Lắng!
Dường như bạn đã bị loại ra khỏi "cuộc chơi"! Đau đớn ư? Có chứ nhỉ. ha ha
Bạn thường nhắc mình "Đừng để ý!", "Đừng để bị ảnh hưởng!",... Thế rồi thì sao... Vẫn thế thôi.
Cảm giác như bị phản bội. Tất cả những người bạn mà bạn đã từng tin tưởng, từng hạnh phúc khi bên họ, họ đã ko nhớ gì đến bạn. Hay phải chăng họ sợ bạn ngại ngùng nên ko nói với bạn, hay vì một lý do khác. Lý do cay nghiệt hơn đó là: Họ ko muốn bạn có mặt ở đó!
Dù là gì đi nữa, bạn vẫn phải đối mặt, tười cười như trong lòng không có chút tổn thương nào. Thực ra bạn như muốn nổ tung.
Cuộc sống nghiệt ngã hay lòng người khó lường...?
Bạn cần sống tha thứ hơn, bao dung hơn nữa ư? Khó lắm. Dù muốn thì vẫn ko thể. Bạn là con người chứ không phải là Phật mà có thể bao dung độ lượng tha thứ cho tất cả. Con người ích kỷ lắm. Bạn cũng thế. Ích kỷ, tham lam...
Một chút lắng lòng cho tâm hồn bạn thảnh thơi.
Vâng! Phải rồi. Hãy suy nghĩ tích cực lên. Cuộc sống ngoài kia còn nhiều sự biến động lắm. Bạn cần trải qua nó từng chút từng chút một. Không có gì là ko thể.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro