Cô bé của tôi ơi, cười lên đi nào
Cô gái thích dấu nỗi buồn trong ánh mắt ngơ ngác... Dấu nỗi đau sau nụ cười tươi... Cô gái thích náu mình nơi quán vắng những khi buồn....Cô gái làm bạn với tách cà phê đen đắng ngắt những khi bão lòng... Cô gái loay hoay với những cảm xúc của mình... Cô gái thích tỏ ra mình mạnh mẽ dẫu đang có bão trong lòng... Cô gái ngốc nghếch vừa khát khao tình yêu vừa không biết cách nào để tiếp nhận tình cảm của người khác.......Cô bé của tôi, cười lên đi nào... Mọi chuyện rồi sẽ tốt thôi mà
Ngoài kia bão giông, người với người sống với nhau không chỉ là bằng tình cảm, đâu cứ chân thành là được... sớm biết rồi cớ sao em còn thất vọng ?
Đời ngoài kia giả dối, nói cười trước mặt đằng sau ai biết là thế nào, có phải không hiểu đâu sao em còn đau lòng ?
Cô bé... em đang nhìn nơi đâu, ánh mắt ấy xa xăm vô định quá, em tìm gì trong cõi hư vô ấy, tìm một hơi ấm hay tìm sự chân thành? Em thấy gì trong cõi xa xăm ấy , là nụ cười hay là nước mắt?
Cô bé của tôi ! Nụ cười em sao đắng ngắt như vậy, mắt môi chẳng cùng cười, em cười mà sao tôi thấy cả vùng trời giông bão trong mắt em... Cô bé ơi đừng cười nữa em, thà em cứ khóc lên tôi còn thấy tim mình nguôi ngoai phần nào ... Tôi có sẵn 1 bờ vai và tôi sẽ cho em mượn, chỉ cần em nói ra thôi ....
Quán vắng buồn lắm, điệu nhạc dường như dài ra, ru con người ta chìm vào nỗi đau , một mình nơi góc vắng em tìm thấy gì cho mình ? Là sự thấu hiểu bản thân hay sự thất vọng với thực tại. Góc quán vắng ai bầu bạn em qua những nỗi buồn ?
Cốc cà phê đen đặc quánh đã muội từ lâu, cái vị đắng len sâu vào từng ngõ ngách, thấm tận vào tim có xua được nỗi buồn xa em 1 chút . Kéo áo lên cho cái lạnh khỏi chen vào. Ngồi thu lại liệu có ấm không em ? Mắt nhìn xa xăm liệu có tìm thấy một hơi ấm. Cô bé của tôi, tôi thật sự đau lòng đấy , tôi nên làm gì với em đây.
Nếu buồn thì nói là buồn, vui thì cười thật tươi, không thích thì nói là ko thích, thích thì cố để giữ lấy.... đừng cố dấu đi cảm xúc của mình nữa, đừng cố dối lòng nữa. Em có biết nhìn em vậy tôi đau lòng biết bao? Em mạnh mẽ cho ai xem ? Em là con gái và em được quyền yếu đuối cơ mà . Hãy dựa vào bờ vai tôi những khi mệt mỏi... Hãy kể tôi nghe những khi em bối rối ... Hãy để tôi ngồi uống cạn chén cay cùng em những khi bão lòng....Hãy để tôi sẻ chia cùng em ...
Tôi biết em sợ tình yêu.... tôi biết em lo mình lại bước vào con đường cũ... tôi biết em sợ lại bị bỏ lại một mình .... tôi biết em không dám buông xuôi bản thân mình... Nhưng có sao đâu nào ? Không thử làm sao biết là hợp hay không ? Không thử làm sao em biết mình mạnh mẽ đến nhường nào? Không thử làm sao em biết ai đang đợi em ngoài kia... Cô bé của tôi mạnh mẽ lên đi , chia sẽ không gian cuộc sống của em với một ai đó, tìm cho mình một bờ vai, tìm cho mình 1 hơi ấm ...
Cho dù em mạnh mẽ đến đâu thì em vẫn là con gái, em vẫn có quyền yếu đuối vẫn cần 1 bờ vai bên cạnh, khi mà chưa tìm được người đó, tôi mong em sẽ vui tươi và yêu đơi, tôi mong sẽ không còn phải trông thấy cái bóng cô độc của em nữa, tôi mong sẽ không còn những khoảnh khắc đứng từ xa nhìn em khóc không thành tiếng nữa , tôi mong sẽ nhìn thấy môi mắt em cùng cười.... CÔ BÉ CỦA TÔI ƠI, CƯỜI LÊN ĐI NÀO !
ps / Ước có ai đó đủ tinh tế, đủ chân thành, đủ nhẫn nại để nhìn thấy những góc khuất trong tim mình....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro