Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6 | Ở trong phòng thiết bị bị ngón tay cắm đến cao trào

"Ngoan, nói chuyện đi."

"Anh Lục Mính, xin anh... Làm cho tiểu huyệt của Kiều Kiều mở rộng thêm một chút." Thẩm Kiều Kiều hai tay chống lên mặt bàn, nhẹ nhàng dựng thẳng phần eo, dùng lỗ bím nhỏ nuốt lấy ngón tay Lục Mính. "A ưm."

Lục Mính cùng lúc chậm rãi cắm hai ngón tay vào, mang đến một trận tê dại. "Hai ngón tay này? Đủ làm em sướng không?"

"A ưm, sướng quá, lỗ nhỏ, lỗ nhỏ sắp bị anh trai cắm hỏng rồi."

Lục Mính cúi đầu liếm nhẹ núm vú hồng hào nhô lên của cô. Đầu lưỡi nóng ướt của anh để lại chất lỏng trong suốt trên nhũ hoa, bàn tay còn lại không ngừng moi móc lỗ bím.

"Ưm ưm, a, căng quá, bụng dưới căng quá, lỗ nhỏ bị đầy quá, ưm ưm chậm một chút..."

Dâm thủy bị anh khuấy động đến phát ra tiếng ọp ẹp. Bàn tay nhỏ của Thẩm Kiều Kiều nắm lấy bàn tay anh đang khuấy đảo nơi đó, nước mắt lưng tròng lắc đầu: "Anh Lục Mính, chậm một chút, Kiều Kiều muốn tè ra, ưm a, tè ra..."

"Nước tiểu ra trên tay anh, để anh Lục Mính nhìn nước tiểu của bé dâm đãng nhé, được không?"

Anh một tay khuấy đảo bé nhỏ của Thẩm Kiều Kiều, một tay sờ côn thịt của mình, ánh mắt dừng lại trên ngực cô.

Cặp vú trắng nõn ấy xoa lên vừa mềm vừa thoải mái, rất muốn cô dùng vú kẹp côn thịt giúp anh loát.

Lục Mính nhìn dáng vẻ muốn ngừng mà không được của cô, động tác dưới tay càng nhanh, rút ra đút vào trong bướm mềm mại liên tục phát ra tiếng òm ọp òm ọp. Đôi mắt Thẩm Kiều Kiều lây dính tình dục, khi bị chạm vào nơi mẫn cảm nhất bên dưới, khoảnh khắc đó, cả người cô như bị điện giật mà tê dại, trong đầu không còn bất cứ thứ gì, chỉ cảm thấy lỗ nhỏ phun ra rất nhiều nước, tiểu huyệt siết chặt lại. Thẩm Kiều Kiều thấy trên tay Lục Mính còn vương nước tiểu do mình tiết ra.

Cô đỏ mặt ấp úng nói: "Nước tiểu, tè ra rồi..."

Lục Mính dùng sức loát con cặc, chỉ chốc lát cũng ra, tinh dịch bắn hết lên đùi cô. Lục Mính cười nhẹ: "Vừa nãy bím nhỏ phun ra không phải nước tiểu đâu, là dịch ái đó, bím dâm nhỏ bị chơi sướng mới có thể phun nước, biết không em?"

Không phải nước tiểu sao?

Thẩm Kiều Kiều nửa hiểu nửa không gật đầu. Cô chưa từng nghĩ rằng phía dưới mình còn có thể chảy ra nhiều nước đến vậy.

Dâm đãng quá...

"Sao rồi, vừa nãy bướm nhỏ bị cắm sướng không, cảm giác thế nào?"

"Sướng..." Không biết vì sao, khi Thẩm Kiều Kiều nói lời này, lại nghĩ đến cái cảm giác 'ra nước' khi bị ngón tay cắm vào vừa nãy, bỗng dưng, tiểu huyệt lại khẽ siết lại.

"Còn có cái sướng hơn, sau này có muốn thử không?"

Cô gái ngoan ngoãn nhìn anh, chầm chậm gật đầu.

Lục Mính chậc một tiếng: "Thẩm Kiều Kiều, dâm đãng thì anh không phải lần đầu thấy, nhưng dâm đãng đến mức như em thì mẹ nó anh đây đúng là lần đầu được chứng kiến đấy."

Vừa thuần khiết lại vừa dâm.

Rõ ràng có vẻ ngoài của một cô gái ngoan, nhưng lại dâm đến mức dường như không thể thỏa mãn được.

"Anh đừng trêu nữa, đáng ghét..." Cô gái nhỏ cho rằng Lục Mính không thích mình như vậy, nghiêm túc muốn giải thích.

Ngày thường cô không phải thế này, rõ ràng còn chưa từng yêu đương, nhưng không hiểu sao lại mẫn cảm đến vậy với ngón tay Lục Mính.

"Em đừng vội, nói chuyện tử tế đi, anh nghe đây." Anh bị dáng vẻ sốt ruột của cô chọc cười, dịu dàng vén lọn tóc mái trên thái dương cô, kiên nhẫn hết mực dỗ dành.

Ánh mắt anh thật sự quá đỗi dịu dàng, Thẩm Kiều Kiều không kìm được chìm đắm.

Cô không hiểu, vì sao lại kỳ diệu đến vậy.

Giọng nói anh, hơi ấm đầu ngón tay anh, biểu cảm dịu dàng khi anh vén sợi tóc cô, thậm chí là nhịp điệu khi anh chạm vào cơ thể cô, đều khiến cô cảm thấy như gãi đúng chỗ ngứa.

Cô thật sự rất thích, rất thích Lục Mính.

"Đừng, đừng ghét em."

"Ừm, anh không ghét em." Lục Mính căn bản không nghĩ tới cô lại kìm nén cả buổi trời chỉ để nói ra những lời này, có lẽ là thật sự sợ bị mình chán ghét, cho nên mới cẩn thận như vậy.

Thẩm Kiều Kiều lập tức cười rộ lên, đôi mắt cong cong nhìn anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro