Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6

Nhiếp Minh Triệt ngồi lặng nhìn cô gái nằm yên tĩnh trên giường bệnh, ánh mắt anh lộ vẻ phức tạp, khóe môi nhếch lên đầy khó hiểu.

Dáng người gầy guộc, đôi mắt thâm quầng, sưng đỏ, đôi môi tái nhợt không chút huyết sắc, khuôn mặt nhỏ nhắn xanh xao mệt mỏi, lại còn có vết bỏng chưa kịp lên da non.

So với lần trước gặp ở buổi tiệc, lần này, quả là khác nhau một trời một vực.

Lâm Thiên Nhi hơi nhíu mi tâm,  cựa mình ngồi dậy,  ngạc nhiên khi thấy bên cạnh mình là Nhiếp tổng.

"Cô bị suy nhược cơ thể trầm trọng, cần phải nghỉ ngơi."

"Nhiếp tổng... sao anh lại ở đây?"

Nhiếp Minh Triệt  không trả lời câu hỏi của cô, chỉ hơi nhướng mày,  nhàn nhã đứng dậy tựa như muốn rời đi.

"Để tôi đi nói cho Lôi Chủ tịch biết tình trạng của phu nhân."

"Không, Nhiếp tổng,  đừng... Ý tôi là...anh ấy còn bận..."

Nhiếp Minh Triệt cười nhẹ, mắt phượng hiện lên tia giảo hoạt:

"Bận? Bận chăm sóc người chị song sinh của cô?"

Cô hốt hoảng ngước lên nhìn anh ta. Vị Nhiếp tổng này sao lại biết về Lâm Thiên Mạc? Hơn nữa...

"Không có gì phải ngạc nhiên khi Lôi chủ tịch cùng Lâm Thiên Mạc chị cô đang ở phòng bên cạnh. "

"Cái gì? "Giọng cô vì quá kích động, lạc hẳn đi.

Nhiếp tổng nhìn bộ dạng này của cô, khẽ cười, không phủ nhận sự đắc ý khi cố tình sắp xếp cô nằm phòng này.
"Xem ra, Lôi Hàn Phong đối với phu nhân của mình rất tốt."

"Anh có ý gì? "

Minh Triệt tùy ý ngồi cạnh giường bệnh, vờ thở dài.

"Ai da...Nhìn xem, kết hôn với ngài ấy được 2 năm, cô lại gầy như vậy, xanh xao như vậy, còn vết bỏng này, Lôi tiên sinh chăm sóc cô  thật khéo nha."

Cô hơi liếc anh ta, rồi lại cụp hàng mi dài xuống, khóe môi tạo lên 1 đường cong tuyệt đẹp, đối nghịch với đôi mắt buồn đầy bất lực.

Người cô yêu nhất, khinh hận cô, người cô tin tưởng nhất, phản bội cô. Lâm Thiên Nhi cô đúng là quá may mắn đi!

"Sao vậy? Tôi nói cho cô biết, Lâm tiểu thư, dù tình yêu của cô có lớn đến mức nào cũng không thể thay đổi được bản tính ngang ngược của anh ta. Cô thông minh, đương nhiên sẽ hiểu lời tôi nói, Nhiếp Minh Triệt này hứa với cô, sẽ không để cô phải chịu thiệt thòi."

Đúng lúc này, cánh cửa được mở ra, Lôi Hàn Phong bước vào, nhìn đôi nam nữ đang ngồi trên giường bệnh, gương mặt lạnh lẽo không cảm xúc.

"Nhiếp tổng, phiền anh rồi, phu nhân của tôi, tôi tự biết làm gì."

Lâm Thiên Nhi ngước mắt nhìn hắn, những kí ức đau đớn lần lượt ùa về: hắn tát cô, làm bỏng cô, tàn ác lôi cô đi, nhốt cô trong nhà kho, dày vò cô không chút lưu tình....

'...Dù tình yêu của cô có lớn đến mức nào cũng  không thể thay đổi được bản tính ngang ngược của anh ta...'

Lời của Nhiếp Minh Triệt vọng lại bên tai cô, cô ngước đôi mắt quật cường lên nhìn hắn, dõng dạc nói

"Lôi Hàn Phong, tôi muốn ly hôn."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro