chính là ngày tồi tệ và u uất nhất của đời mình... Cô nằm trên giường với hai hàng nước mắt dài, miệng không thể thốt thành lời, toàn bộ số quần áo cũng bị lột sạch, giữ kẽ cũng chẳng cần thiết nữa... Chỉ biết lấy tay che mắt lại rồi nằm im khóc. Cảnh tượng ấy bị mọi người phát hiện. -" Đồ con gái lẳng lơ, mày dám quyến rũ con trai tao"- Đấy là câu nói của người mẹ kế, in sâu trong tâm chí của cô.
Nhưng đến khi cô 17 , họ đã bán cô cho một khu dịch vụ để trả nợ. Ngày chính lức ấy cô đã nhận ra rằng cô là một món hàng để trao đổi. Cô là một bình hoa... Điều ấy khiến cô bị trầm cảm...
Nhưng bây giờ thì thật ấm áp, anh đang ở ngay đây và ôm cô ngủ, nó sưởi ấm tâm hồn nguội lạnh của cô, đem hơi thở ấm nóng lại bên cô. Cô vươn người ôm lấy cổ người đàn ông truớc mặt, đặt một nụ hôn nhẹ lên trán anh và nghịch những sợi tóc của anh. Khẽ ngắm nhìn anh ngủ.
-" Em tỉnh rồi à? " - Cậu khẽ nói nhỏ nhưng đôi mắt vẫn nhắm nghiền, kéo người cô vào lòng mà ôm thật chặt.
-" Này cậu kỳ thật đấy! "
-" Một chút thôi... Cho tôi ôm em một chút nữa... "
Tại sao lại ấm nóng đến vậy? Thứ tình cảm này như lửa đốt vậy.
Một lúc sau khi chiếc đồng hồ đã chỉ điểm là mười giờ sáng, cô bật dậy với cơ thể mỏi lừ, chầm chậm ngồi dậy xoa xoa mí mắt. Cái áo sơ mi hôm qua cậu mặc cho cô cũng chỉ che đi được một phần cơ thể, để lộ bộ ngực đồ sộ cùng với cặp đùi trắng nõn, mơn mởn. Lúc này nhìn cô thật thiếu phòng bị. Hình ảnh đấy đã bị cậu bắt gặp, cậu nhìn cô như một con mèo nhỏ, khẽ cười thầm đưa tay cài lại cúc áo cho cô.
- " Tại ai hả? Người tôi mệt nhử rồi! ".
- " Em chẳng đáng yêu gì cả"
- " Shiho... "
- " Hả? Shiho... Tên em hả, nghe hay thật đấy! ".
- " Xì! Với cái giọng điệu ấy chắc anh kiếm được nhiều cô nhỉ? "
- " Có cô Shiho à... Hì"- Khuôn mặt cậu cười rạng rỡ, ôm lấy cô.
Họ cười đùa với nhau, khắp cả căn phòng tràn ngập những giai điệu cảm xúc. Họ kể cho nhau nghe về những câu chuyện vui vẻ, về những câu chuyện buồn, những câu chuyện mà chỉ họ mới biết. Cùng với đó đã có những giọt nước mắt, lời động viên, an ủi...
- " Tại em không kể về cuộc đời em nhỉ?"- Shinichi.
- " Cuộc đời tôi hả? Giống hoa dại mọc ven đường vậy... Có lẽ cậu không nên dây dưa với tôi đâu... "-Shiho.
- " Không dây dưa? "- Shinichi.
-" Có thể cậu nghe rồi, hoặc không... Nhưng tôi thực sự là người thân cận... Giống tù nhân hơn của ông chủ... Điều này giúp tôi không cần bắt buộc phải làm những công việc kia...Nhưng có khá nhiều thứ không thể kể được. "- Shiho.
- "Anh không biết như thế nào, nhưng em cũng đã nói với anh em là một bông hoa dại. Câu nói ấy có thể em đã quên rồi. Tuy nhiên chính câu ấy đã khiến anh sống đến tận bây giờ. Vì vậy hãy để anh an ủi em nhé. "- Shinichi.
Dù chỉ là thoáng chốc nhưng sao chói lòa quá. Cậu đang sưởi ấm cho cô ư? Cô cảm nhận đuợc mình như đang nếm một thứ mật ngọt và muốn được chìm đắm, muốn bên cậu như thế này mãi mãi. Giá ngày mai hay về sau cũng đuợc bên cậu thế này thì tốt nhỉ. Có lẽ ngày hôm nay cô sẽ khắc ghi vào lòng và trái tim lại một lần nữa đươc lấp đầy khoảng trống...
- " Cậu nói gì vậy? Chúng ta mớ chỉ gặp nhau 2 lần. "- Shiho.
- " Em có tin rằng có luân hồi chứ? Truớc anh không tin đâu nhưng sau khi gặp em anh nghĩ em là định mệnh. Lần đầu tiên gặp em, anh đã thấy thích cái cách em cười, cái cách em nhìn anh và cả cái cách em nói chuyện. Đó cũng là lần đầu tiên em đã phải làm anh suy nghĩ nhiều về em đến thế."- Shinichi.
- " Ồ anh dẻo miệng thật đấy? "- Shiho.
- " Thật đấy! Anh sẽ cho em thấy... "
Cuộc hội thoại chỉ kết thúc khi cô quyết định đi tắm. Từ đấy cô nhận ra rằng tối qua cô đã vi phạm nhiều luật lệ. Cổ và cơ thể cô đầy những vết cắn, cơ thể thì rệu rạo ,đau nhức, đầu lại đau do chưa hết men rượu. Quan trọng nhất cô đã để cho mình làm tình mà không có biện pháp tránh thai. Cô trở dài ngao ngán và tự nhủ mọi thứ sẽ qua đi. Nhưng trong lòng cô thì rạo rực, nóng vội liền chạy ra và mắng cậu.
- " Cậu Shinichi, chẳng nhẽ hôm qua chúng ta đã không sử dụng biện pháp tránh thai sao?"- Liền lúc ấy, cô mở ngăn kéo hộc tủ phòng khách sạn ra và thấy hộp BCS vẫn còn nguyên vẹn.
- " Ừm...Tôi thật sự xin lỗi... "- Shinichi đưa cánh tay sau gáy, hạ giọng nhỏ mà nói với cô- " Tại hôm qua trong lúc say tôi đã..."
- " Đã gì hả? Tôi sẽ chết với quản lý mất! "- Cô ngồi xuống phía cạnh giường với gương mặt bực tức.
Ngày lúc này, Shinichi ôm cô từ đàng sau, để lưng cô áp vào ngực cậu -" Em hãy nghỉ công việc này đi, tôi sẽ lo cho em mà".- Cậu thì thầm vào tai cô mà bảo.
Câu nói này khiến cô suy nghĩ, cô liền đứng dậy, ra khỏi tay cậu và đi thay quần áo.- " Cho tôi mượn caí áo khoác của cậu nhé... Cậu... Để lại nhiều dấu vết quá... Với cả cậu bao nhiêu tuổi vậy?... Tôi 22..."- Shiho.
- "22?... Ồ chị à... 21 tuổi rất hợp với chị đấy. "
- " Ái chà! ... Hôm nay có vẻ lạnh nhỉ! Cậu có muốn đi cùng tôi tới một nơi chứ? "- Shiho.
Bên ngoài mưa đã ngừng rơi và thay vào đó là những tỉa nắng mới, chói chang và ấm áp...
──────⊹⊱✫⊰⊹──────
Xin chào mn chap trước muốn viết hết quá mà ngại ngang TT.
Mình muốn kể việc trước mình mê Shinshi lắm, nhưng giống kiểu đu trong tuyệt vọng ấy, bởi đa phần toàn đu mấy cặp khác . Xong fan Shinshi bị chửi thấy m. Nên mình bị mất niềm tin vch r đang viết 1 truyện mà drop ngang. Nhưng đến khi lớn một tí thì mình mình thấy lụy Shinshi vs Coai quá. Nên giờ bắt đầu tập tành viết lại để đu otp. (≡^∇^≡)(≡^∇^≡).Nên chắc có nhiều từ lủng củng lắm. Vậy mọi người bỏ qua ha.
Còn tên truyện thì mọi người đừng hỏi nhá, thật ra mình hay đan xen cảm xử ác của tớ sau những bài hát mình hay nghe lắm. Bài Ohoo này của Wheein ấy, mình hay nghe xong nghĩ đến Haibara với Conan lắm. Đầu mình tự nhảy số luôn á(≡^∇^≡).
Trước mình viết truyện nhẹ nhàng tình cảm nhưng giờ lớn tự nhiên đổi phong cách ngang?
Chà! Có nhiều bài hát lắm đấy (〃∀〃)ゞ chắc phải có 1 fanfic nữa....
Nhưng truyện này chưa hết đâu chắc tầm 5 chap nữa... Tùy hứng...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro