Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3

(Mình thay đổi cách viết nhé,mình sẽ bỏ qua kì thị đồng tính mặc dù hơi kì nhưng suy nghĩ để viết thì khó quá nên mình sẽ bỏ qua phần đấy ạ).
Tiếp tục cân chuyện.
-Cụ Hợi cầm lấy cái ba tong gõ nhẹ xuống đầu cô rồi nói.
-Mày cứ liệu hồn ông nói là nói thế thôi mình là con nhà gia giáo đừng có ăn hiếp con gái người ta lấy thịt đè người là không được.Con bé ấy đắt đáy lưng ong là kiểu người Vương vu ích tử đàn bà có quý tướng đấy.
Ông Khương mặc dù không thuận nhưng phải nghe lời cha chồng xong bà Khương vẫn còn lấn cấn trong lòng liền hỏi cụ Hợi.
-Dạ thưa nhưng bên Thìn nhà đó vẫn còn nợ nhà ta rất nhiều tiền con bé Tuệ cũng được khán sang đây để trừ nợ,khế ước văn tự đầy đủ giờ mình nhận nó làm dâu chẳng phải là thiệt đơn thiêu kép hay sao hả cha.
Cụ Hợi nhà nhạt đáp:
-Anh chị ăn mặn vừa thôi kẻo có ngày khát nước đấy con bé này khéo tay hay làm chịu thương chịu khó nó ở nhà ta sáu năm trời chừng ấy cũng đủ để trả nợ cho cha mẹ của nó,anh chị lấy nó về làm dâu là là lãi chứ lỗi gì miễn con anh chị không kêu khổ là được.
Cuộc nói chuyện của cụ Hợi và vợ chồng Khương tổng vô tình lọt vào tai con Hường người ở,con này có tiếng là hay mách lẻo và ruột để ngoài ra nó vừa nghe thủng câu chuyện thì vội chạy tót xuống nhà bếp nói với vú Mùi.
-Vú vú!,vú hay tin gì chưa chuyện động trời nhá nhà này sắp có bão to rồi khéo lần này gió giật đổ cả làng mất.Vú Mùi biết tính con này hay chuyện bé xé ra to và hay thêm mắm dặm muối nên nẹt ngang.
-Mày bé bé cái mồm thôi có gì từ từ nói chưa đâu vào đâu mà mồm đã nhanh hơn chân rồi cẩn thận bà Khương lần dần cho no đòn bây giờ.
-Ơ?con nói thật mà,Vú không tị thì cứ lên phòng quan Khương tổng mà xem cả nhà đang lo chuyện cưới vợ cho cô cả Hải Lân mà Vú cứ như người trên trời rơi xuống á.Đúng là người âm lịch!Vú không nghe thì thôi con đi giặt đồ cho cụ đây.
-Khoan đã mày nói lại cho Vú nghe xem nào cứ xồn xồn như gà mắc tóc thế kia thì bố tao cũng chẳng biết mày nói gì.
-Dạ là thế này cô cả nhà ta đòi lấy vợ đấy Vú ạ.
-Đó là chuyện tốt chứ sao cô cả Hải Lân năm nay cũng mười chín tuổi công danh sự nghiệp có rồi giờ lấy vợ là hợp lẽ chứ có gì lạ đâu.
-Dưng mà lạ là cái đuôi đằng sau á Vú vú có biết cô lấy ai không là con Tuệ nhà mình đó Vú nghe thủng chưa cô Hải Lân đòi lấy con Tuệ nhưng ông bà quan Khương tổng nhà mình không đồng ý chuẩn bị đánh nhau to đến nơi rồi.
-Thế à con bé Tuệ nó cũng xinh đáo để chắc là tại không môn đăng hộ đối đây mà cô Hải Lân to gan dám qua mặt ông bà Khương tổng thì đúng là lớn mật thật,thế còn cụ Hợi thế nào cụ ấy ngày thường cũng quý con Tuệ lắm mà.
--Ôi dào cụ ấy tuy to nhất nhà nhưng ông bà Khương tổng mới là người quyết định chứ Vú,nhà con Tuệ lại bán nó vào đây nghe đâu là phải phục vụ hết đời thì may ra mới trả hết nợ,làm gì có chuyện một bước lên bà Vú nhỉ.Con mà tu chín kiếp cũng chả được ấy chứ.
-Vú Mùi chép miệng một cái quát.Thôi,mày lo làm việc đi ở đây mà buôn thùng bán mẹt cẩn thận cái mồm của mày đấy người đâu chưa gì đã thấy tiếng rồi cứ thế này ma nó rước con ạ.
Con Hường thấy nói chuyện với Vú Mùi chả được thành quả gì thì lại mò ra chuồng trâu bảo con Tho.
-Tho ơi!ra tao bảo cái này có tin nóng như lửa nhầy có muốn nghe không thì ra đây.
Con Tho đàng gù lưng dọn chuồng trâu thấy con Hường vô công dồi nghề như thế thì ngứa mắt lắm nó vang luôn.
-Con danh!không thấy chị mày đang nhức cả mũi hót cứt trâu đây à biết điều thì chui vào đây dọn cho nhanh đi không chị lại cho mày thùng nước hoa Pháp miễn phí bây giờ.
-Thôi tao chả dại mày để đấy mà dùng phân công công việc hết rồi chui vào đấy thối bỏ mẹ không cẩn trâu nó điên lên nó đá cho cái chổng vó ra đấy thì lại đi chầu ông bà ông vải tao còn trẻ lắm chưa muốn chết đâu,mày cứ hót cứt đi tao ở ngoài kể chuyện miễn phí cho mà nghe lại chả năng suốt gấp ba gấp bốn lần ấy chứ nhưng mà nhớ xong là phải tắm rửa thật kĩ vào nhá đầu mày hôi bỏ mẹ ra chấy với giận đầy í lây hết cả sang rao đây này cứ phải gọi là gãi suốt ngày.
Con Tho bị nói xấu thì điên lắm liền vặn mắt lên nói.
-Tổ cụ nhà mày còn hơn là có con ghẻ thắm ghẻ thối ra mà mày vừa nói cái gì đấy?Đừng có nói là ngứa nghề ra đây chọc tức chị mày nhá không tránh ra tao lại cho ngủ với trâu bây giờ.
Con Hường không dám lôi thôi nữa liền tuôn ra một mạch.
-này này mày biết cô Hải Lân nhà này sắp cưới vợ chưa tin sốt dẻo nhá chúng mình sắp gọi một đứa là mợ cả rồi đấy cô Hải Lân sắp lấy con Tuệ là con Tuệ đấy mày hiểu không.
Giờ tới lượt con Tho tròn mắt nó biết trong đám người ở con Tuệ là đứa xinh xắn và khéo léo nhất nhưng cũng chỉ đến thế thôi bố ai mà nghĩ được ra việc này chứ có chết nó cũng chả tin một đứa xuất phát điểm thấp như con Tuệ mà lại được cô Hải Lân để mắt đến,sĩ diện của một đứa cung tầng lớp bắt nó phải lên tiếng.
-Hôm nay mặt trời mọc đằng Tây à,làm đếch có chuyện ngược đời như thế.Tao cóc tin!.Mày nhìn xem như tao đây này xinh xắn có thừa mà còn chẳng dám tư tưởng đến cô Hải Lân con Tuệ là gì mà dám trèo cao thế chứ.Ui cô Hải Lân mau xuất hiện ra đây,em yêu cô bằng trời bằng biển mà cô chả thèm dòm ngó ai lại đi vơ vèo bạt tép như thế chứ.
Chẳng ngờ lời nó vừa thốt ra đã nghe thấy một giọng trầm ổn phát ra khiến nó không kịp đưa tay che miệng.
-Đứa nào nói đấy nói lại cho cô nghe xem,khá khen cho chúng mày đang giờ làm việc lại ra đây buôn chuyện buôn dưa lê bán dưa chuột no rồi phải không trưa nay khỏi cần ăn cơm nhỉ.
Con Tho mặt xanh như tàu lá chuối còn con Hường thì nhăn mày nhăn mặt vì một bên tai đang bị cô véo cho đau điếng nó đưa tay lên gỡ tay của cô miệng thì xút xoa.
-Em xin lỗi cô mong cô tha cho em em chỉ vui mồm lỡ miệng đem chuyện của cô chia sẻ với con Tho cho nó biết thôi mà.Tất cả là tại con này cô vừa nghe nó nói rồi còn gì nó còn dám to gan là bảo yêu cô đấy cô cứ vụt cho nó quắn cái đít lên em không bênh đâu.Cái đồ đỉa mà đòi đeo chân hạc cô nhỉ.
-Mày đừng có nỏ mồm cô chưa xử mày đâu nhưng đang vui nên cô tha cho đấy vì mày nói đúng mà hai đưa rửa tai mà nghe cô nói này.
-Cô sắp lấy vợ là thật,người cô muốn lấy là cái Tuệ cũng là thật đấy chúng mày biết thân biết phận thì từ bây giờ tem tém bớt cái mồm đi cũng đừng có tìm cớ xỏ xiên Tuệ nghe chưa chuẩn bị gọi mợ đi là vừa ở đó mà tranh với chả luận

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro