Chương 1 : Khởi đầu của đau thương
- Cyrodil, năm 3283 thành phố Rovextive.
Một chàng trai với mái tóc trắng bạc tựa ánh trăng, đôi mắt sắc bén nhìn về phía đám lính gác, đôi lông mày anh khẽ nhíu chặt, miệng than thở.
Jay : Sao dạo này bọn lính gác chăm chỉ hành quân thế nhỉ? Tôi nhớ là chiến tranh đã kết thúc rất lâu rồi mà nhỉ? Ông thấy sao Kalak? - Nói rồi anh quay sang nhìn người bạn đồng hành của mình.
Đứng cạnh Jay là một người đàn ông thân mặc áo giáp, hông gác kiếm dài. Đôi mắt xanh dương của anh khẽ liếc nhìn Jay rồi lên tiếng.
Kalak : Cậu thì chỉ giỏi dùng cái mặt đó mà dụ dỗ con gái người ta thôi! Nếu cậu không để ý thì trên bảng tin của công hội đang truy tìm một tên Necromancer đấy? Nghe nói hắn đang tìm cách hồi sinh một Vampire lord.?
Vampire lord là những ma cà rồng đã sống trên ngàn năm , chúng có được sự ban phước đặc biệt và phục tùng dưới trướng của vị thần Molag bal chỉ cần 4~5 cá thể là đã có thể khiến các cường quốc phải dè chừng.
Jay: Thì sao? Tôi chả quan tâm chúng là ai cả? Tôi chỉ quan tâm là chúng có bao nhiêu vàng trên người thôi.!!
- Đang mãi nói chuyện thì bỗng phía sau vang lên giọng nói.
Mia : Hai tên đần các cậu có thôi không? mau nghỉ ngơi đi ngày mai chúng ta còn có việc.
Từ phía cánh cửa kia là một bán nhân , chính xác hơn là một cô gái nửa người nửa mèo , các bán nhân được tạo ra bởi nữ thần Azura! Nhưng do bị dụ dỗ bởi tà thần Dagon nên dần dần phần lớn bán nhân đã mất đi sự tín nhiệm của con người và các vị thần khác.
Jay : Này sao cô bảo chúng ta đã hết việc rồi?? mấy ngày hôm nay nhiều việc lắm đó? tôi thèm được nghỉ ngơi.
Mia : Im đi tên tra nam thối tha kia! Chuyến này chúng ta cũng được kha khá đó nên là tập trung vào đi. - Cô mèo lớn giọng chỉ mặt về phía Jay.
Không đợi cô nói tiếp Jay vội chen ngang tức giận đỏ mặt mà mắng nhiếc cô mèo, cả hai người họ không ai nhường ai.
Jay : Con mèo chết tiệt , cô có tin là ta sẽ cạo hết lông của cô không!!!!!
Kalak chỉ biết bó tay chịu trận với hai con người này , anh nhìn họ rồi chỉ cười trừ 1 cái , mặc dù họ là những hiệp sĩ được đào tạo chuyên nghiệp nhưng trong họ chả có chút quy củ nào cả , nhưng dù vậy anh vẫn cảm thấy ấm cúng khi có họ kề bên, dù có xích mích đến như nào thì ba bọn vẫn luôn xem nhau như gia đình của mình , nhìn thấy cũng đã trễ Kalak vội chen ngang giữa bọn họ.
Kalak : Nào!!! chúng ta nên nghỉ ngơi thôi!!!
Anh hắn giọng một tiếng lớn khiến Jay và Mia có chút giật mình
Jay và Mia: Biết rồi - Cả hai đồng thanh đáp.
ảnh minh hoạ.
Cyrodil , năm 3283 trước cổng guild. 6h45 phút sáng.
Ở giữa sảnh chính của công hội , tại quầy lễ tân có cô gái ngồi đọc sách , tay cô nhẹ nhàng nâng tách cà phê nóng hổi, có vẻ cô đang tận hưởng buổi sáng của mình thì bất ngờ từ phía xa có ba bóng người ồn ào bước đến.
Người giao nhiệm vụ : Mới sáng sớm mà đã có người đến rồi sao?
Mia: Mau lên hai người chúng ta đến rồi này! Nhanh lên không khách hàng bỏ đi bây giờ.
Cô vừa đi vừa làu bàu , dù khó chịu nhưng anh và Kalak vẫn cố chịu đựng!! chỉ cần mở mồm ra một phát là tối nay họ sẽ phải nhịn đói mà làm việc, vì cũng biết trước được điều đó nên Mia càng thêm phần đắc ý mà tiếp tục trêu ghẹo họ , như tức nước vỡ bờ anh vội lên tiếng.
Jay: Cô điên à Mia? Tôi sợ người ta còn chưa thức giấc đấy! Chưa gì đã lôi bọn tôi đến đây rồi.
Kalak: Thôi thì đi dạo khu chợ gần đây đã rồi chúng ta hãy vào!
Người giao nhiệm vụ: Không sao đâu, mọi người cứ vào đi dù sao thì công hội cũng kinh doanh mà. - Cô gái nén lại thương đau nở một nụ cười thật tươi dành cho ba người họ.
Mia: Cảm ơn chị nhé! Nào Kalak chúng ta vào thôi, cả tên chết tiệt kia nữa!
Jay: Đến ngay đây!
Người giao nhiệm vụ: Mọi người tới cũng sớm quá rồi đấy! Hay là uống chút rượu buổi sáng, các bạn thấy thế nào?
Kalak: Thế cũng được, cảm ơn chị.
Mia: Cậu còn dám uống nữa chứ! Đúng là chả có tí trách nhiệm nào cả.
Một lúc sau...
Chỉ vài phút trước còn thấy cô mèo cau có trách móc hai chàng trai mà giờ đây cô đã gục mặt với đống rượu trên bàn, những tiếng kêu "Meow meow" vang dội khắp gian phòng càng khiến hai chàng trai càng thêm phần xấu hổ, cứ như thế này thì nếu khách hàng đến thì họ phải biết làm như thế nào đây? Jay chỉ thở dài một cái rồi thì thầm vào tai Kalak.
Jay : Ông đưa con nhỏ này vào trong đi, để tôi đón vị khách ấy cho.
Kalak cũng đồng ý, anh ta không nói gì chỉ gật đầu một cái rồi bồng cô mèo vào trong. Để lại trên bàn là mẫu giấy đề nghị của vị khách đó. Trong mẫu giấy viết rằng người đó cần họ hộ tống băng qua rừng Shigorath để tiến thẳng đế Thánh Quốc Slane! Nơi mà các giáo phái cùng với ma thuật trú ngụ nhưng hơn hết thù lao của chuyến này cũng rất cao.
Jay : Chuyến này dễ ăn rồi. - Cậu trai nhếch mép cười rồi nói.
Đang mãi tận hưởng ly trà của mình thì đột nhiên một cô gái bước vào, khuôn mặt ửng đỏ cùng với mái tóc đỏ rực đó là một High Elf, Jay như chết lặng với sắc đẹp đó anh đờ người chỉ chăm chăm nhìn khiến nàng càng thêm phần ngại ngùng, nhưng lạ thay cô lại tiến thẳng về chỗ anh.
Cô gái bí ẩn: Um... Có phải anh làm người hộ tống của tôi đúng chứ?
Jay giật mình khi thấy cô lao đến, lúng túng trước câu hỏi của nàng Elf anh vội cầm mẫu giấy vừa nãy để xác nhận thông tin của nhiệm vụ này. Nàng Elf cũng thấy mẫu giấy cô đã không ngại ngùng mà ngồi cạnh anh phấn khích lên tiếng.
Marin : Có phải trong mẫu giấy để tên Marin đúng không? Chính em là người đã thuê anh đấy!
Jay : Ờ..ờ đúng rồi, cô đợi tôi một chút nhé.! Để tôi xác nhận lại cùng với đồng đội của mình, cô cứ ngồi ở đây đi.
- Sau gần 20p ba bọn họ quay lại cùng với mẫu giấy.
Mia : Um... Chị xin lỗi vì đã để em đợi..
Marin : Không có gì đâu chị ạ, vậy chúng ta có thể đi chưa? - Không kiềm được sự phấn khích của mình cô vui vẻ hỏi.
Mia : Được thôi, vậy chúng ta cùng đi nào..
Sau một khoảng thời gian dài di chuyển thì trời cũng bắt đầu tối , mặc dù họ đã thông thạo đường đi nước bước của nơi này nhưng vẫn khá nguy hiểm để tiếp tục di chuyển , những khu rừng cổ như Shigoraft thường có nhiều bẫy ma thuật triệu hồi! Chúng sẽ được kích hoạt ngay khi bị cham vào, Kalak thiết nghĩ bọn họ nên nghỉ lại nghỉ ngơi!
Kalak : Mia à? tôi nghĩ chúng ta nên nghỉ lại đây một đêm. - Anh mệt mỏi lên tiếng.
Mia: Thế cũng được!! Jay à? cậu cũng ngồi xuống nghỉ một chút đi , hạ lều rồi mai chúng ta lại tiếp tục.
Từ phía xa anh đã nghe thấy những gì Mia nói nhưng để chắc chắn anh nghĩ mình nên đi thám thính một vòng quanh trại để tránh bị tập kích hay những vấn đề khác , dù sao an toàn không bao giờ là thừa anh quay về phía về Mia rồi nói lớn.
Jay : Để tôi đi tuần một vòng xung quanh nhé , mọi người cứ dựng lều trước đi? tôi sẽ ngay lập tức quay lại.
Mia: Ừ, cậu đi cẩn thận.
Marin: Anh cẩn thận nha.
Nghe được lời từ cô nàng Elf anh như thêm 10 phần công lực !! Mặc dù đang mang trên mình cả bộ giáp nặng nhưng cả nhóm có vẫn có thể thấy sự hăng hái từ anh , bọn họ thắc mắc bộ anh không thấy mệt sau chuyến đi dài hay sao mà lại tung tăng đến vậy?
- Và cứ thế cậu trai trẻ biến mất trong màn đêm.
Anh dạo một vòng quanh trại và tiến dần đến tuyến đường chính, con đường này nhóm của anh đã đi rất nhiều lần nhưng... Lần này khi đi trên con đường, anh lại cảm thấy có phầm bất an? Thầm nghĩ chắc là do còn chút say sau khi còn buổi tiệc nhỏ ở công hội , nhưng để đảm bảo an toàn thì có lẽ anh nên đi xa thêm một chút nữa , quả thật nơi này rất đẹp dù anh có đi qua bao nhiêu lần chắc cũng một phần là do sự bí ẩn và nguy hiểm của nó , đột nhiên anh nhìn thấy thứ gì đó lấp lánh? anh cẩn thận bước xuống ngựa rồi từ từ xem xét vật thể đó là gì.
Jay: Hửm? Là một viên đá linh hồn?
Những viên đá linh hồn chỉ được sử dụng bởi các Necromancer! Chúng được dùng để giam giữ linh hồn của kẻ thù và dùng chính linh hồn đó làm tế phẩm cường hoá cho bản thân và các trang bị cao cấp , anh lo lắng tự hỏi sao viên đá này lại ở nơi này? Có lẽ nào là tên Necromancer đó? Anh phải lập tức báo cáo cho họ biết nhưng bỗng anh nghe thấy một giọng nói thì thầm bên tai.
Jay giật bắn mình tự hỏi là kẻ nào? nhưng hơn hết giọng nói đó đã phá hỏng đi mối liên kết phép thuật của anh và Mia , anh vội vàng vận dụng ma lực cố gắng truyền âm cho Mia.
Jay: Mia? Cô có nhận thấy gì không? Mau trả lời tôi?
Mia: Bọn tôi cũng không rõ nữa? T.......
Kết nối của họ đã biến mất hoàn toàn , không kịp nghĩ anh tức phóng về phía trại nhưng trên đường đi lại bị một đám undead đuổi theo , nhưng cũng chỉ là đám undead cấp thấp chúng không thể nào so với những hiệp sĩ như anh và có lẽ tình huống càng không thể tệ hơn khi bọn undead xuất hiện ngày càng đông cứ như chúng như được triệu hồi chứ không phải là tự xuất hiện ở nơi này. Tạm thời bỏ qua những việc đó anh vẫn cố gắng chạy đến phía trại thì cảnh tượng đó lại khiến anh bất ngờ!!!
- Tất cả đã bốc hơi, đến một tia lửa cũng không thấy.
Jay : Mia? cô ở đâu?
Anh cố dùng lượng ma lực còn sót lại để liên lạc với Mia nhưng tất cả đều vô dụng , còn đang bấn loạn thì đám undead lại đuổi đánh tới!! anh chạy thục mạng nhưng vẫn cố gắng quan sát để tìm những người đồng đội của mình , dù là tia hị vọng nhỏ nhất thì anh cũng phải nắm lấy nó!!"
- Nhiều giờ trôi qua.
Cuối cùng Jay cũng thoát được khỏi bọn undead , nhưng lần này anh đã hoàn toàn lạc trong khu rừng này , với cơ thể đầy thương tích và kiêt sức sau cuộc truy đuổi dài hàng giờ, nhưng anh vẫn cố giữ cho mình sự tỉnh táo để tìm kiếm họ. Bỗng dưng anh thấy thứ gì đó? Là một cô gái? Không suy nghĩ anh lao đến phía người con gái ấy.
Jay : Marin? Phải em đấy không?? - anh hét lớn về phía hình dáng ấy.
Bỗng một cảm giác đáng sợ chạy qua người anh và dường như anh nhận ra điều gì đó.?
Jay : Đây là... Ảo ảnh?
- Jay ngất đi trước hình dáng người phụ nữ.
Vài giờ sau...
Anh chợt tỉnh giấc bởi một mùi hôi nặng nề , nó quen thuộc đến mức đáng sợ.
Jay : Đây là? Mùi tanh này là?.... Máu?? Nhiều máu quá? Đây là đâu??? Có ai không??
Jay : Mia? Kalak? Trả lời tôi đi??
Anh bối rối ngước lên phía trước của mình thì thấy Mia và Kalak đang nằm bất động trước mắt mình, khuôn mặt anh cau co đôi mắt anh tràn ngập sự sợ hãi? Anh tự hỏi đang có phải là ác mộng không? sao chuyện này lại xảy đến với anh? từng giọt nước mắt của người đàn ông tuông xuống , lòng anh thắt lại khi thấy gia đình của mình mất đi ngay trước mắt mình , anh cố đứng dậy nhưng hoàn toàn không thể , có ai đó đã sử dụng phép thuật lên cơ thể anh , bây giờ tất cả những gì anh có thể làm là chờ đợi xem kẻ tàn độc nào đã gây ra việc này với gia đình của anh.
"Bỗng một giọng nói phát ra từ trong bóng tối."
Kẻ bí ẩn : Ồ? Xem ai tỉnh rồi này!
Jay : Là giọng của Mia? ngươi là kẻ nào? sao ngươi có thể....?
Anh bối rối với tất cả những thứ đang diễn ra, tự hỏi rằng có phải mình điên rồi không? đây là mơ phải không? như thể để trả lời cho những câu hỏi kia thì kẻ đó đã bước đến , một con quỷ với gớm ghiếc với hai hốc mắt trống rỗng.
Jay: Không thể nào... Đây là?
Nữ quỷ : Nhận ra rồi sao? Phải nói thật là... Cô ta cũng khá ngon miệng đấy! Tên kia có chút dai nhưng vẫn đủ thể thoả mãn ta.
Jay: Con quỷ khốn kiếp! Tao sẽ giết mày! - Anh thét lên trong cơn căm phẫn.
Jay cố vùng vẫy trong đống máu của bạn bè mình , từng vệt máu loan đến mức anh có thể thấy rõ những sợi xích ma thuật của con quỷ gớm ghiếc, không để anh thoát ra con ả liền lao đến cho anh một trận nhừ tử , cô ta tra tấn, rạch từng thớ thịt của anh. Lấy đi từng ngón tay của anh và nhìn anh rên rỉ trong sự đau đớn.
Anh không biết thời gian đã trôi đi bao lâu , cơn đau nó cứ ở đó nó khiến anh ngất đi rồi lại tỉnh,
anh liếc nhìn sang cơ thể của Kalak , nước mắt anh rưng rưng khi thấy chẳng còn thứ gì nguyên vẹn cả , anh hận con ả đến xương tuỷ , anh muốn chửi rủa nhưng chiếc lưỡi đã bị lấy đi , anh muốn đứng dậy nhưng những sợi xích đã găm vào thịt anh , ăn mòn anh từng phút , nhưng mãi anh chả thể chết được.
Nữ quỷ : trông mày thật đáng yêu khi bị trói thế này, yên tâm đi tao sẽ ko để mày chết được đâu, chúng ta còn nhiều trò vui để chơi lắm ~
Sau khi chơi chán, ả ta vứt Jay vào một xó , cú va chạm mạnh làm cơ thể anh va vào vách tường và bị thứ gì đó đâm phải. Nó đâm xuyên qua ngực anh nhưng kì lạ là anh lại chẳng thấy đau đớn gì cả, anh vẫn cố vươn đến những người bạn của mình , nhưng đã không còn đủ sức để làm gì cả , ánh mắt của anh mờ dần nhưng trước khi mất đi ý thức thì anh vẫn kịp nghe và thấy những gì ả làm với cơ thể của bạn bè mình.
Nữ quỷ : đừng lo... TAO SẼ KHÔNG CHỪA LẠI THỨ GÌ ĐÂU.....
Đôi mắt anh lịm đi vì mệt mỏi , cuối cùng anh cũng đã được chết sau hàng loạt những cuộc tra tấn trong nhiều giờ , mỗi cảm giác đau đớn đã biến mất hoàn toàn. Anh chậm rãi chìm vào giấc ngủ. Bỗng dưng anh nghe thấy giọng nói của một người phụ nữ.Một chất giọng khàn đặc nhưng đầy uy lực khiến anh sợ hãi? Anh tự hỏi người đó là ai và tại sao anh vẫn còn sống. Từ trong không gian 1 hình dáng của một người phụ nữ cao lớn với đôi mắt rực sáng bước đến phía anh.
Kynerath :Ôi phàm nhân đáng thương..
Kynerath : Đưa thân xác của ngươi cho ta và ta sẽ báo thù cho ngươi ? ngươi thấy thế sao ? hợp lý chứ phàm nhân?
Jay : Ngươi...Ngươi là ai?
Bà ta nở một nụ cười khinh bỉ nhìn xuống người đàn ông đang quỳ dưới chân mình.
Kynerath : Ồ? Ngươi vẫn còn thời gian để thắc mắc sao? Mà cũng chẳng có vấn đề gì. Ta là Kynerath nữ thần đại diện sự hận thù. Cội nguồn của sức mạnh, ta chính là thứ mà con người các ngươi hằng mong muốn!! là hỗn loạn!! còn bây giờ hãy chết đi vì đấng tối cao của ngươi! Phàm nhân ạ.
Một ánh sáng xuất hiện từ tay bà ta tạo ra một thanh kiếm , nguồn năng lượng từ lưỡi kiếm phát ra lớn đến nỗi anh gần như bị bóp nghẹt.
- Kynerath dùng thanh kiếm đâm vào tim Jay.
Jay : Không được!!!!
Không được chết , anh tự nói với bản thân phải trả thù cho kẻ đã sát hại bạn của mình!!! phải chém chết con quỷ ghê tởm kia!! anh nắm lấy lưỡi kiếm của Kynerath khiến cả hai nhập thành một.
Kynerath : Ngươi dám?
- Từ hư không xuất hiện một vụ nổ ma lực.
Jay : Tới đây con khốn kiếp!!! Tao sẽ giết mày!!!
Jay hét lên trước sự bất ngờ của Ả quỷ anh lao đến bên con quái vật, cào cấu cắn xé như một con thú không kiểm soát , dù cho cô ta đang điều khiển những sợi xích tấn công anh, máu văng khắp nơi. Ả ta gào thét trong đau đớn, tiếng hét này khiến người khác nghe phải dựng tóc gáy nhưng âm thanh này chẳng kéo dài được lâu giờ ả ta chỉ còn một nắm máu (đỏ huyết).
Jay : Kết....thúc.... rồi...
Cơ thể anh đau lên từng hồi liên tục nhưng vẫn cố gượng người di chuyển đến gần người đồng đội tựa hồ không còn chút sự sống bên kia. Anh đau khổ ôm lấy hai người bạn của mình, tự trách mình đã không thể làm gì để cứu họ nhưng có vẻ mọi thứ vẫn chưa kết thúc khi chỉ từ một nắm máu con quỷ kia đã khôi phục trở lại điên tiết mà mắng chửi.
Nữ quỷ: Làm sao mày lại có thể sống? Khoan đã? Mày đã biến thành một con Undead, nhưng sao có thể? Phép thuật của tao chỉ có các Overlord mới có thể phá giải được! - Như không tin vào mắt mình, ả khó hiểu hét lớn.
Nữ quỷ nhìn thấy sau lưng Jay có nguồn sức mạnh kì lạ, đó là thanh Dawn Breaker?? là thanh kiếm quyền năng của nữ thần Kynerath. Ả run sợ bỏ chạy nhưng mọi thứ đã quá trễ, Jay lao đến như con thú không kiểm soát và ăn sống ả ta. Sau khi cơn ác mộng kết thúc anh mệt mỏi gục xuống cùng với thi thể của bạn mình thở dốc từng hơi.
Kynerath: Hóa ra ngươi lại rất thú vị. - Vị nữ thần bất ngờ lên tiếng.
Jay: Ta xin bà.... Hãy giải thoát cho ta...
Nghe được những lời van xin từ Jay càng làm bà ta thêm phần phấn khích , dường như không giấu nổi sự hưng phấn của mình!!
Kynerath: Không!!! Bây giờ ta muốn ngươi sống và phục tùng ta như một con chó vâng lời chủ! Đây không phải lời mời mà là lời nguyền, ta nguyền rủa ngươi kiếp này sẽ phải chứng kiến những người thân của mình phải chết trong đau đớn. Mỗi khi ngươi yên giấc, những nỗi đau đó sẽ đày đọa ngươi đến "mãi mãi". Còn giờ thì cút đi cho đến khi ta cần ngươi sâu bọ ạ! - Bà ta nở nụ cười thỏa mãn rồi biến mất như chưa có chuyện gì xảy ra.
"Jay mệt mỏi từ từ thiếp đi."
Hết Chương 1
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro