Chương 5
Cả làng cả tổng hôm ấy được một phen mãn nhãn bởi vì chưa bao giờ thấy một đám cưới xa hoa lộng lẫy như thế,cũng đúng thôi bởi vì họ là dân đen mà thường cưới con cái thì cũng chỉ làm sơ sơ một vài mâm là để mời họ hàng và cúng gia tiên,người làng thì được mời đến ăn chầu uống.Chưa mấy ai được ăn cỗ như nhà quan tổng Khương đây đám trẻ con thì hồ hởi lắm,nhiều đứa con đang thò lò mà vẫn lao vào cướp pháo xịt nom đến là vui,đám cưới con nhà giàu có khác thủ tục cũng rườm già mà nhiêu khê lắm dân làng được dịp đến xem đông nghịt,họ thấy nhà quan Khương tổng cho bà Mối đến làm tơ hồng cho hai cô dâu ,Tuệ được mặc một bộ mớ ba màu hồng phấn đầu đội mấn và phủ một chiếc khăn che mặt.Đến nơi khi anh phu hạ xuống cô Hai Hải Lân mới dắt tay Tuệ đi vào nhưng chưa được vào nhà ngay bà Mối còn tung lên đầu hai cô dâu một mớ dây tơ hồng và cầu chúc cho họ sống với nhau trăm năm đầu bạc,bà Khương bấy giờ tay cầm một bát nước thơm vẩy lên người của Tuệ như mấy giọt làm phép rồi bắt cô bước qua một chậu than hồng mới cho vào nhà.
Lúc này cô cả Hải Lân mới mở mạng che mặt của mợ ra nhìn Tuệ bây giờ là mợ cả xinh đẹp như đóa hoa Hàm Tiếu khiến nhiều người nức nở quan khách xút xoa tấm tắc khen,cô dâu đẹp mà cô cũng mát mặt bội phần rồi đến phần bái lạy tổ tiên và chúc thọ ông nội vái lạy cha mẹ chồng xong xuôi đâu đấy Tuệ mới được con Tho dẫn về phòng nó vẫn chưa quen gọi Tuệ là mợ nó cứ luôn mồm Tuệ ơi Tuệ ời khiến Tuệ phải bật cười,phòng của hai người là một căn phòng rộng rãi thoáng mát trang trí rất đẹp đúng chuẩn phòng cô dâu.Trên giường là một chiếc chiếu hoa in hình đôi chim Loan Phượng giữa giường được trải một miếng vải lụa trắng vuông vắn chỉ mới nhìn qua Tuệ đã biết đây chính là màn kiểm tra trinh tiết của các cô dâu mới về nhà chồng con Tho liền chỉ vào đấy rồi nói.
-Tối nay mày với cô cả phải ngủ trên chiếc giường này nằm đúng vào chỗ này,ngày mai tao sẽ vào thu dọn giường chiếu và đem cái này lên cho bà Khương mày mà mất trinh á là chết với bà đấy.
Nó vừa nói đến đây thì vú Mùi đi vào và nghe con này ăn nói ngang hông hỗn hào thì liền chỉnh ngay .
-Con bé kia mày có biết mợ ấy là ai không mà ăn nói hàm hồ thế có muốn cô cả vả cho gãy hết răng khỏi đường ăn cơm không hả.
Con Tho bây giờ mới biết là mình lỡ mồm liền đưa tay bụp miệng nói .
-Ôi em xin lỗi mợ nhá chỉ tại em quen mồm ai mà bảo tự nhiên mợ lên làm mợ cả nhanh thế làm em chưa tiếp nhận nổi,thôi mợ nằm nghỉ đi cần gì cứ gọi em nha em ở ngay bên ngoài ý.
Nói xong không đợi cho Tuệ trả lời nó ba chân bốn cẳng chạy tót ra ngoài vú Mùi lắc đầu nói.
-Bây giờ con đã là con dâu của ông bà Khương tổng thì không cần phải làm việc nữa chỉ ngày ngày may vá thêu thùa nâng khăn rửa túi cho cô Hai Hải Lân thôi đừng bận tâm đến mấy việc lặt vặt đó tất cả đã có đám kia làm rồi.
Tuệ dạ vú một tiếng rồi dè dặt hỏi
-Dạ thưa vú hàng ngày con còn phải làm gì nữa xin vú cứ chỉ bảo ạ.
-Con phải học cách ăn nói thưa gửi cho đúng lễ nghi nhà này cụ Hợi có quyền to nhất vì vậy sáng ra con phải lên vấn an cụ ấy rồi đến cha mẹ chồng con là vợ cô cả thì cũng phải học chữ Thánh Hiền để mai này còn giúp đỡ cô ấy,ngày xưa con là con ở thì không cần phải biết chữ nhưng bây giờ làm vợ cậu cả rồi thì cũng phải học đến nơi đến chốn phải biết tính toán sổ sách nữa bởi vì nhà cụ Hợi còn có một xưởng dệt lụa làng bên sau này là dâu cả kiểu gì con cũng phải cùng cô cả điều hành công việc.
Mới nghe tới học thì Tuệ đã toát hết cả mồ hôi hột hóa ra làm dâu nhà hào môn không hề đơn giản,tuy không phải làm việc nặng nhưng cô sẽ phải học hành để có kiến thức chứ không thể mất dốt đặc như những người phụ nữ chân lấm tay bùn quê cô.
Tự nhiên cô thấy áp lực kinh khủng như có một tảng đá đè nặng trên vai.
Khi khách khứa đã về hết ông nội cho gọi cô lên rồi nói.
-Bắt đầu từ hôm nay con đã trở thành mợ cả công việc thường ngày không cần phải đụng tay những việc lễ nghi đã có vú mùi chỉ dạy nhưng chữ thì phải học.Tuệ cúi đầu lí nhí đáp .
-Dạ con cảm ơn ông nội con chỉ sợ đầu óc con dốt nát không học được các phép tính thôi ạ.
-Khó thì mới phải học ai không học mà tự nhiên giỏi giang ngay được đâu ta đã định liệu cả rồi mới đâu tính thuê thầy trên tỉnh về đây dậy nhưng hồi nãy Lý Trưởng Hảo chú ruột của chồng con có nhã ý muốn để cậu Hứa Doãn Chân sang dạy chữ cho con rồi ta cũng ưng thuận vì cậu Doãn Chân năm nay cũng vừa mới mười tám mới học xong lớp Đệ Tam năm ngoái giờ đang quản lý sổ sách giấy tờ cho cha của nó là người đọc thông viết thạo tính toán nhanh nhạy lại là người một nhà nên con không phải e ngại gì cả.
Thế là việc học của Tuệ được quyết định xong tuần đầu tiên cô sẽ học gia quy do vú Mùi chỉ dạy xong đâu đấy cậu Doãn Chân mới sang dạy học cho cô.
Tối hôm đó cô Hải Lân vào phòng nhìn cô e ấp đúng kiểu dâu mới về nhà chồng mà lòng cô xốn sang.Tuệ tuy mệt vì cả ngày làm cô dâu chỉ muốn đặt lưng xuống để nghỉ ngơi cho đợ mỏi nhưng bây giờ cô không phải người hầu nữa mà đã làm vợ của cô cả cô biết mình không được ngủ trước chồng phải đợi cô vào để chăm sóc cho cô đã.
Thấy vợ cứ ngồi thu lu bên góc giường cô nhẹ nhàng tiến lại vòng tay lên eo ôm lấy vợ khiến mợ giật mình đánh thót cả người như thể vừa chạm vào điện vật đây là đầu đầu tiên cô đụng vào một người con trai cũng chưa ngồi gần ai như thế này bao giờ vẫn biết người trước mặt là cô người chồng vừa cưới hỏi của mợ nhưng hỉ sự đến nhanh quá khiến mợ nhất thời chưa tiếp nhận được cô Hai Hải Lân ôn tồn nói.
-Mợ không phải ngại mợ là vợ của tôi rồi có quyền hành ngang như tôi nên không phải sợ gì cả làm sao mà nhìn thấy tôi cứ lén la lén lút như sợ cọp thế tôi có ăn thịt mợ đâu chỉ là chuyện vợ chồng tình cảm thôi mà nhà ai chả vậy tôi giúp vợ quen dần vui lên đi lúc đó mợ mới ngẩng đầu lên nhìn cô ở cự ly gần như thế này mợ thấy cô đẹp thật đấy nét đẹp của người có địa vị xã hội khác hẳn với những đàn anh lực điền.Đêm hôm đó cô đã hôn mợ thật nhiều mợ ngất ngây trong nụ hôn đầu tiên của người con gái lần đầu tiên được dâng hiến cho cô tất cả. đều là của cô cô là người yêu đầu tiên người chiếm hữu nụ hôn ngọt như mật của mợ là người đưa mợ vào đời mợ trở thành mợ cả nhà ông bà Khương tổng nức tiếng một cõi bàn tay của cô mơn man trên da thịt trinh nguyên mịn màng của người con gái thôn quê.Mợ đẹp quá đẹp không tì vết lúc này không phấn son lụa là mà mợ vẫn đẹp đến nao lòng nhìn mợ long lanh huyền ảo trong ánh sáng của ngọn đèn hột vịt làm cô say muốn quên cả đất trời.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro