7.Hồi ức
9h
Những ngón tay nhỏ xíu ngắn tũn thoăn thoắt gấp từng bộ quần áo gọn gàng bỏ vào vali đen , tuy đồ được lấy ra không nhiều cùng lắm là 2 tới 3 bộ đồ nhưng cậu vẫn xếp lại toàn bộ quần áo của bản thân bỏ vào vali . (Hơi rảnh nhỉ ?)
Cốc ...cốc ...cốc
"Jimin ah~ chị vào được không ?"
"Dạ vâng "
Cạnh
Cánh cửa gỗ sơn trắng bật mở , Daly đi vào trên tay cầm một cốc sữa nóng đi tới gần giường nơi cậu đang hì hục gấp lại từng bộ đồ đắt đỏ , đặt nhẹ ly sữa trên mặt bàn ngủ nàng đứng nhìn cậu . Jimin lúc này đang mải gấp đồ cũng chẳng để ý tới , đến khi quay lại thấy nàng cứ nhìn mình thì cũng bối rối .
"Chị ...sao cứ nhìn em thế ?, ngồi xuống đi ạ !"
Nàng nhẹ nhàng đặt người xuống giường , cậu cũng ngồi xuống , thật lâu sau Daly mới lên tiếng .
"Mấy giờ em bay ?"
"Chắc là tầm khoảng .... 5h30 sáng ạ !"
"Ừm "
"Có chuyện gì sao ạ ?"
".....Cũng không có gì , em bay về Busan nhớ gửi lời hỏi thăm của chị tới bố mẹ nhé "
"Nea~"
Cậu cười rạng rỡ tới mức hai mắt híp lại , một đứa em ngoan , nàng vươn tay lưỡng lự rồi đặt lên mái tóc đen bồng bềnh của cậu . Nhìn người em trước mặt , trong lòng nàng dâng lên một cỗ hạnh phúc vô định . Daly từ khi sinh ra đã không biết rõ mặt bố mẹ mình như thế nào , từ lúc lên Seoul cuộc sống của nàng thực sự đã rất khổ sở , thân con gái mỏng manh lại một mình sinh sống , học tập tại thành phố phồn hoa này không thể tránh khỏi nguy hiểm cận kề .
Cuộc sống của nàng vốn chẳng mấy tốt đẹp , sáng đến trường , tối lại làm thêm để kiếm thêm chút tiền sinh hoạt , từ năm mới 18 đã một mình vất vả kiếm tiền bươn trải cho cuộc sống . Cuộc sống thật vất vả cho tới khi cô tình cờ gặp được cậu em này , cuộc sống mới cải thiện hơn rất nhiều , nàng và cậu gặp nhau một cách tình cờ trong tình huống chớ trêu khi nàng bị một đám côn đồ bao vây tại một con hẻm nhỏ , chúng có ý định lấy hết tài sản của nàng và c.ư.ỡ.n.g .h.i.ế.p nàng , Daly lúc đó đã rất sợ hãi tưởng trừng như bản thân sẽ không thoát khỏi số phận chớ trêu này nhưng cũng may là Jimin khi ấy vô tình đi ngang đã thấy và ra tay giúp đỡ khiến bọn côn đồ sợ hãi bỏ chạy sau đợt đó cậu và nàng giữ liên lạc rồi chở thành chị em từ lúc nào không hay .
Chính cậu là người đã nôi kéo nàng về làm thư kí sau đó cả hai lương tựa vào nhau mà nâng công ty từ vô danh lên một công ty lớn hàng đầu Hàn Quốc . Cậu cũng giúp đỡ rất nhiều cho nàng , đã có lúc Daly rung động trước đứa em này bởi sự ấm áp và tâm lý của nó , nhưng chợt nhận ra rằng chị em sẽ vẫn mãi là chị em hoàn toàn không có chút hy vọng gì . Nàng quyết định từ bỏ , sau đó thì gặp Changsoek người con trai với sự ấm áp làm tan chảy lòng người , một người lãng mạn , sau đó họ yêu đương rồi tiến tới hôn nhân , sau đó là sinh ra đứa con đầu lòng tên Park Chayeong với biệt danh ở nhà là YoYo.
Ngẫm lại nàng sống tốt như bây giờ cũng đều nhờ vào Jimin mà có , nếu như cậu không xuất hiện chắc giờ này nàng đã bị làm nhục rồi mất hết tài sản từ lâu , thế nên cô rất coi trọng đứa em ấm áp này .
"Chị .... Chị ơi !"
Daly đã ngồi xoa đầu cậu lâu lắm rồi và hình như là không có dấu hiệu dừng lại , nên Jimin liền gọi để xem chị có bị làm sao không . Nàng cũng sực tỉnh , mà bước ra khỏi hồi ức đẹp đẽ thu tay lại đứng lên chuẩn bị rời đi thì bỗng khựng lại , quay ra sau .
"Nhớ uống sữa rồi ngủ sớm đi nhé , mai còn lên máy bay nữa "
"Nea~"
Nói xong nàng cũng rời đi không quên đóng cửa , cho cậu một không gian riêng .
_________Hết chap 7A__________
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro