Không đề -2
Bỗng nhiên thấy buồn, bỗng nhiên thấy trống vắng, bỗng thấy tim hoang hoải
Từ bao giờ không còn nhạy cảm, không còn quan tâm người khác, không còn muốn vì chuyện của người khác ảnh hưởng đến bản thân.... từ bao giờ vô cảm
Từ bao giờ cười không chỉ xuất phát từ niềm vui, mà còn xuất phát từ vô vàn lí do khác, nhiều lúc, cười ngay cả khi trong tim đau đớn, mắt trĩu nặng thì miệng vẫn nở nụ cười.... từ bao giờ nụ cười mất đi linh hồn
Từ bao giờ phấn đấu không phải vì ước mơ, chỉ là muốn người đời thấy mình không thua kém ai, để ai kia thấy rằng thiếu họ mình vẫn thành công vẫn sẽ hạnh phúc....Từ bao giờ ước mơ không còn là lí do cho mọi thứ.
Từ bao giờ......
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro