Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Lần Gặp Thứ Hai (01)

Tui hứa là cái này sẽ không ngược như cái kia đou, Torin hứa. Lần đầu sau nhiều năm bỏ viết ngọt ngào

Tác giả : Torin

--------------------------------------

Se Mi từ từ bước vào trong phòng, trên tay đang cầm hộp thuốc. Chi Kang vẫn đang thay đồ trong phòng, anh đang cài nút áo thì Se Mi bước vào.

Cô lấy thuốc trong hộp ra, đưa cho anh, anh khá bất ngờ nhưng chỉ là một chút, từ từ ngước mặt lên nhìn cô. Hai mắt chạm nhau, anh dùng ánh mắt khó tin nhìn cô.

-Anh nghĩ em sẽ bỏ độc trong đây sao, Deung Myung mua cho chúng ta đó.

Tay anh đưa ra vô tình chạm nhẹ vào tay cô rồi lại nhanh chóng biến mất, tay anh hụt hẫng giữa không trung. Cầm lấy vĩ thuốc lên bẻ lấy một viên, cầm lấy ly nước trên tay cô, lần này lại chạm tay rồi, lần chạm tay này lâu hơn một chút. Nhưng anh vẫn cảm nhận được dòng điện xẹt ngang người mình, một dòng cảm xúc khó tả. Đây là bao lâu chưa được nắm tay nhau rồi, 5, 10, 15, hay 20 năm. Anh không còn nhớ nữa.

Anh vẫn diễn như không có gì sảy ra, nuốt xuống viên thuốc. Tay tiếp tục cài tiếp nút áo đang dở dang. Se Mi ngước lên nhìn anh, tay giơ lên cởi từng cúc áo anh vừa cài lại. Từng nút, từng nút một, vạch cả một phần áo ra. Để lộ ra ngực của anh. Mặc dù không có sáu múi nhưng vẫn được tính là vạm vỡ. Đôi bàn tay thon dài, ngón tay nhẹ nhang lướt trên ngực Chi Kang.

Chi Kang ngước lên nhìn cô, anh nhìn đắm đuối, nhìn gương mặt người vợ 25 năm, người vài tuần trước vừa nói là yêu mẹ chồng của mình. Nhưng sao anh vẫn mãi không thể buông bỏ chấp niệm với cô ấy. Vẫn là dùng đôi mắt mà 25 năm trước anh dõi theo cô. Mắt cô chạm mắt anh, cả hai cứ vậy nhìn nhau. Thời gian như dừng lại để anh được nhìn ngắm cô, thật lâu, thật lâu. Nhưng vì một câu nói của cô mà anh trở về được cái hiện thực khắc nghiệt này.

-Anh không cảm thấy gì, phải không. Chúng ta sẽ sống như thế này sao.

Anh hóa đá ngay tại đó, bàn tay cô vẫn đặt trên ngực anh. Cô từ từ rút tay lại, thì bị một cánh tay khác nắm lại. Anh bắt lấy cổ tay cô, đặt lại lên ngực mình.

-Nếu anh muốn sống như thế này thì sao.

Mặc cho cô cứ vùng vẫy, anh vẫn không chịu buông ra. Anh nhìn thẳng vào mắt cô, đột nhiên cô dừng lại. Cuối mặt xuống đất, hỏi anh

-Nhưng sống với một cái xác thì có ích lợi gì chứ, em không yêu anh.

-Chẳng lẽ 25 năm qua, chưa từng có giây phút nào sao. Rung động, yêu thích, yêu, hay là thương hại. Thương hại cũng được em có bao giờ chưa.

-.....

-Đến cả lòng thương hại của em mà anh còn không có được vậy anh thất bại rồi. Thất bại từ lúc dắt tay em vào lễ đường, thất bại từ lúc đưa em tới gặp mẹ anh, và thất bại từ lúc anh gặp em năm em 18 tuổi.

Cô hất tay anh ra, cầm lấy hộp thuốc đi ra ngoài, cửa phòng vừa đóng lại từng mảnh vỡ của bình hoa cũng cứ vậy mà nằm trên nền đất.

Anh ngồi lên giường nhìn các mảnh vỡ, cuối xuống nhặt một mảnh, cứa vào tay mình. Cô đi đuợc nữa đường thì nghe tiếng vỡ, mới quay lại, cánh cửa mở tung ra. Cô thấy Chi Kang đang nằm trên giường, máu trên cổ tay cứ vậy mà chảy xuống. Anh chưa chết chỉ hơi miên man, anh nghe thấy tiếng cô bước vào rồi gọi anh. Anh giơ tay lên chạm nhẹ vào mặt cô,

-Em tới tiễn anh đoạn cuối à, vậy em nhớ ở đây tới khi anh chết nha. Mặc dù từ nhỏ đến giờ anh luôn thích một mình, nhưng không hiểu sao anh không thể nào ở một mình được.

*Không phải là không thể mà là anh không thể thiếu em.

Cô luống cuống tìm điện thoại gọi cho xe cấp cứu. Tay anh vẫn đang nắm lấy tay cô, rất chặt, rất chặt. Anh vừa ngất đi thì xe cấp cứu đã tới. Cô dặn tất cả mọi người là không được để chuyện này lộ ra, vì cánh nhà báo biết được thì lớn chuyện.

Jang Se Mi chạy theo bên cạnh, cô nhìn thấy Chi Kang vẫn đang miên man, vết cứa ở tay thì càng chảy nhiều máu hơn.

Hai chân cô dừng lại trước phòng phẫu thuật, đằng sau vang lên một tiếng gọi, giọng nói quen thụôc, giọng nói mà có cho cô cả đời cô cũng không dám quên.

-Chi Kang, Chi Kang. Jang Se Mi con trai tôi đâu. Rốt cụôc thì cô đã làm gì khiến nó phải tới bước đường này chứ hả.

Đáng lẽ hôm nay là ngày mà Baek Do Yi gọi cả nhà lại họp mặt để thông báo chuyện bà vừa kết hôn, nhưng vì chuyện này mà tất cả dời qua một bên.

-Mẹ, con.....

Cô ngước đôi mắt ướt lên nhìn Baek Do Yi, đôi mắt long lanh ướt đẫm,

-Đã nói là đừng có nhìn tôi như thế.

Chi Gam thấy vậy tới đỡ mẹ mình ngồi xuống.

-Tôi nói cho cô biết nếu hôm nay mà con trai tôi có chuyện gì thì cô chết chắc rồi.

Bác sĩ chạy ra từ phong cấp cứu, y tá chạy theo sau

-Ai là người nhà của bệnh nhân Dan Chi Kang.

-Tôi

-Hiện tại bệnh nhân đang nguy kịch vì thiếu máu, máu dữ trữ của bệnh viện hiện tại đã hết.

-Lấy của tôi đi

Chi Gam giơ tay lên tiến đến bên cạnh bác sĩ.

-Đưa người này đi xét nghiệm nếu trùng khớp thì tiến hành lấy máu

-Lấy của tôi nữa.

Chi Jung nãy giờ im lặng đột nhiên lên tiếng, Chi Kang là người anh thân thiết nhất của anh. Nên anh mới không ngần ngại mà xung phong,

-Đưa cả hai đi

Sau 2 tiếng ngồi ở bên ngoài chờ đợi thì cũng có kết quả. Nhưng kết quả lại là máu của cả Chi Gam lẫn Chi Jung đều không khớp với Chi Kang.

-Bây giờ phải làm sao.

-Gọi Deung Myung đi.

Cô thật sự không muốn con trai biết chuyện này vì cô sợ nó buồn. Nếu nó biết mẹ nó không yêu ba nó, rồi ba nó tự tử thì Deung Myung sẽ nghĩ sao nhưng chuyện đi tới nước này thì hết cách rồi.

-Nếu nó biết thì bịa ra là xong mà, gọi đi. Không ai làm để tôi làm.

Deung Myung đang ở phim trường thì nhận được cuộc gọi của mẹ mình, nghe như sét đánh ngang tai, ba mình đang nguy kịch ở bệnh viện, anh tức tốc chạy tới đó.

Sau khi đã truyền máu xong thì trời cũng đã sáng. Tất cả mọi người đều có việc nên đi hết rồi. Chỉ còn Se Mi và Chi Kang ở trong phòng.

Anh từ từ mở mắt ra, đôi mắt chưa quen với ánh sáng liền nhắm lại, mặc dù đã tỉnh nhưng gương mặt vẫn xanh xao đôi môi trắng bệch.

-Vẫn chưa chết sao,

-Anh muốn lắm sao...

Anh níu tay cô lại, kéo cô nằm trên lòng mình.

-Buông ra, làm gì vậy

Anh vẫn không lên tiếng, cứ ôm cô như vậy. Rồi anh buông Se Mi ra, từ từ ngồi dậy. Cô đang tính đi ra ngoài lấy thức ăn thì bị Chi Kang kéo lại, anh khóa hai tay để trên tường rồi đặt một nụ hôn lên môi cô, một nụ hôn không quá mạnh bạo, nhưng vẫn rất "ướt át". Hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau, anh thả tay cô ra, hai tay ôm lấy eo cô, tiếp tục tiến tới. Se Mi đấm thẳng vào ngực anh, cố gắng thoát khỏi. Nhưng cô là phụ nữ sức lực sao bằng anh được

Tiếng gõ cửa bên ngoài càng ngày càng lớn, người bên ngoài mới xông vào. Chân anh đá thẳng vào cánh cửa, cánh cửa đập thẳng vào mặt người ở ngoài.

Anh buông môi cô ra, nhìn người trong lòng thở hỗn hển, anh mới quay sang mở cánh cửa ra.

-Có chuyện gì, đợi một chút không được à.

Người đứng ngoài cửa là Ha Min Kyung, là bạn thân từ nhỏ của anh. Cô nhào thẳng tới ôm anh, rồi đặt một nụ hôn lên má Chi Kang.

-Em về khi nào

-Vừa tới, em nghe bác nói là anh nằm viện nên em mới tới đây thăm anh.

-Thăm xong chưa, nếu xong rồi thì về đi, không tiễn.

Se Mi vẫn đứng bất động ở ngay cánh cửa. Cô chạy vào nhà vệ sinh chỉnh trang lại. Lúc bước ra thì thấy Min Kuyng đang ôm Chi Kang từ đằng sau ;)))). Anh thấy cô thì đẩy Min Kyung ra một cách dứt khoát, làm cô chao đảo chút nữa thì té xuống sàn

-Se Mi em đừng hiểu lầm, đây chỉ là bạn từ nhỏ của anh thôi.

Anh chạy tới bên cạnh Se Mi, nắm tay cô. Anh chớp chớp mắt nhìn cô.

"Đuổi cô ta về hộ anh, phiền quá"

Anh ra hiệu bằng khẩu hình miệng cho cô, đôi mắt chớp chớp long lanh nhìn cô, hai hàng chân mày của cô nhau lại, nhìn người đàn ông trước mặt thật không quen, làm nũng á, có chút không chấp nhận được.

-Cô là

-Tôi là vợ của Chi Kang.

-Ờ xin lỗi cô vừa nói gì

-Tôi là vợ của Chi Kang, phu nhân đầu tiên của Dan gia.

Chi Kang quay phắc người lại, anh nhịn không nổi ròi. Đụng tới ai cũng không sao, đụng tới vợ anh thì người chết chắc.

-Sao tôi không biết tôi có người vợ như cô nhỉ, ăn mặc thì lố lăng, lúc nãy đồ trang điểm của cô dính lên người tôi đó, mà nó còn toát ra một mùi hương nữa cơ, mùi của sự rẻ tiền. Cô xứng đứng đây nói chuyện với tôi và Se Mi sao, coi lại mình đi, nhìn Se Mi xem cô ấy mỹ mạo như hoa, là một đóa hoa vạn người mê triệu người muốn, nhìn lại bản thân cô đi từ trên xuống duới được mấy chỗ là thật chứ. Và tôi nói cho cô biết, cả cuộc đời này ngoại trừ Jang Se Mi, sẽ chẳng còn ai là vợ của Dan Chi Kang tôi cũng như Con dâu đầu tiên của Dan gia, thế nên lượng sức mình mà phát ngôn đi. Cút, bệnh viện của tôi sạch sẽ lắm chứa không được cô đâu.

Min Kyung vẫn đứng bất động ở đó, không thể nhúc nhích được.

-Đừng nói là cần tôi thỉnh cô mới đi nha, thật ngứa mắt.

Chi Kang thấy vậy liền tới kéo lấy tay của Min Kyung trực tiếp đẩy ra ngoài. Tay thì khóa cửa lại, anh chạy tọt vào nhà vệ sinh rửa thật kỹ tay của mình.

-Se Mi à, em giúp anh thay đồ có được khônggg~~~~

--------------------------------------

Hélu cả nhà quay lại cùng chiếc fic ngọt ngào, mà tôi bị KICK khỏi group ròi nên cái này sẽ đnăg tải trên fb của Torin ghe

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro