Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

phần 27. Tỏ tình tác chiến (2)

--cảnh 1. Dạo Error có hơi lạ.--

Lễ hội thể thao kết thúc, mọi chuyện trở về nguyên trạng thái. Đấy là người xung quanh nghĩ thế, nhưng Berrory lập tức để ý sự thay đổi của Error. Nó bắt đầu một cách mờ ám, rồi hùng hổ, sau đó nhạt nhoà, giờ thì nó trở nên hiển nhiên. Anh càng chờ đợi thông báo gì đấy từ hắn, cơ mà càng đợi càng thấy vũ trụ to lớn.

Thứ nhất: Error biết chải tóc.

Nghe dị thật, tuy nhiên Berrory luôn tưởng Error không biết chải tóc. Tóc hắn ngắn hơn anh nhiều, thế mà lúc nào cũng bông xù làm anh ngứa tay vò. Chải tóc trông gọn gàng hẳn, dù sao lông mày kì vĩ của Error giờ đã được mọi người chiêm ngưỡng.

Thứ hai: Error ngủ sớm như người bình thường.

Nhiều đêm Berrory chợt tỉnh dậy vẫn thấy phòng nhà đối diện mình sáng chưng. Ấy nhưng dạo gần đây cứ khi nào anh tắt đèn, bên ấy cũng đồng thời tắt, có khi sớm hơn ; Berrory đi ngủ lúc mười giờ rưỡi. Không phải là xấu, vì anh không phải lo lắng thấy quầng thâm mắt của Error nữa.

Thứ ba: Error đổi kính.

Berrory thực sự choáng váng khi Error bắt đầu đeo kính hợp mặt hắn hơn, trông thời trang hẳn.

Điều cuối cùng, cũng là điều đáng kinh ngạc nhất: Error không ăn socola nữa, ít nhất là anh không ngửi thấy mùi và tóm được hắn ăn trong giờ nữa.

--cảnh 2. Buổi "hẹn hò bí mật" hằng tuần.--

—Lạ, lạ quá! Chết, chết! Lẽ nào tình yêu thực sự làm thay đổi con người?-Berrory chợt thốt khi đang chạy bộ cùng Salie. Mỗi chủ nhật đã thành thời gian riêng của hai người.

—Ô? Berrory yêu ai à?-Salie chớp chớp mắt.

—À ừm ừ! Nhưng tớ đang nói tới Error cơ.-cậu đấy, cô gái ơi, Berrory ấp úng, suýt vấp.

—Ừm Error thay đổi vì Ink ai cũng biết, nhưng tớ muốn biết về cậu cơ.

—Ớ nó hiển nhiên vậy à? Error với Ink?

Berrory cố tình đánh lạc hướng, rẽ hướng. Salie chưa bỏ cuộc, rẽ theo.

—Ừm, hai người họ là cặp đôi còn gì. Cơ mà nói coi nói coi Berrory, cậu thích ai??

—Đố biết tớ thích ai đấy!

Thi thoảng Berrory đi chậm lại một chút, dù sao anh cũng cao hơn cô cả khúc.

—Quái ác thật, tớ ngu khoản giải đố lắm, nhưng mà đố thì cho tớ ít gợi ý đi.

Berrory đôi khi chạy mắt liếc nhìn mặt Salie, rồi nhìn má với tai với cổ, vai đỏ vì chạy, rồi lại chấn chỉnh nhìn đường. Anh hơi nhục nhã vì trở nên biến thái, đặc biệt người ta còn có người yêu. Lắm lúc hai đôi ngươi bắt gặp nhau bất chợt, khiến anh ngại quá lập tức lảng tránh.

—Con gái!

—Trời! Cảm ơn vì đã giảm bớt tầm bốn mươi bảy phần trăm dân số thế giới nhé!

—Bằng tuổi tớ!

Thế là hai người chạy được ba vòng công viên, mỗi vòng xấp xỉ hai ki lô mét.

—Hừm… vậy không chơi đồ cổ hay gặm cỏ non… bạn cậu à?

—Chuẩn.

Berrory có cảm giác thật khó tả khi được người mình thích quan tâm về chuyện người mình thích.

—Thân không?

—Khá thân.

Nếu thân hơn nữa, Berrory nửa muốn nửa không. Quá thân thì khó dứt, quá thân thì được nói chuyện gần gũi.

—Hừm… khó quá… tớ không biết gì về lớp phó văn thể mĩ nhỉ! Thôi bỏ qua, cùng có vài khoảnh khắc tình bạn nhé!

—Cậu bắt chước Ink đấy à!

—Có sao! Nghe hay mà. Thôi nào, cậu thích ăn gì vậy?

—Taco nói riêng, đồ Mexico và đồ Nhật nói chung. Còn cậu?

—Ối, tớ cũng mê đồ Nhật lắm nè! Còn thích cả đồ Trung với…

Tự dưng chẳng hiểu sao hai người vừa tám nhảm vừa chạy mà vẫn ríu rít như chim hoạ mi, không hết hơi. Thế là buổi chạy thể dục bỗng dưng trở thành thứ Berrory mong mỏi mỗi tuần nhất.

--cảnh 3. Sự thật khai màn.--

—Berrory.

—Hửm?

Error đang ở nhà Berrory chơi, cả hai ngồi đánh điện tử. Berrory vẫn chưa hết cảnh giác hắn ăn cắp vặt vài món đồ ngọt từ nhà anh, tuy nhiên trông chừng hắn nay ngoan thật.

—Thường sáng dậy mấy giờ?

—Hừm… sáu giờ kém. Sao thế?

—Sao dậy sớm thế!?!? Điên à! Tám giờ mới vào lớp cơ mà? Và nhà mi cũng đâu xa xôi gì đâu… đi xe vài phút là tới trường.

Berrory gãi đầu, bĩu môi trước một Error kinh hãi, lườm anh đăm đăm hệt như quái vật ngoài hành tinh.

—Bình thường mà, lắm người còn dậy sớm hơn.

—… dậy làm gì?-Error nheo mắt.

—Thì đây, dậy mất năm phút nhá, xong vươn vai ưỡn ẹo tí rồi tập thể dục sương sương ba mươi phút—

—Sương sương ba mươi phút của khỉ à!

Error không thể tưởng tượng ba mươi phút khổ cực kia.

—Sau đó chạy bộ quanh phố thôi, chạy tới trường rồi lại quay lại à. Rồi tắm, chuẩn bị linh tinh, ăn sáng rồi gọi cậu đi học.-Berrory xoa cằm, thiết nghĩ anh nên thay đổi một chút, anh đọc ở đâu thay đổi chút ít quy trình hằng ngày sẽ tốt hơn là giữ y hệt mãi.

—Sao lắm thứ quá vậy?-Error toát mồ hôi hột, đẩy Berrory ra đất, vén áo anh lên.

—Oái! Cái gì vậy trời đất ơi biến thái dê xồm á á hiếp dâm!!-Berrory ngại ngùng che đi.

Error hoa mắt nhìn cơ thể đồ sộ, quá đồ sộ so với một học sinh lớp mười một của bạn thân. Hắn chạm múi anh, rồi dựt tay ra, run rẩy nhìn tay mình như hồi tưởng cảm giác ban nãy. Berrory khó hiểu, kéo áo xuống, ngồi dậy.

Error quay mặt sang bên khác, ôm mặt. Berrory lo lắng cho bạn, bèn bị hắn đưa tay dừng lại.

—… Tại sao có thể chăm như vậy?

—Một khi cậu tập rồi, sẽ thấy nghiện thôi mà. Thích cực, sảng khoái, cơ thể lúc nào cũng dễ dàng làm việc.-Berrory truyền lửa, khát vọng có bạn tập cùng.

Error rời tay, tựa vào thành giường. Hắn ngẩng cổ nhìn trần nhà, thở dài.

—… Buổi tối đi bộ cùng được không?

—Được, được chứ!

Berrory ăn mừng, Error nghĩ rồi nghĩ rồi mệt cả người. Nỗi hiếu kì trong anh một ngày một lớn, rốt cuộc buộc miệng hỏi:

—Error, dạo này có tâm huyết gì vậy?

—… Berrory… cho tao hỏi cái này trước đã.

—Ừm?

—Trông… trông tao… trông tao ổn không?

Berrory trố mắt, mồm mấp máy, não năng suất chọn lựa từ ngữ hợp lí. Error trong lúc ấy hối cải, gãi gãi thái dương.

—Lúc nào cũng kêu mình dễ thương mà nay hỏi được câu này giỏi vậy Đấng?

—Im! Trả lời đi!

—… trông cậu không tới nỗi đâu, bạn tớ đẹp trai cực!

—Hở?-Error nheo mắt.

—Thật! Đẹp trai lai chó hiếm có khó tìm!

Error giơ chân đạp mặt Berrory.

—Vậy rốt cuộc dạo này sao?

—… Tao muốn thay đổi bản thân.

—… ơ. Ô, wow, wow!-Berrory choáng, lòng hờ hững vài giây rồi ngập lụt sự vui tươi, cười toe toét.

—Sao? Bất ngờ lắm à!?

—Có lí do gì không?

Error ậm ờ, cuối cùng nghĩ Berrory biết tất cả, đành khai:

—Tao muốn Ink thích lại mình.

—Đấy! Thế, thế mà cả ngày bảo không hợp này nọ!

—Câm mồm coi con chó!! Con người ai cũng phải đổi thay thôi!

Berror vỗ vai hắn, nháy mắt làm hắn nổi da gà.

—Tớ chắc chắn Ink không quan tâm chuyện này đâu.

—Sao chắc chắn được? Tao có thể thấy tao OK, nhưng điều ấy sao quan trọng bằng Ink thấy tao OK không chứ?-Error bức xúc, thở hắt. Hắn chẳng ngờ có một ngày hắn thực sự phải đối diện vấn đề dị dạng như này.

Berrory nhướng mày, cười trừ, anh búng trán Error.

—Này! Búng trán tao!?

—Error, đừng thay đổi vì người khác, mà là vì chính cậu muốn thế.

—Hả?

—Ngu quá. Cậu muốn Ink thấy cậu đẹp trai xinh xắn, hay cậu muốn cậu thấy cậu đẹp trai xinh xắn?

—… Cả hai không được à?

—Đừng có quá đáng là được.

Ink đâu đó hắt xì tận ba cái liên tiếp.

Error và Berrory đã quyết định: Error sẽ tỏ tình vào đêm năm mới.

Cả ba hẹn hò đi xem pháo hoa.

—Dô dô, Error, tớ ở đây này!-Ink giơ tay vẫy vẫy, liền thấy hắn mặc đồ chỉnh tề hơn hẳn bình thường, đeo kính cẩn thận, tóc tai gọn gàng, đi cùng mẹ. Top và Zephyr, Myebi ra làm quen CQ, bậc phụ huynh trò chuyện, nói xấu con cái sau lưng rôm rả.

Error dòm Ink, vận bộ kimono trông xa hoa mang màu mạnh, hoạ tiết hoa hoè chim muông, mặc áo haori ngược lại tối màu, còn đeo kẹp tóc, búi lên ; diêm dúa đúng chuẩn không khí cuối năm. Hắn đặc biệt thích kimono tôn lên dáng chuẩn của Ink, cùng bờ vai rộng của cậu.

Error nhìn lại bản thân, không khỏi thở dài.

—Chao, nay đẹp trai quá, định tán ai?

—Đấm đấy! Berrory đâu?-Error ngó nghiêng.

—Cậu ý bảo đi cùng gia đình tới chỗ khác xem mất rồi. Hic, buồn ghê.

—Ừm, buồn.-Error gật đầu có lệ, hắn biết tỏng kế hoạch.

Không khí tưng bừng của năm mới ngập tràn quanh hồ nước, nơi mọi người tập trung chuẩn bị ngắm pháo hoa. Ai cũng trò chuyện vui vẻ, tất cả đều chung đề tài: một năm trôi qua sao mà nhanh tới thế! Chính Error cũng thấy vậy, năm nay quá nhiều thứ để nhớ. Hắn chẳng tài nào chấp nhận nổi hắn sắp quen tên này được hai năm.

Ink miệng cứ mỉm cười, Error ngứa tay chọc má lúm đồng tiền.

—Ink này.

Tim Error nở rộ cảm xúc sợ sệt.

—Ừ?

Giọng Ink khấp khởi, qua tai hắn nhẹ nhàng.

—… chốc nữa coi pháo hoa xong, lên chùa dọn qua không?

—Được thôi! Tớ xin phép bố ba và mẹ là được.

Ink ra nói chuyện với bố Top ba Zephyr mẹ Myebi, bốn người trông sôi nổi làm hắn lo lắng, đứng không yên. Hắn quay sang mẹ.

—Mẹ, chốc nữa con đi chơi năm mới với Ink tí nhé?

—Đừng về quá muộn đấy nhé!-CQ dễ dàng cho phép, vỗ đầu con trai, giờ đã cao hơn mình.

—Dạ!-Error cười.

—Cẩn thận đấy!

—Dạ.

—Đi nhớ nhìn xung quanh, đêm giao thừa lúc nào cũng đông xe cộ, đông người.

—Dạ!

—Nhớ tỏ tình Ink đấy, chàng trai trẻ!

—Dạ, hả, ủa??

Ink vừa kịp quay ra thông báo, thì pháo hoa nở rộ. Mọi người ồ lên, rồi tất cả im lặng, còn vài tiếng thì thầm, nhiều cánh tay đưa lên quay cảnh tượng đẹp đẽ, sáng loá.

Tiếng pháo hoa đập mạnh nhịp trống ẩn chứa đựng lòng Error, hắn nhìn pháo hoa, nhưng mắt cứ liếc sang Ink, nhìn vào bờ môi hắn từng được chạm vào mà chưa kịp thưởng thức. Error giờ vô cùng sám hối vì lúc đó không lợi dụng tình thế một chút, hay hắn đơ đơ một tí. Error xấu xa lắm, với Ink lại ngoan(?) lạ kì.

Dưới ánh sáng của pháo bông, mắt Error gán vào khuôn mặt của Ink. Trong lúc ấy cậu ngây ngô ngắm bầu trời sao.

Với hắn, Ink còn đẹp hơn pháo hoa.

Với hắn, mắt Ink còn long lanh, sáng rạo rực hơn pháo hoa.

Error đưa tay cho tóc bù xù của cậu lên vành tai. Ink để ý, quay sang. Hai người nhìn nhau, Ink mỉm cười, Error bỡ ngỡ, gãi gáy cười lại.

—Ink.

—Hả?

—Tôi thích cậu.

Tiếng pháo nổ to át tiếng người.

Thấy Top và Zephyr, nhiều cặp đôi khác hôn nhau đắm đuối, Error cũng muốn được cậu giữ eo mình, sờ má mình, môi chạm môi, răng cụng răng.

—Hả?? Cậu nói gì cơ?

Error lè lưỡi, lắc đầu. Ink chống nạnh, đá đít hắn.

—Không không giờ rồi! Chúc mừng năm mới!!!

Myebi ôm chặt Ink, rồi để bố Top bế cậu lên ôm hôn. Error dè chừng, sau cùng cũng bị mẹ ôm hôn y hệt.

Vừa chợt pháo hoa dừng, mọi người chán nản kêu hết rồi, Ink cầm cổ tay hắn kéo đi. Hai người chạy trước khỏi đám đông, tiến gần ngọn núi. Error phì cười trông cậu vội vã tới mực phá vỡ quy chuẩn tráng lệ, quý phái của kimono mà vén váy chạy.

CQ mỉm cười đứng từ xa, cũng bắt đầu ra về. Con trai lớn rồi, lớp mười một, sắp mười bảy tuổi tới nơi.

--cảnh 4. Tại chỗ bí mật của hai ta.--

Hai người ra đền, không khí lạnh hẳn so với chốn tấp nập. Ink vươn vai, thở xong liền cùng Error quét đền.

Lá mùa đông chẳng còn mấy, chỉ chủ yếu quét bụi.

—Chúc cậu năm mới vui vẻ nha, Error!-Ink cười nhe răng.

—Ừm, chúc cậu năm mới khóc hết nước mắt.

—Hừ! … ước gì Berrory cũng ở đây, tớ còn chưa chúc mừng năm mới cậu ấy!

—Gọi điện thoại được mà.

—Thôi, nói mặt vẫn tốt hơn.

Ban nãy Error gửi ghi âm đúng lúc năm mới cho Berrory rồi, nghe Ink nói thế có chút chột dạ.

Ink ra bậc thang, ngồi xuống, Error lập tức bắt chước.

Tầm năm tháng trước hai người còn đang tranh luận linh ta linh tinh, Error cách xa Ink cả vạn mét. Mọi thứ thay đổi nhanh tới chóng mặt, Error ngồi gần hơn, không quá sát, một khoảng cách an toàn.

Ấy rồi Ink lại tựa vai hắn, lần này không hề say.

—Mệt à?

Người Error hoá đá, tim nhảy lạc điệu.

—Sắp…-Ink ngáp.-… ngất tới nơi luôn.

Ra là vì buồn ngủ, Error bó tay.

Hắn mỉm cười, cảm nhận bầu không khí im lặng mà hắn đem lòng yêu. Bầu trời trong, sao sáng mà Error đam mê, cùng người mà hắn hiện tại thích nhì trần đời.

—Kia là sao Kim Ngưu đấy.-Error chỉ.

—Hả, sao cậu biết được hay vậy??

—Tôi từng rất thích thiên văn học.

—Bây giờ?

—… Sau khi Adree mất tôi không hứng thú nữa, cái kính viễn vọng vẫn vất trong xó. Nếu để ý thì cậu thấy giá sách tôi toàn sách thiên văn mà.

—À à hi hi, tớ toàn đọc truyện tranh.

Error thở dài, không nói nổi tên vô tâm.

—Nhưng cậu nên tiếp tục đam mê của mình. Dù sao vũ trụ cũng là thứ rất tuyệt vời, đúng không?

—Tất nhiên, mỗi giây nó đang giãn ra rất nhiều, và những ngôi sao này, chỉ là ánh sáng của chúng từ triệu năm về trước giờ mới chiếu tới đây thôi.

—Uây! Hay thế!!!

Error mỉm cười, xoa nhẹ đầu Ink, nghịch búi tóc.

—Này! Đừng phá hỏng búi tóc quý giá này của tớ! Mất cả tiếng đấy!

Error càng nghịch hơn, cậu bắt lấy tay hắn bấu bấu.

Error tự hỏi Ink có tự do tự tại, thoải mái hồn nhiên như thế này với bất kì ai khác không. Với tính cách tâm vắt vẻo cành cây, hắn khá chắc chắn câu hỏi là có.

Error nuốt nước bọt, không thể trốn chạy mãi mãi. Hắn kiềm nhịp tim mình khỏi nhảy ra gào thét, ngón chân co vào giãn ra, răng nghiến.

—Ink! Ink W.D Comethy!

—Hửm!?

—Tôi…! Tôi…!!!

—Cậu…? Cậu…?!

Sao chuyện này khó quá xá!

Error gặng điều chỉnh hơi thở, hít sâu, thả lỏng cơ bắp.

—Tôi… y…

—Cậu muốn làm y khoa?

—Không phải… mà là….aaa, chết tiệt!!

—Sao vậy!?

—Ngu! Cậu ngu vãi!

—Nè nè gì vậy cậu trai!?

Error dựng người Ink thẳng, tay run lẩy bẩy, mắt nhìn đối diện.

—Nghe kĩ này!

—Tớ đang nghe đây!

Kết thúc cho một câu chuyện, mở đầu một chuỗi sự kiện đổi đời khác.

—Tôi thích cậu! Thích cực! Thích… thích làm người yêu cậu!

Ink chớp mắt, lông mày từ bình thản sang cau lại.

Cuối cùng thì!! Đã đến lúc vào những đề tài khó xử hơn rồi.
Ai tìm được easter egg cảnh 4 chưa lè ~ gợi ý là arc mùa hè nha.


:) nếu thích thì các bạn hãy cmt / vote để mình có thêm động lực nhé!
19/4/2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro