CHƯƠNG 3.3
"Nhưng ta nghĩ sếp chỉ uống được đến thế thôi, chứ cứ tiếp tục uống mà không vô WC thì tỉ lệ nổ bàng quang của ngươi là 80% đấy!"
"Ngô! Khụ khụ~!" bị sặc khói thuốc lá Diệp Thứ Hành ho khụ khụ nửa ngày, miệng mắng: "Tiểu tử ngươi đúng là miệng không phun nổi một câu hay ho! Ta nói tháng sau có tiền lương liền mua xe cho ngươi rồi mà!"
Giang Dương làm bộ ra vẻ 'ngươi nói ai tin', cầm lấy bia uống một ngụm.
Lãnh Liệt đang xem đến đây, vai đột nhiên bị vỗ một chút, hắn quay đầu lại thấy đội viên trong tổ trọng án, bảy tám người nhìn nhìn hắn hỏi: "Tổ trưởng ngươi đứng ở đây làm gì thế?"
"Không có gì," hé ra nụ cười thường có, Lãnh Liệt chỉ chỉ góc phòng chỗ đối diện bọn Diệp Thứ Hành không xa lắm, góc đó ở phía trước có một cái cột trụ nên tầm nhìn không được tốt lắm, cho nên không có ai ngồi cả nói: "Chúng ta ngồi ở đây đi!"
Không đợi mọi người đồng ý Lãnh Liệt đã đi tới trước, chọn một chỗ có phạm vi quan sát lớn nhất rồi ngồi xuống, nhằm tiện quan sát "tình địch"! Những người khác không có biện pháp, ai bảo người ta chi tiền mà lại, dù sao chỉ cần có ăn uống chè chén thoải mái thì ngồi chỗ nào chả được! Vì thế đều đi đến góc phòng ngồi xuống.
Mọi người bắt đầu uống rượu, vừa mới bắt đầu còn có vẻ khách khí, nhưng vừa uống được quá ba chén thì bao nhiêu khách khí mất sạch. Thật đúng là có câu: Muốn biết bộ mặt thật của một người thì phải uống rượu cùng hắn!
Một cái bánh ngọt lớn bị bị oanh tạc loạn xạ bởi một đống "bàn tay", mấy cô gái bị một đám nam nhân chuốc rượu, thỉnh thoảng truyền ra tiếng cười to, chẳng qua vì tiếng nhạc cùng âm thanh hỗn tập của quán bar Ronald Reagan nên nghe không rõ. Lãnh Liệt ngồi ở phía trên, trong tay cầm một chén rượu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Diệp Thứ Hành cách đó không xa, nhất cử nhất động của người kia tất cả đều bị hắn nhìn thấy—
Diệp Thứ Hành lấy cho A Thanh một miếng bánh ngọt. Ân cần cái quái gì, không phải chỉ là một nữa nhân diện mạo quá bình thường sao! Trên đường quơ một cái thì mà được cả nắm!
Diệp Thứ Hành ôm lấy vai lão Hồ cùng lão Hồ hát. Cả lão nam nhân ngươi cũng muốn? Ngươi muốn đem hắn thành ba ba chắc?
Diệp Thứ Hành đem Diêu Đại Đảm ném lên sô pha rồi cưỡi lên người hắn rồi tưới rượu lên. Muốn cưỡi nam nhân thế cơ àh? Kẻ cơ bắp cũng muốn? (đúng là ăn dấm chua có khác, chả hiểu anh nhìn kiểu gì mà thành thế...em đến chịu)
Diệp Thứ Hành—còn chưa hướng Giang Dương xuống tay, thì một nữ nhân viên mặc chiếc cái mini juyp bó sát người trông vô cùng gợi cảm đã đi về phía bọn Diệp Thứ Hành, sau đó chỉ thấy Diệp Thứ Hành nhìn thấy nữ nhân thì giống như là mèo thấy mỡ, mắt lộ ra"hung quang"(tia nhìn "nguy hiểm "), Lãnh Liệt chỉ nhìn thấy hai người cười cười không biết là nói gì, sau đó nữ nhân thế nhưng đặt một mông ngồi lên trên đùi Diệp Thứ Hành!
"Crắck!" cái ly thủy tinh thiếu chút nữa bị hắn bóp nát! Tiểu tử kia nước miếng đều chảy cả ra, xem ra gần đây không ai hảo hảo thỏa mãn ngươi ba? Lãnh Liệt khóe miệng nhếc lên, lạnh lùng cười.
"Ủa? Tổ trưởng ngươi xem cái gì thế? Cũng không theo chúng ta ngoạn a!" một người phát hiện Lãnh Liệt một mực nhìn chằm chằm phía trước, nhìn theo, kêu một tiếng, "Kia không phải là người của tổ tệ nạn xã hội bên Đông bộ sao?" Vừa khéo! Người này lần trước trong vụ "lột quần lót" cũng có mặt! Liếc mắt liền nhận ra bọn Diệp Thứ Hành, sau đó giống như nhớ tới cái gì liền hắc hắc cười làm Lãnh Liệt thật muốn cho hắn một cú vào đầu.
"Đúng a! Bọn họ cũng đến đây chơi a! Vừa hay! Muốn hay không đi ra đấy bắt chuyện a?" những người khác bắt đầu ồn ào. Tuy rằng tổ tệ nạn xã hội tại Đông bộ được xem như là tổ vô cùng "thảm hại", nhưng bọn họ nghĩ người ở đấy toàn là người ngay thẳng tốt tính không tự cao tự đại, ở chung sẽ dễ dàng hơn.
Mọi người cùng nhau nhìn Lãnh Liệt chờ hắn lên tiếng, Lãnh Liệt nhíu mày, suy nghĩ rốt cuộc phải làm sao bây giờ? Hắn tin tưởng nếu hiện tại gọi Diệp Thứ Hành, tiểu tử kia uống không ít kiểu gì cũng sẽ mượn rượu say mà đấm một cú vào mặt hắn! Chẳng phải tục ngữ nói "tửu tráng hùng nhân đảm" sao? (rượu vào lá gan cũng lớn hơn). Nhưng là nhìn thấy những người khác vẻ mặt hưng phấn hắn thật sự khó mà nói không, huống hồ cũng không lý do a! Đang lúc tién thoái lưỡng nan, thì có ngưỡi kêu lên: "Mau xem!"
Lãnh Liệt quay đầu, chỉ thấy Diệp Thứ Hành ôm hông nữ nhân vừa nãy, hai người tiến về phía sân khấu, Diệp Thứ Hành nghiêng người chống tay lên mặt sàn diễn rồi nhảy lên, sau đó quay đầu lại thân thủ kéo nữ nhân kia. Hai nhân lên đến sàn diễn, ở dưới mọi người bắt đầu ồn ào thổi sáo vỗ tay, Diệp Thứ Hành quay về phía DJ ra hiệu, tên DJ da đen đầu đeo băng đô ra hiệu OK một cái, sau đó một bài nhạc sàn nổi lên—
Diệp Thứ Hành cùng nữ nhân chậm rãi uốn éo thân mình, hai thân thể kề sát nhau, rất có dáng vẻ của một điệu nhảy nóng bỏng.
"Oa~ không thể tưởng được tổ tệ nạn xã hội còn có cao thủ a? Nhìn cái hông kìa—" nói xong còn chẹp chẹp đầu lưỡi.
Lãnh Liệt nhìn cái hông Diệp Thứ Hành, bởi vì trên người mặc một cái áo phông không tay bó sát, theo của động hông của Diệp Thứ Hành mà cái eo nhỏ rất nhanh liền lộ ra, lúc này nữ nhân kia liền vươn tay tại lưng Diệp Thứ Hành sờ soạng một trận, làm cho những kẻ phía dưới một trận la ó! Mấy tên ở tổ tệ nạn xã hội kêu to nhất.
"Choang!" cái ly vỡ. Lãnh Liệt nhìn thoáng qua mảnh vỡ của cái ly trong tay mình, bất động thanh sắc ném ra phía sau sô pha, tất cả mọi người đều chú mục xem khiêu vũ không ai chú ý tới động tác này của hắn.
Diệp Thứ Hành càng nhảy càng mạnh hơn, cùng nữ nhân kia ngày càng kề sát vào, hai người tay còn thỉnh thoảng ở trên người đối phương vuốt ve, giống như là ai cũng không muốn "chịu thiệt". Nữ nhân không biết là cố ý hay vô ý ma xát bộ ngực vào cánh tay Diệp Thứ Hành làm Diệp Thứ Hành hưng phấn không chịu được, nghĩ phía dưới đều đã nhanh ngạnh lên! (ngạnh= cứng)
"Oa! Kia nữ nhân thực tao! Bộ ngực thiếu điều nhảy ra ngoài a!" (tao= lẳng lơ)
"Đúng a đúng a! Oa kháo! Còn tự sờ a! Thật đúng là lẳng lơ trời sinh a!" động tác của nữ nhân kia khiến khối tên thiếu điều chảy máu mũi, nhưng chẳng ngờ trong mắt Lãnh Liệt, tối lẳng lơ lại chính là kẻ bên cạnh nữ nhân kia!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro