Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11: Chiếc vòng cổ


Nơi tổ chức tiệc đóng máy ngày càng đông người, dù sao đây cũng là một bộ phim chế tác lớn, tuy Trương Triết Hạn chỉ là nam ba, nhưng có thể tham gia cũng đã không dễ dàng gì.

Có rất nhiều đạo diễn, diễn viên nổi tiếng tới đây để hỗ trợ tuyên truyền cho bộ phim này.

Lúc này Trương Triết Hạn đang một mình ở trong nhà vệ sinh, ngoan ngoãn chờ Tiểu Vũ, nếu không phải Tiểu Vũ dùng tính mạng của mình ra uy hiếp, có lẽ anh ấy đã không lãng phí thời gian ở nơi này.

Nhưng trùng hợp thay, Trương Triết Hạn đã đụng phải "người quen" trong phòng rửa tay.

"Ồ, đây không phải Trương Triết Hạn sao?" Trương Tử Hạo thấy Trương Triết Hạn trong phòng rửa tay, lập tức đi tới.

"Chào đàn anh, nhưng có phải đàn anh quên rằng giữa chúng ta đã thanh toán xong rồi không? Giờ anh bắt chuyện với tôi là có chuyện gì?" Trương Triết Hạn lạnh lùng nhìn Trương Tử Hạo.

"Cũng không có chuyện gì lớn, chỉ cảm thấy thủ đoạn của anh Trương thật lợi hại, muốn thỉnh giáo một chút."

"Anh Trương? Tôi nghĩ đàn anh coi trọng rồi, tôi có gì đáng để đàn anh học tập? Nhưng mà nói thật, giữa chúng ta không có gì đáng để thỉnh giáo cả, anh nói sao? Dù sao diễn xuất của đàn anh, Trương tôi thực sự không dám nịnh hót."

"Ha ha ha, nói đùa thôi, tôi tới tìm cậu là muốn thỉnh giáo cậu làm sao để dụ dỗ đàn ông." Trương Tử Hạo đi tới trước mặt Trương Triết Hạn, dùng ánh mắt vô cùng khiêu khích nhìn anh ấy.

"Hai bên tình nguyện, sao lại tính là dụ dỗ chứ?" Trương Triết Hạn hung dữ nhìn lại Trương Tử Hạo, không hề yếu thế chút nào.

"Hai bên tình nguyện? Trương Triết Hạn à, cậu tưởng rằng Cung Tuấn thực sự thích cậu sao?"

"Không thì sao? Đàn anh, tôi biết anh hâm mộ tôi, thậm chí đố kỵ tôi, nhưng thể hiện ra trước mặt tôi, chẳng lẽ anh không cảm thấy mất mặt sao?"

"Mất mặt? Sợ rằng người mất mặt là cậu đấy!" Trương Tử Hạo giận dữ rống lên.

"Cậu tưởng Cung Tuấn thích mày à? Cậu ta chỉ coi cậu là thế thân cho tôi thôi!"

"Thế thân của anh? Từ lâu đã nghe anh Trương rất tự luyến, không ngờ tự luyến đến mức này." Trương Triết Hạn cười khinh bỉ.

"Ha ha ha, xem ra cậu còn quá đơn thuần, cậu chưa phát hiện ra chúng ta rất giống nhau sao? Chẳng lẽ cậu không biết trước đây Cung Tuấn từng theo đuổi tôi sao?"

"Tôi biết, nhưng anh cũng nói là trước đây mà, hiện giờ Cung Tuấn thích ai còn chưa biết đâu, đúng không?" Trương Triết Hạn tới gần Trương Tử Hạo, khẽ nói.

"Hiện giờ quả thực không biết được, dù sao tài nghệ của anh Trương đây cũng rất cao, không biết dùng cách gì khiến Cung Tuấn điên đảo thần hồn vì mình."

Trương Tử Hạo tiếp tục nói, không chịu bỏ cuộc.

"Chẳng lẽ công phu trên giường của anh Trương rất tài sao? Đêm qua có phải là một khắc xuân tiêu đáng giá ngàn vàng không?"

Trương Triết Hạn thực sự không nhìn nổi bộ dạng mất mặt của thằng cha này, đi tới túm lấy cổ áo của Trương Tử Hạo, đẩy mạnh anh ta vào tường.

Sức của Trương Triết Hạn rất lớn, khiến Trương Tử Hạo không thể phản kháng.

"Công phu trên giường của tôi có tài hay không thù không biết, tôi chỉ biết là tôi ra tay không biết nặng nhẹ đâu."

Nói xong, anh ấy định đấm cho Trương Tử Hạo một phát.

Nắm tay ở giữa không trung bị một người dùng sức lực rất lớn chặn lại. Trương Triết Hạn sửng sốt một chút, mới phát hiện người tới là Cung Tuấn.

Nhất thời anh ấy còn chưa biết làm sao, nắm tay đã bị Cung Tuấn cầm chặt lấy.

"Triết Hạn, anh... anh đang làm gì?"

"Người này không biết xấu hổ, vừa rồi anh ta nói tôi, tôi giận quá muốn đấm cho anh ta một phát. Làm sao? Chẳng lẽ Cung tổng còn muốn thay người này chỉnh đốn bạn trai mình?"

"Triết Hạn, em không có ý đó, chúng ta về nhà được không?" Cung Tuấn nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay của Trương Triết Hạn vào lòng bàn tay mình.

Lúc này Trương Triết Hạn đã dần nguôi giận rồi.

Nào ngờ, lúc Cung Tuấn muốn dẫn Trương Triết Hạn đi, Trương Tử Hạo lại kéo Cung Tuấn lại.

Anh ta nói với Cung Tuấn bằng giọng có chút nức nở: "Tuấn, em... có phải em không cần anh nữa không?"

"Có phải không cần anh nữa không?"

Cung Tuấn từng nghe câu này trong mơ, giọng của 0511 trong mơ giống hệt như vậy, anh không thể, anh tuyệt đối không thể không cần Hoa Dành Dành của mình.

Bước chân của Cung Tuấn ngừng lại...

Trương Triết Hạn ngẩn người, anh ấy hất mạnh bàn tay đang kéo Cung Tuấn của Trương Tử Hạo ra.

"Trương Tử Hạo, anh nên rõ, Cung Tuấn bây giờ là bạn trai của Trương Triết Hạn tôi, anh làm ra bộ dạng đòi sống đòi chết cho ai xem?"

"Thật sao? Tuấn, rốt cuộc em thích cậu ta, hay là anh?" Trương Tử Hạo nhìn chằm chằm Cung Tuấn hoi.r

Đúng lúc Cung Tuấn không biết trả lời thế nào, thì anh nhìn thấy chiếc vòng cổ trên người Trương Tử Hạo.

Không sai, chính là chiếc vòng cổ mà Cung Tuấn đã tặng cho Hoa Dành Dành trước khi đi.

Lúc trước có nói thế nào Trương Tử Hạo cũng không cho Cung Tuấn xem chiếc vòng cổ này, luôn nói sau khi mình mất trí nhớ không biết đã để ở đâu, nhưng hôm nay, Trương Tử Hạo lại đeo trên người.

Cung Tuấn thất thần nhìn chiếc vòng cổ, dường như người thiếu niên ngày đó hiện giờ đang đứng trước mặt mình.

Không đợi Cung Tuấn đưa tay đụng vào Trương Tử Hạo, Trương Triết Hạn đã kéo Cung Tuấn lại, đôi môi ấm áp phủ lên môi anh.

Trương Triết Hạn cưỡng hôn Cung Tuấn ngay trước mặt Trương Tử Hạo, lúc môi anh ấy chạm vào môi Cung Tuấn, anh ấy còn nhanh chóng đưa đầu lưỡi vào trong lãnh thổ của Cung Tuấn, giống như tuyên bố chủ quyền.

Sau khi cảm nhận được đầu lưỡi của Trương Triết Hạn, Cung Tuấn phản ứng lại, đẩy mạnh Trương Triết Hạn ra.

Bởi Trương Triết Hạn rất dùng sức cho nên Cung Tuấn cũng phải dùng sức lực tương đương để đẩy anh ấy ra.

Trương Triết Hạn bị đẩy lùi đến bồn rửa tay, hông đập ngay vào một góc của bồn rửa tay hình vuông khiến anh ấy đau đến xuýt xoa.

"Tuấn Tuấn? Em..."

Không đợi Trương Triết Hạn nói xong, Cung Tuấn đã ôm lấy Trương Tử Hạo, liên tục nói xin lỗi anh ta...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro