Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

3

Cậu thật sự thật sự muốn chết đi cho xong.
Nhưng lúc suy nghĩ đó vừa lóe lên thì hình ảnh mẹ  và em gái  ở dưới quê hiện lên trong đầu cậu
Nếu cậu thực sự ra đi rồi thì ai sẽ lo cho họ đây  Em gái cậu còn đang đi học , mẹ cậu đã lớn tuổi rồi không thể làm việc được nữa
Cha cậu mất sớm ,cậu chỉ có thể một mình gánh vác
Áp lực đè nặng trên vai .
___

Law yêu Luffy từ năm mười lăm tuổi, lúc ấy cậu mới vào đây làm.

Còn nhớ cô gái anh yêu năm đó bệnh càng trở nặng, anh đêm nào cũng túc trực bên giường trông cô. Vốn có thể đưa cô đến bệnh viên, nhưng vì cô không thích nơi đó nên phải mạo hiểm để cô ở nhà nhận sự chữa trị của bác sĩ tư.
Cô ấy rất nhẹ nhàng, tính cách hiền lành, trang phục lúc nào cũng là màu sắc nhợt nhạt nhưng trang nhã.
Không khó hiểu khi anh lại thích cô đến vậy....
Nhưng mỗi lúc cơn bệnh bộc phát, tính tình cô cũng trở nên tệ đi.
Lúc đó sẽ gào khóc rất thảm thiết, đập phá mọi thứ....bởi lẽ cô ấy biết căn bệnh này không thể trị khỏi.
Cô ấy sợ Luffy phải bạn tâm quá nhiều cho cô dẫn đến bị căng thẳng. Cô cũng càng sợ khi ở bên anh quá lâu, tình cảm càng sâu đậm.
Lỡ như sau này, cô ấy không còn, anh sẽ rất thương tâm.

___
Law ngủ quên trong bồn tắm lúc nào không hay
Cho đến khi cậu tỉnh dậy cả người đã không còn tí sức lực nào.
Vậy nhưng vì lo cho Luffy đi làm ăn uống không đầy đủ nên cậu cũng gắng gượng xuống làm cho anh bữa sáng và làm bữa trưa đóng hộp cho anh

Thật ra cậu không sợ bị đánh, cũng không sợ bị mắng, chỉ sợ anh ăn uống không đầy đủ lại phát chứng đau dạ dày rất hại cho sức khỏe.

Những dấu vết ngày hôm qua đều được ẩn dưới lớp áo sơ mi trắng sọc xanh đen của cậu, còn có cổ trụ vô cùng kính đáo.

Cậu rất sợ anh phát hiện ra chuyện đêm qua.

Đối diện với anh lúc này khiến cậu vô cùng hổ thẹn.
Thân thể ô uế này lại xứng đứng trước mặt anh sao?

Law cậu luôn cảm thấy Luffy chính là đóa sen trắng,
Còn cậu bất quá là bùn lầy ,  bùn lầy bây giờ còn bị vấy thêm bẩn sẽ xứng đáng ở cạnh bông hoa đẹp đến thế chứ!?

Đi lên tầng trên của biệt thự, cậu khẽ gọi anh xuống dùng bữa rồi mình cũng nhanh chóng rời đi.

Nhìn anh ngồi xuống bàn ăn nhẹ vài thứ cậu mới an lòng đi trở ngược lên lầu.

Bỗng một cơn đau nhức lia qua, lớp mồ hôi lạnh trên trán xuất hiện. Cậu mất thăng bằng ngã xuống.
--

10h

Cậu tỉnh lại ngước nhìn lên trần nhà

Cậu đã ngất đi, vì kiệt sức sao?
Cơn hoan ái đầy uất ức kia cấu xé con tim cậu, thân thể cậu rách nát.
Bỗng cậu vội sờ soạt người mình rồi thở phào nhẹ nhõm. Quần áo còn chỉnh tề, những chiếc cúc được cậu cẩn thận gài lại không bung một chiếc nào.
Cậu thực sợ, sợ anh phát hiện sẽ nghĩ cậu là người dơ bẩn.

Law ngồi dậy, loạng choạng đứng dậy rồi xuống lầu
Cậu nghĩ anh đã đi làm nên vô tư đi xuống mà rót cho mình một cốc nước.

Luffy cũng quả thực là đã đi làm nhưng công việc hôm nay khá ít, vả lại bạn anh có nói sẽ ghé qua nhà anh một chút.
Phải, người bạn đó chính là người cướp đi lần đầu tiên của cậu, người bạn thân nhất của anh.

Law giật mình khi thấy  cửa phòng anh mở mà hình như còn có khách.
Định gõ cửa hỏi anh có cần phục vụ nước uống hay trái cây gì không? 
Nhưng ngay cái khoảnh khắc cậu đưa tay lên cạnh cửa lại dừng ngay động tác.
Cậu đứng chết trân nghe mồn một từng lời hai người trong phòng.

Nước mắt cậu bất giác  rơi xuống.
Rất mặn, rất chua chát, giống nước muối vậy.
Giọt nước muối rớt vào tim cậu, hòa lẫn với bao tổn thương mà đau đớn mà Law phải chịu.

___

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro