
BẠN GÁI??
Thế Phong ngơ ngẩn nhìn hai người vừa đi vào trước mặt mình , ánh mắt dừng lại . trước cô gái mặc váy dệt kim màu lam , đáy mắt có cái gì đó đang vỡ nát . . .
" Minh Thi , là cô à ? "
Anh ta thấy tên cô trên bài thi , chữ viết cũng cực kỳ giống , thế mà lại đúng là Minh Thi mà anh ta quen biết .
Mon nghi hoặc nhìn hai người , " Hóa ra hai người quen biết nhau sao , vậy tốt rồi. "
Tốt ông nội anh ! Việt Thi âm thầm mắng , tìm ai không tìm , sao phải cố tình tìm tên này chứ ?
Winner nhìn thấy ánh mắt khác thường của Thế Phong khi nhìn cô , đôi mắt sắc bén hơi nheo lại .
Thế Phong cố nén đau đớn trong lòng nói , " Trước kia . . . chúng cháu là bạn học chung sơ trung . "
Trước đó đã nghe người nhà nói , có một cô gái vào ở nhà họ Nguyễn Gia , hơn nữa cô gái đó còn theo đuổi Winner , nhưng anh ta cũng không ngờ cô gái đó lại là Minh Thi .
Winner hơi nheo mắt , nhìn sắc mặt bình tĩnh của Việt Thi , " Là bạn học ? "
Nhưng mà , ánh mắt của Thế Phong cũng không phải loại ánh mắt bình thường khi bạn bè nhìn nhau .
Việt Thi gật đầu , nghiêm chỉnh mà nói , xác thật bọn họ chỉ là bạn học .
Việt Thi không phản đối , quay về phòng thay đồ , đổi lại một bộ quần áo dài mặc ở nhà , khoanh tròn hết những đề bài không làm được trong đề thi toán học , nói , " Giảng cho tôi mấy bài này đi . "
Mon vỗ vỗ bả vai của Thế Phong , nhờ vả , " Cố gắng dạy cô nàng bét lớp này đi , thành tích thi cử kém như vậy , đúng là mất mặt chết đi được . "
Một người đàn ông có trí như anh trai anh ta lại quen với một cô bạn gái kém cỏi như vậy , đúng là làm mất mặt nhà họ Nguyễn Gia.
Winner thấy thần sắc cô cũng không có gì thay đổi , bởi vì còn có một cuộc họp quan trọng nên cũng không hỏi nhiều , quay về phòng làm việc .
Hai người bọn họ vừa đi khỏi , trong phòng khách cũng chỉ còn lại cô và Thế Phong .
Việt Thi ném bài thi toán học tới trước mặt THẾ phong, vùi đầu tiếp tục làm đề ngữ văn lúc chiều còn chưa làm xong .
Phong ngơ ngẩn mà ngồi ở chỗ đó , nhìn cô đang ngồi trước bàn , chăm chỉ làm bài tập .
Ngẫm lại , cũng hơn nửa năm rồi anh ta và cô chưa gặp nhau . Bây giờ , cô gái thanh lý động lòng người trước mặt đã không còn giống như xưa nữa , đã không còn là cô gái như ánh mắt trời , luôn vui vẻ nở nụ cười xán lạn nữa .
" Minh Thi , rời khỏi Winner đi . "
" Hả ? " Việt Thi ngẩng đầu , tên nhóc này lại phát điên cái gì nữa đây?
" WInner không phải người tốt lành gì , đi theo anh ta , có ngày cô sẽ mất mạng . " hắn ta cảnh cáo .
Anh ta sinh ra trong nhà họ Thế , vốn có quan hệ cực kỳ mật thiết với nhà anh.
Thủ đoạn làm việc của Winner dù không chính mắt gặp qua cũng từng nghe nói qua , phàm là những người đối đầu với anh thì đều không có kết cục tốt .
Cô mới mười tám tuổi , làm sao có thể đấu được với Winner đa mưu túc trí , một khi có chỗ nào làm cho anh không vừa ý , kết cục của cô cũng không tốt hơn bao nhiều so với mấy người kia .
" Trên đời này vốn dĩ đã không có người tốt . " Việt Thi bình tĩnh nói .
Cho dù là chính cô hay Minh Thi , quá khứ của hai người họ đều đang nói cho cô đạo lý này .
Hắn ta thấy cô vẫn không dao động , nghiêm túc nói , " Minh Thi , chẳng phải cô vẫn luôn muốn đến Italia học đàn sao ? Sau khi thi đại học xong , tôi có thể đưa cô đi . "
Đôi mày đẹp của Việt Thi khẽ nhíu lại , nhìn thiếu niên có vẻ mặt chân thành trước mắt , tên nhóc này chẳng lẽ muốn dẫn cô bỏ trốn sao ?
Thiếu niên anh tuấn nói xong , trong lòng tràn đầy mong chờ nhìn cô , chờ đợi cô trả lời .
Đề nghị này của thiếu niên vẫn không làm cho cô động lòng , thậm chí ngược lại còn có chút thiếu kiên nhẫn .
" Anh Thế , tôi không có hứng thú với anh , lại càng không có hứng thú với Italia . "
Trước kia , Minh Thi thật sự rất muốn đi Italia du học , nhưng hiện tại cô đã không phải là Minh Thi, cô là Việt Thi , là một cô gái đã hơn hai mươi tuổi , cô không có hứng thú với một tên nhóc mười mấy tuổi .
" Minh Thi , rốt cuộc cô có nghe lọt tai những gì tôi nói không ? Winner không phải là người tốt , cô cũng không biết bộ mặt thật của anh ta mà dám ở lại bên cạnh anh ta . . . "
", nếu anh không muốn dạy bổ túc cho tôi thì có thể đi về . " Việt Thi lạnh giọng cắt ngang lời nói của anh ta .
Trước kia cô cũng nghĩ rằng Winner là một bạo quân độc tài , nhưng khi sống lại trên người của Minh Thi mới phát hiện , anh cũng không đáng sợ như trong đồn đại . Mặc kệ là đối với cô hay đối với người đã từng quấy rầy anh là cô đều rất khoan dung .
" Minh Thi, cô muốn chết trong tay anh ta mới tỉnh ngộ sao ? " Thế Phong thấy cô không nghe khuyên bảo , đưa tay nắm lấy cánh tay cô , vừa lúc nắm trúng chỗ bị thương của cô .
Việt Thi đau đến nhíu mày , " Buông tay ! "
" Trừ phi cô đồng ý rời xa anh ta . " Thế Phong không những không buông tay ngược lại càng nắm chặt hơn .
Việt Thi cảm thấy vết thương vất vả lắm mới khép miệng sắp bị anh ta nắm chảy máu , giơ tay muốn đẩy anh ta ra , Thế Phong lại càng nắm chặt hơn nữa , cô đau tới phát điên .
" Thế phong , mau buông ra ! "
Trong phòng làm việc , Winner mơ hồ nghe được tiếng cãi vã , liền nói với người trên màn hình , " Just a moment , please . "
Winner vừa đến phòng khách liền nhìn thấy Thế Phong đang nắm lấy cánh tay bị thương của cô , vội tiến lên , nắm cổ tay hắn ta , trầm giọng quát , " Buông tay ra ! "
Thế Phong cảm giác được xương cổ tay của bản thân đều sắp bị bóp nát , vừa quay đầu liền đối mặt với ánh mắt lạnh lẽo khiếp người của Winner , bàn tay đang nắm tay Việt Thi run run , không tự chủ được mà buông lỏng ra .
Giây tiếp theo , anh ta đã bị một lực đạo cực lớn đẩy ra , lảo đảo đụng vào quầy rượu .
Việt Thi ôm cánh tay bị thương , nhìn người đàn ông trước mặt nói , " Cảm ơn anh . "
Winner không yên tâm , xắn tay áo của cô lên , cẩn thận xốc băng gạc lên , nhìn thấy một góc của miệng vết thương đã bắt đầu thấm máu , lông mày nhíu càng chặt . " Mặc thêm áo khoác , chúng ta tới bệnh viện . "
" Hay là . . . Gọi điện thoại hỏi bác sĩ trước đã . " Việt Thi nói .
Việt Thi cảm thấy cũng không nghiêm trọng đến mức phải đi bệnh viện , tại sao người đàn ông này cứ thích chuyện bé xé ra to chứ ?
Mon chờ trong phòng làm việc , vẫn không thấy Winner quay lại , liền đi ra thúc giục anh trở về tiếp tục cuộc họp , vừa đi vào phòng khách liền cảm giác được bầu không khí có chút không đúng . " Đây là . . . Xảy ra chuyện gì ? "
" Thông báo với bọn họ tạm dừng nửa giờ , anh có chút việc cần giải quyết . " ANH nói .
Mon bất đắc dĩ gật đầu , trở về phòng làm việc thông báo cho đối tác tạm dừng họp .
MON dùng một tay ấn vai cô để cô ngồi xuống ghế sô pha , tự mình gọi điện thoại cho Hana, một lần nữa xác nhận cô không cần đến bệnh viện mới tắt điện thoại .
Xong việc , ánh mắt lạnh lẽo của anh nhìn về phía Thế Phong , " Tốt nhất cậu nên cho tôi một lời giải thích về chuyện vừa rồi . "
Thế Phong hít một hơi thật sâu , lấy hết can đảm đối diện trực tiếp với khí tràng áp bách của người đàn ông trước mặt , " Chú Nguyễn , xin chú buông tha cho Minh Thi , cô ấy là bạn gái của cháu . "
Rồi có vote ko z??
#85vote#comments nhìu vào
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro