Chương 5: Một mùa xuân tàn
01:16 ngày 1 tháng 1 năm 2022
Pw—— ‘Năm mới vui vẻ’ là điều
tớ nói với cậu
Pw—— ‘Tớ nhớ cậu’ là điều tớ
không nói với cậu
Pw—— ‘Tớ thích cậu’ là điều tớ
không có dũng cảm nói
ra
Pw—— Tớ là người nhút nhát
như thế đó, thật muốn
nói với cậu như thế
Pw—— Cũng chỉ có thể lặng lẽ
tìm một nơi không có ai
biết mà trộm nói ra
Pw—— Bởi vì biết cậu sẽ không
nhìn thấy, cho nên mới
không kiêng nể gì cả
15:48 ngày 14 tháng 8 năm 2023
Pw——Bà đi rồi
Pw——Lúc tớ từ quê trở về, đã
mang theo hạt mầm của
gốc cây muồng Hoàng
Yến.
Pw——Nó lớn lên bên cạnh cây
muồng Hoàng Yến trước
kia chúng ta lần đầu gặp
nhau
Pw——Tớ trồng nó ở trong sân
hiện tại
Pw——Cũng không biết có thể
sống không nữa
Pw——Nếu nó trưởng thành
Pw——Vậy Bangkok cũng có
muồng Hoàng Yến rồi
Pw——Cậu… Sẽ đến thăm tớ sao?
09:46 ngày 2 tháng 6 năm 2024
Pw——Tớ hình như không thể
thích cậu nữa rồi
Pw——Bác sĩ nói tớ sắp chết
Pw——Có lẽ còn sáu tháng nữa
thôi
Pw——Vậy tớ còn có thể yêu cậu
thêm sáu tháng nữa
Pw——Còn có thể cùng cậu thêm
một cái sinh nhật
Pw——Nói không chừng tớ còn
có thể gửi cho cậu thêm
một câu năm mới vui vẻ
Pw——Nghĩ như vậy, hình như tớ
cũng có chút may mắn
đúng không?
11:27 ngày 26 tháng 6 năm 2024
Pw——Hôm nay bác sĩ bảo tớ
báo với người nhà một
tiếng
Pw——Nhưng bà không cần tớ
nữa rồi
Pw——Tớ lại thành một mình
Pw——Cũng chỉ có thể phiền cậu,
chắc cậu cũng không
thấy phiền phức gì đâu
đúng không?
Pw——Cậu sẽ không nhìn thấy
Pw——Tớ chỉ khẽ khàng quấy
rầy cậu mà thôi
12:05 ngày 24 tháng 7 năm 2024
Pw——[ảnh]
Pw——Bàng Đài Loan ở Bangkok đang nở rộ, hoa của chúng có màu trắng hoặc vàng nhạt ,cậu có thích màu của nó không?
00:19 ngày 15 tháng 8 năm 2024
Pw——Hôm nay là trung thu, trung thu vui vẻ
Pw——Bên cạnh cậu có rất nhiều
người, tốt quá
Pw——Trung thu ấy, náo nhiệt
một chút mới đúng
Pw——Bangkok đã bắt đầu nóng
lên rồi, nhưng ở chỗ đó
cậu hẳn là không nóng
bằng chỗ tớ
Pw——Thời gian này, muồng
Hoàng Yến cũng là lúc đẹp nhất ha?
Pw——Gần đây thân thể tớ không tốt lắm, bác sĩ đã kê thuốc cho tớ rồi.
Pw——Tớ có thể yêu cậu thêm bốn tháng nữa
14:13 ngày 24 tháng 9 năm 2024
Pw——Đây là sinh nhật cuối cùng tớ rồi, cậu từ khi còn nhỏ đã nói sẽ chia sẻ sinh nhật với tớ
Pw——Nhưng mà … Tớ vốn là một đứa nhỏ không ai cần, sao lại có thể có sinh nhật chứ.
Pw——Bàng Đài Loan vàng rồi, tớ đứng từ xa nhìn thấy nó giống với muồng Hoàng Yến lắm
Pw——À đúng rồi, cây muồng
Hoàng Yến trong sân kia
cũng cao hơn một chút rồi
Pw——Nhưng mà tớ lại không đợi được tới lúc nó trưởng thành
Pw——Tớ chỉ còn có thể yêu cậu thêm ba tháng
07:56 ngày 18 tháng 10 năm 2024
Pw——Tớ xin thôi học rồi, thân thể của tớ ngày càng không tốt
Pw——Mùa đông gần tới rồi
Pw——Tớ bây giờ đã không còn
dũng khí với cậu
Pw——Không còn quan trọng nữa rồi, tớ sắp chết rồi
Pw——Tớ chỉ còn có thể yêu cậu
thêm hai tháng
16:43 ngày 20 tháng 11 năm 2024
Pw——Tớ đã nằm viện một tuần
Pw——Đau quá đi… Tết năm nay cậu sẽ tới Bangkok thăm tớ sao?
Pw——Quên đi, cậu sẽ không tới
Pw——Đừng tới, bộ dạng hiện tại
của tớ cũng không còn
đẹp nữa
Pw——Tớ buồn ngủ quá, tớ chỉ
còn có thể yêu thương…
Một tháng
23:56 ngày 31 tháng 12 năm 2024
Pw——Gần sắp 0 giờ rồi
Pw——Còn có … 2… 3 phút
Pw——Tớ không biết, tớ không thấy rõ nữa
Pw——Mệt quá, buồn ngủ quá, tớ không đợi cây muồng Hoàng Yến trưởng thành được nữa rồi…
23:59 năm 18
Pw——Năm mới vui vẻ
P——Năm mới vui vẻ
00:00 năm 19
P——Tớ thích cậu, Winnie
🍁🍁🍁🍁🍁🍁🍁🍁🍁🍁🍁🍁
Pond mắt đỏ hoe, nhìn muồng Hoàng Yến trong sân.
Winnie của hắn… Hình như cũng không vui vẻ gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro