Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 72: Hướng Thành

Nụ hôn Thi Mị cuối cùng cũng dừng trên khóe miệng Cố Lệnh Thâm, đầu lưỡi non mịn thành thục liếm láp quét qua môi hắn, mị nhãn như tơ mà nhìn  người đàn ông đang cùng cô tiến kịch liệt giao hợp , nghe trong miệng phun ra hơi thở thâm trầm.

"Thi Mị, chia tay với Lưu Diễn đi" 

Thi Mị cả người chấn kinh một chút, rũ xuống mắt sau không nói gì, bên trong xe nháy mắt an tĩnh vài giây.

......

Sau khi làm xong, Thi Mị mệt mỏi nằm ở trên chỗ ngồi, cô  nhìn Cố Lệnh Thâm bên trong xe đang nhắm mắt nghỉ ngơi, mày đẹp như cũ thâm trầm, sau màn kịch liệt hoan ái bỗng khôi phục trạng thái bình tĩnh,nhịn không được nhớ lại lời hắn nói lúc nãy:

"Thi Mị, chia tay với Lưu Diễn đi" 

Hắn nói ra yêu cầu bảo cô chia tay, nhưng lại không có cho cô bất kì sự đảm bảo nào, hắn muốn cô không danh phận rõ ràng ở bên cạnh hắn sao?  Trong lòng Thi Mị  rất rõ ràng, loại kết quả này còn không phải thứ cô muốn.

Tuy rằng Thi Mị không có thể hoàn toàn thăm dò rõ ràng tâm tư Cố Lệnh Thâm đối với mình, nhưng đại khái có thể đoán được, hắn tạm thời  không kháng cự nổi trước cám dỗ của cô, mặc kệ là bởi vì dục vọng hay là lí do khác. Ánh mắt Thi Mị dừng ở trên ngũ quan tuấn mỹ của người đàn ông, ngón tay thật cẩn thận mà vỗ về lồng ngực hắn, nhìn thiếu nữ vũ mị, có vẻ đang dò hỏi:

"Không muốn sao?"

"Không phải không muốn, em chỉ là sợ liên lụy đến chú." - Thi Mị cùng hắn đối diện, đôi mắt cong cong.

"Thật lòng em rất thích chú, ái mộ chú, nhưng em không muốn chú vì em làm ra nhượng bộ quá lớn" 

"Tất cả đều này đều là do em tự nguyện, Chú không cần nghĩ ngợi" 

Thiếu nữ cong cong khóe môi, tiếng nói rất thấp.

" Em chỉ nghĩ giữa chúng ta chỉ là ngẫu nhiên ở bên nhau, muốn nhìn thấy gia đình chú hạnh phúc viên mãn, từng bước thăng tiến, được như thế em rất thõa mãn. Nếu như em thật sự ở bên cạnh chú, chỉ sợ không chỉ bản thân chú, danh dự chú mà có thể gia đình chú cũng bị thêm vết nhơ" 

"Thi Mị."

Cố Lệnh Thâm ngẩng đầu nhìn Thi Mị, nhìn bộ dạng cô hiểu biết lí lẽ, hoàn toàn phù hợp với tiểu mật đào mà đàn ông luôn hướng tới, không cầu cũng không nháo, chỉ là ngoan ngoãn ngây ngốc ở bên cạnh người đàn ông của mình cầu hoan yêu sủng.

"Em rốt cuộc muốn cái gì?"

Nữ nhân cười xinh đẹp, cả người nằm ở trước ngực người đàn ông, sườn mặ dán trên lồng ngực ấm nóng, tóc dài nhu thuận theo bả vai trượt xuống, mang theo hương thơm đặc thù của thiếu nữ.  Cái gọi là " lạt mềm buộc chăt" thật sự là biện pháp hữu hiệu, nhưng chỉ cần vận dụng thích đáng, tổng hội cố ý liêu hiệu quả bên ngoài.

" Chú Cố, em chỉ là thích chú, nhưng em thật sự không thể ngây ngốc ở bên cạnh chú, nếu vậy hai người sẽ..." 

 Ánh mắt Thi Mị đối diện với ánh mắt hắc ám của Cố Lệnh Thâm, có vẻ đang tìm tòi, phản phất như bị hắn nhìn đến chỗ sâu nhất trong tâm can. Nội tâm thiếu nữ không nhịn được run rẩy, không nói thêm điều gì. Đôi khi nhiều lời sẽ sai,người có mắt liền nhìn ra Thi Mị  kỳ thật thực lành nghề. Cô biết, lúc này bản thân mình thật sự không nên nói thêm gì nữa. 

Cố Lệnh Thâm nghe Thi Mị nói lời chuẩn xác, lại nhìn gương mặt thanh thuần thiên giải nhân ý, hắn vẫn như cũ im lặng, chỉ là chỗ trái tim có cái gì đó đang nóng rực, giống như rượu mạnh lăn quá cổ họng, nóng rát toan. Trong miệng nói thích hắn, nhưng lại không đồng ý cũng Lưu Diễn chia tay là vì sao? 

Hắn nhắm mắt lại. Trên xe tắc một cái hộp màu lam, bên trong cất một chiếc đồng hồ tinh xảo, kiểu dáng của phụ nữ, hắn vốn dĩ muốn đưa cho cô, bởi vì chiếc đồng hồ cô thường đeo bị hổng rồi, đã qua một đoạn thời gian cổ tay Thi Mị vẫn trống trơn. Chỉ là, cô chưa chắc sẽ yêu cầu.

......

Buổi chiều sau khi Thi Mị về đế, nhận được một cuộc điện thoại xa lạ, một khắc tiếp nghe điện thoại mới phát hiện ra là giọng của người đàn ông kia,  Thi Mị cảm giác trong máu huyết trong thân thể đều nghẹn lại.

"Ông tìm tôi có chuyện gì?"

"Con đây là thái độ gì?"

Hướng Thành vẫn luôn không thể nào thích đứa con gái này, hiện tại thật vất vả hạ mình hàng quý, chủ động gọi điện thoại cho cô, Thi Mị còn không nóng không lạnh, cơn lửa giận trong lòng mạc danh mãnh liệt.

 "Ba không có việc gì thì không thể gọi điện thoại cho con sao? Con đúng là nghịch nữ, có phải con đã quên mình là đươc ai nuôi lớn, dám nói chuyện với ba như vậy?" 

"Có chuyện gì nói mau, nếu ông không có việc gì thì tôi cúp máy" 

Thi Mị thay đổi dép lê, đem chìa khóa ném trên bàn trà.

 "Còn có, về sau đừng cho gọi điện thoại cho tôi, lúc trước tôi đã nói rõ ràng, tôi cùng Hướng gia sớm đoạn tuyệt quan hệ, ông coi như chưa tùng sinh đứa con gái như tôi, về sau cũng không gặp mặt, cứ như vậy đi" 

" Mày" 

Hướng Thành cơ hồ nổi giận, vừa định nhục mạ một phen, nhưng lại thật sự sợ Thi Mị sẽ cúp điện thoại, chỉ có thể áp lực đè nén cơn giận. 

"Ba không muốn cùng con cãi nhau, dù con giận ba thế nào cũng không thay đổi được sự thật ba là ba con. Ba hôm nay điện thoại là muốn con tới tham dự hôn lễ của cô con, con là cháu gái không đi không phải phép" 

Nếu không phải nhờ Hướng Thiến nhắc nhở hắn, Thi Mị đã trưởng thành, lớn lên lại đẹp, hợp khẩu vị của mấy " ông chủ lớn", nếu lợi dụng điểm này có thể đem về lợi ích cho Hướng gia. 

Nếu không, hắn cũng không có hứng thú gọi điện thoại cho đứa con gái ngỗ nghịch này. 

"Không đi."

Thi Mị căn bản lười biếng cùng Hướng Thành quanh co, lãnh đạm phun ra hai chữ.

"Về sau không cần lại quấy rầy tôi, tôi mặc kệ ông cần đến tôi vi mục đích gì. Nếu ông mỗi ngày quấy rối tôi một chút, tôi sẽ khiến Hướng Thiến thống khổ thêm một phần. Không tin ông cứ thử mà xem, tôi sẽ khiến cho đứa em gái ông yêu thương nhất rời vào vạn kiếp bất phục. 

" Mày..." 

Không chờ đối phương bạo nộ rít gào nói xong, Thi Mị đã cắt đứt điện thoại, gương mặt kiều mị tản ra hơi thở băng lãnh. Hướng Thiến!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro