Chương 6
Sáng hôm sau con Hường lại mon men đến phòng cô cả và mợ cả thấy cô và mợ đã dậy nó mới thò mặt vào bảo con Tuệ.
-Mợ cho em vào lấy chăn chiếu đi giặt ạ.
Tuệ xấu hổ đứng tránh sang một bên trên giường mọi thứ đã gọn gàng chiếc khăn trải giường cũng được mợ gấp để vào một góc con Hường nhìn sững vào cái khăn rồi không ngần ngại mở ra xem thấy vết tích đêm tân hôn của mợ vẫn còn nguyên trên đó nó liếc xéo một cái không thấy bóng cô cả thì yên tâm hỏi một câu khích tướng.
- Không biết máu này là máu gì ý mợ cả nhỉ bây giờ nhiều đứa mưu mô lắm có khi còn bôi cả máu gà máu chó lên đây á,nhưng mà bà Khương có nhiều chiêu độc để thử con dâu lắm mợ mà giở trò thì chết đòn với bà đấy.
Tuệ biết con này nó đang ấm ức với mình bởi vì đang trong thân phận một đứa ở tự dưng một bước trở thành mợ cả của cái nhà này làm sao mà nó không hậm hực cơ chứ nhưng mà một con hầu mà ăn nói hỗn láo như thế này thì không được hơn nữa câu nói của nó hàm ý không tin tưởng rõ ràng là nó muốn xiên xỏ sỉ nhục mợ.Mợ tức mình phang luôn một câu.
-Đây có phải là việc của em không Hường nếu tôi mà làm sao đã có mẹ lo việc gì tới em mà em phải bận tâm ăn bẩn thì được nhưng mà nói bậy không được nha em.
Con Hường thấy Tuệ không còn hiền như trước mà chặn họng nói ngay thì điên lắm nó cứng miệng chỉ ú ớ được mấy từ.
-Mợ..mợ..dám.
-Thế em tưởng mình là ai mà tôi không dám đừng có cầm đèn chạy trước ô tô Hường ạ tôi không ngờ mới hôm qua thôi em còn nói nói cười cười với tôi mà nay lại hoàn toàn đổi khác vậy,hay là em thấy tôi được cô cả cưới về làm vợ thì đem lòng ghen ghét.
Con Hường không nói gì lẳng lặng cầm cái khăn trong tay rồi giận dỗi bỏ đi trong bụng nó tức lắm nhưng không thể làm gì nổi mợ cả nó cầm cái khăn lên phòng bà Khương rồi chìa cái khăn ra cho bà rồi nói.
-Thưa bà con lấy khăn về đây rồi ạ.
Bà Khương vớ lấy cái khăn rồi chải ra giường xăm soi từng ly từng tí đoạn chưa tin hẳn bà còn đưa lên mũi ngửi ngửi và giơ lên trước mặt coi có gì khả nghi không con Hường thấy vậy bơm đểu.
-Bà ơi bà bà có thấy gì lạ lạ không ạ co thấy nhiều đứa bây giờ tinh quái lắm có đứa còn cắt cả máu gà máu vịt rồi nhỏ vào đấy đấy. Chẳng ngờ bà Khương mắng luôn.
-Mày có câm mồm đi không hả mày nói như vậy khác gì cô cả mù hay ngu mới để cho con vợ nó qua mặt mà không biết đây đích thị là máu người đấy hiểu chưa.Thôi đem xuống dưới giặt sạch phơi khô cho bà may là con đó còn trinh chứ nếu cái đó mà nó không giữ nổi thì bà sẽ tống về nơi sản xuất ngay.
Một tần sau mợ Tuệ đã học xong gia quy mợ sẽ được ngủ một ngày trước khi bắt tay vào học văn hóa.
Bà Khương vẫn không thê ưa nổi con dâu về cái xuất thân nghèo hèn của mợ nên có mặt cha chồng bà không hề nói nặng nhẹ hay tỏ thái độ gì nhưng bên ngoài luôn tìm mọi cách chèn ép Tuệ thấy con dâu chỉ là một đứa ở mà một tuần đã học thuộc gia quy khuôn phép thì bà khinh khỉnh nói.
-Chị tuy làm dâu nhà này nhưng soi ra không xứng tẹo nào hãy biết thân biết phận đi tôi nói trước con gái của tôi là con cả là người thay thế ông Khương làm chủ cái nhà này vì vậy nó không thể có một người vợ thấp kém như chị khi nào tìm được người ưng ý tôi sẽ tiếp tục cưới vợ cho nó lúc đó chị đừng có mà ý kiến ý cò gì đấy .
Tuệ biết bản thân mình không được sinh ra trong một gia đình quyền quý không được mẹ chồng xem trọng và cái xã hội phong kiến này vì vậy cô chỉ dám gật đầu theo sự sắp đặt của mẹ chồng.
-Con...biết rồi ạ.
Nhưng ngay lập tức có một giọng nói trầm ấm vang lên sau lưng làm bà Khương và mợ Tuệ nhất thời hẫng đi một nhịp.
-Thưa mẹ việc cưới xin cũng đã xong nên con nghĩ là mẹ không phải nhọc lòng lo cho chúng con nữa đâu,con chỉ nguyện yêu thương một mình Tuệ và không lấy thêm ai khác.Nghe con gái nói vậy bà Khương tím mặt vì giận bà nói như quát .
-Cô cả Lâm con bắt đầu cãi trả mẹ từ khi nào vậy định đội vợ lên đầu phải không cha mẹ đã chiều theo ý của con mới cưới một con hầu về đã là quá lắm rồi nhá con đừng có được voi đòi tiên nhà này nhất định phải có một cô con dâu xuất thân quyền quý thì mới môn đăng hộ đối được người ta nói sang vì vợ cơ mà con không thấy xấu gổ khi dẫn một đứa như nó đi hầu quan trên ư.
-Mẹ sai rồi cho dù Tuệ có sinh ra là ai thì giờ cô ấy đã là vợ của con mong mẹ hãy yêu cô ấy như yêu thương con vậy.
- Câm mồm lại cho mẹ mẹ đã nói rồi đấy nếu con không nghe lời mẹ mẹ sẽ nói với cha gạch tên con ra khỏi gia phả và hai đưa phải cuốn xéo khỏi mảnh đất này cũng đừng gọi mẹ là mẹ nữa.
Thấy mẹ chồng lửa giận dâng lên ngút ngàn mợ cả nắm lấy tay của cô và quỳ xuống nói.
-Con xin lỗi mẹ mong mẹ bớt giận chúng con sẽ nghe theo lời mẹ.
Bà cả tức tối giậm chân một cái rồi phất áo bỏ đi chỉ còn lại cô mợ cả cô khẽ vuốt mấy sợi tóc mai đang vương trên má của mợ an ủi.
-Em đừng nghe mẹ nói ti tui là được đừng buồn dù em có thế nào đi nữa tôi vẫn cứ yêu em,em yên tâm tôi không lấy thêm vợ đâu chỉ thương mình em thôi sau này chúng ta sẽ là một gia đình hạnh phúc với cả đàn con đông đúc em có đẻ được không?.Mợ thẹn thùng đáp.
-Em chỉ sợ đẻ nhiều lại không nuôi được thôi lại vất vả cho cậu.
-Vất vả là em chứ đâu phải là tôi việc nuôi lớn chúng thì em cứ để đó tôi lo hết.
Nhìn vợ chồng cô cả cưng nhau còn hơn trứng mỏng khiến cho một kẻ bên trong hậm hực tức tối nó đứng trong góc bếp rủa thầm cái thứ con hầu mà một bước lên voi chỉ trách sức nó yếu nên chưa thể làm gì được Tuệ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro