phần 3
Phần 3
Giao hàng trên tinh võng vô cùng nhanh, vừa thanh toán xong không bao lâu mà đã giao đến cửa hàng.
Cố Bạch khi quyết định mở cửa hàng, cũng đã suy nghĩ đến món ăn đầu tiên nên làm cái gì......đó là cháo trắng cùng thịt luộc sốt cay.
Thịt luộc sốt cay, vị cay nồng, là món thích hợp nhất để hấp dẫn khách hàng; cháo trắng, đặc sệt, vị thanh đạm, rất hợp khi ăn cùng thịt luộc sốt cay.
Nếu hỏi cậu vì cái gì không làm cơm tẻ, nguyên nhân cũng rất đơn giản, món chính ở thế giới này chính là cơm tẻ, cậu muốn làm một vài món ăn chưa từng có qua, như vậy mới hấp dẫn được khách hàng ghé thăm lại lần nữa.
Cố Bạch đem đồ làm bếp rửa lại một lần cho sạch sẽ, cũng rửa sạch các nguyên liệu nấu ăn rồi cắt chia nhỏ ra để tiện lát nữa sử dụng.
Thịt heo ở tinh tế vẫn tương đối phổ biến, là gia súc được nuôi nhiều nhất, Cố Bạch đem một khối thịt heo cắt thành từng lát lớn, sau đó trên lát thịt bỏ thêm lòng trắng trứng, muối, một chút nước tương, bột mì đã khuấy sẵn nước, cho vào trộn đềuy, vốn dĩ món ăn này sử dụng tinh bột là tốt nhất, nhưng bởi vì siêu thị ở đây không có tinh bột, cho nên cậu đành dùng bột mì để thay thế, về sau khi có thời gian, cậu sẽ làm một ít tinh bột dự phòng, dù sao tinh bột được sử dụng rất phổ biển trong ẩm thực.
Cho vào nồi một ít dầu, tiếp tục cho thêm cải trắng đã được xé xong, đậy nắp nồi lại, ở nhiệt độ thấp ít dầu xào một chút, sau đó lấy cải trắng ra cho vào một cái tô có đáy lớn.
Tiếp đến cho dầu vào chảo nóng, bỏ hoa tiêu vào rán cho thơm rồi vớt ra, thêm vào hành thái để dậy mùi, cuối cùng đem ớt đã băm nhuyễn vào xào để tạo thành tương ớt(mik nghĩ là sa tế nhưng cvt để tương ớt nên để dị he).
Tương ớt này Cố Bạch đơn giản cho vào thêm dấm, cùng các loại gia vị như hành, gừng, tỏi để trung hòa vị ớt, so với thịt luộc sốt tương ớt chính tông thì có khác biệt, nhưng với thời đại này thì cũng đủ rồi.
Trong khi chế biến tương ớt, mùi hương tỏa ra, mùi hương độc đáo cay nồng tràn đầy toàn bộ gian bếp, thậm chí lan ra bên ngoài đường lớn.
Chương 7: ăn thử thành công.
Vu Hiểu Nhạc hôm nay được nghỉ học, hẹn bạn tốt cùng nhau lên tinh võng, sẵn tiện đi Vị Hiên Quán nếm thử món mới.
Nhưng mà khi hia ngời mới đi vào phố mỹ thực, đã bị một tràn hương vị bá đạo "tập kích".
"Hắc xì! Đây là hương vị gì a?" Vu Hiểu Nhạc nhịn không được hắc xì một cái.
"Hắc xì! Hơi bị thơm a, hắc xì!" Bạn đi cùng cũng hắc xì một cái, nhưng dù hắc xì rất nhiều, ngửi được mùi hương trong không khí lại thấy ngày càng thơm.
"Nhất định là Vị Hiên Quán ra món mới, không biết họ làm ra món ăn gì, thật sự quá thơm, chúng ta nhanh qua đó đi" Vu Hiểu Nhạc thúc giục bạn tốt.
Hai người bước đi nhanh hơn rất nhiều, hành động như vậy đồng dạng cũng có rất nhiều người khác.
Vu Hiểu Nhạc rât nhanh đã đến Vị Hiên Quán, vị trí của Vị Hiên Quán là nằm ngay chỗ đầu tiên của giao lộ, lượng người qua lại rất lớn, vị trí tuyệt vời, mỗi ngày khách hàng đến vô cùng nhiều, có đôi khi phải xếp hàng bên ngoài mới có thể vào.
Nhưng mà, hôm nay người xếp hàng trước Vị Hiên Quán không nhiều lắm, Vu Hiểu Nhạc thấy vậy rất vui vẻ, vội vàng lôi kéo bạn tốt đến mặt sau xếp hàng, hưng phấn nói: "Hôm nay thực may mắn, người xếp hàng thực ít, khẳng định rất nhanh sẽ tới lượt chúng ta".
Bạn tốt của cô cũng không giống cô cao hứng đến như vậy, động động cái mũi, cẩn thận nghe hương vị trong không khí, sau đó nhìn về phía Vu Hiểu Nhạc, "Nhạc Nhạc, mình cảm thấy hương vị này không phải phát ra từ Vị Hiên Quán đâu".
"Sao có thể? Vị Hiên Quán chính là quán ăn nổi tiếng nhất Tinh võng, làm đồ ăn ngon hơn quán khác rất nhiều, hương vị như vậy sao có thể không phải bọn họ làm được?" Vu Hiểu Nhạc không tin.
Bạn tốt chỉ vào vài người đang đi vội vàng, quẹo vào một con phố, tiếp tục nói: "Mình ngửi thấy mùi hương từ hướng đó phát ra, những người này đều đi đến đó, chúng ta cũng qua bên kia coi thử xem".
Vu Hiểu Nhạc nhìn dãy người đang xếp hàng trước mặt, lại nhìn về hướng bạn tốt chỉ, có chút do dự.
"Cậu nhìn bên này cả nửa ngày trời cũng không nhiều người đến xếp hàng, nếu không phải là bên đó, đợi chút trở lại thì chúng ta cũng không đợi quá lâu đâu". Bạn tốt tiếp tục khuyên bảo, cuối cùng Vu Hiểu Nhạc cũng theo bạn tốt rời khỏi đội ngũ xếp hàng của Vị Hiên Quán, đi đến con phố khác.
Quả nhiên, vừa tiến vào con phố, càng đi vào trong càng ngửi thấy mùi hương càng nồng đậm, hương thơm cay nồng đặc trung, làm người ta không tự chủ được mà bị hấp dẫn lại đây, cuối cùng ngừng lại ở một quán ăn nhỏ.
Giờ phút này trước cửa quán đã tụ tập không ít người đi đường, đều duỗi đầu ngó vào tròn cửa tiệm nhìn.
"Nơi này làm cái gì? Mùi hương quá thơm, tôi cách một con phố còn ngửi thấy".
"Tôi cũng vậy, tôi cũng vậy, tôi vốn dĩ định đi Vị Hiên Quán, kếp quả đi tới cửa tiệm này".
"Nhưng sao chưa thấy ai ra đón khách? Nơi này tụ tập nhiều người như vậy, trong tình huống bình thường, phụ vụ không phải đều nên ra đón tiếp khách sao?" Có người đi đường cảm thấy nghi hoặc.
"Cửa hàng này chắc mới mở không lâu lắm? Trước kia chưa từng thấy qua, hơn nữa bên trong bàn ghế còn chưa có, quá đơn sơ rồi".
"Nhưng mùi hương này thực sự quá thơm, tò mò không biết đầu bếp làm cái gì, nhất định ăn rất ngon."
Người đi đường ríu rít thảo luận, cũng không phải không có người đi vào, nhưng mà khi đi vào bên trong, lại không có bàn ghế, nên một cái chỗ để ngồi cũng không có, hơn nữa trong quán mùi hương càng đậm, vị cay cũng làm người ta chịu không nổi, nên mọi người liền ăn ý đứng trước cửa hàng, cũng dẫn ngày càng nhiều người tới xem.
Chờ khi Cố Bạch làm xong thịt luộc sốt cay, đi ra phòng bếp, đã bị nhóm người đi đường bên ngoài duỗi đầu vào làm hoảng sợ.
"Ông chủ, ngươi làm cái gì a, thơm như vậy, bao nhiêu tiền một phần?"
"Ông chủ, nhà hàng ngươi quá đơn sơ rồi, sao một cái bàn cũng không có vậy, chúng ta làm sao vào ăn cơm được?"
"Ông chủ, không có bàn cũng không sao, có ghế dựa để tôi ngồi ăn cũng được rồi".
"Ông chủ, mau đem món ăn của anh ra, mùi vị này thơm quá, làm người ta chụ không nỏi!"
"Ông chủ....."
Khách hàng vừa thấy Cố Bạch đi ra, lập tức mồm năm miệng mười nói liên tục.
Cố Bạch quả thực có ý định dùng thịt luộc sốt cay để hấp dẫn khách hàng, nhưng không nghĩ tới hiệu quả lại tốt như vậy.
Nhìn ngoài cửa có tới mười mấy người, một đĩa thịt luộc sốt cay cậu làm chắc chắn sẽ không đủ chia, hơn nữa cậu cũng chưa định giá.
"Ông chủ, nhanh mang qua a, bán như thế nào? Nói một tiếng a." Nhóm khách hàng bị chiêu đến ứa nước bọt.
"Chờ một lát, để tôi đi lấy liền". Cố Bạch vừa đi ra, lại xoay người trở lại phòng bếp, đem một tô to đựng lát thịt bưng ra.
Lát thịt màu trắng, sa tế màu đỏ, ngẫu nhiên lộ ra lá cải trắng, hơn nữa mùi thơm mê người, làm cho người ta đặc biệt muốn ăn.
Khách hàng ngoài cửa lập tức chen vào trong tiệm, rộn ràng nhốn nháo, mồm năm miệng mười dò hỏi bán thế nào, dù trong quán không có bàn ghế cũng mặc kệ, bọn họ có thể mua mang về.
Đây là ngày đầu tiên khai trương cửa hàng, Cố Bạch nhìn thịt luộc sốt cay trên tay, lại nhìn cả đống người đang chen nhau trước mặt, chút đồ ăn này không đủ bán, vì thế.....
"Hôm nay quán mới ngày đầu khai trương thử, thịt luộc sốt cay miễn phí nếm thử, nếu mọi người cảm thấy ngon, ngày mai chính thức khia trương, hoang nghênh mọi người đến dùng". Cố Bạch nói, lại lấy ra rất nhiều chén nhỏ, mỗi cái chén để một miếng thịt luột rưới rất nhiều tương ớt, một miếng cải trắng, phân cho mỗi vị khách hàng ở đây.
Như vậy vừa có thể tiếp thu phản hồi cuả khách, hơn nữa mỗi người đều có thể ăn được, cũng có thể hấp dẫn càng nhiều khách hàng đến, không lỗ.
Vu Hiểu Nhạc lôi kéo bạn tốt, bằng vào cơ thể nhỏ xinh đã chen được lên phía trước, nhận cái chén nhỏ đầu tiên từ tay Cố Bạch, không nhịn được nuốt xuống nước bọt, gấp không chờ nổi liền gắp lát thịt cho vào miệng.
"Tê!" Vu Hiểu Nhạc hít hà một hơi, bị vị cay độc kích thích đến rơi nước mắt, nhưng lại không chịu nhổ thịt ra.
Người tinh tế hằng ngày ăn nhiều nhất là đồ luộc, nướng và chiên, hương vị đều tương đối thanh đạm, cũng có ăn qua món có ớt, nhưng độ cay nặng như thịt luộc sốt cay như vậy, thì là lần đầu tiên ăn.
Cứ nhìn cả đám người ăn bị cay đến nước bọt chảy ròng, nước mắt tuôn trào, nhưng sau khi vị cay qua đi, lát thịt mềm dai, cải trắng ngọt thanh, đều làm những vị khách hàng chấn động như mở ra một chân trời mới.
"Ăn quá ngon, ông chủ còn hay không, ta muốn mua về một phần".
"Ông chủ, tôi cũng muốn một phần".
"Ông chủ, còn có tôi, tôi cũng muốn".
"Ông chủ....." Bắt đầu một vòng "kêu ông chủ" mới.
Cố Bạch đi vào phòng bếp đem cháo trắng đã nấu tốt bưng ra, cũng chia đều vào chén nhỏ đưa cho khách, nói: "Hôm nay không có thời gian, ngày mai chính thức khai trương, cháo trắng cùng thịt luộc sốt cay đều sẽ bán".
Mọi người nghe vậy có chút thất vọng, nhưng nhìn chén cháo trắng trong tay, lại cảm thấy mới lạ.
"Ông chủ, cơm này của anh có phải hơi nhiều nước hay không a?" Có khách hàng trêu chọc nói.
"Cái này là cháo trắng, uống vào có thể giải vị cay" Cố Bạch cười trả lời.
Có thịt luộc sốt cay làm mẫu, mọi người đối với trù nghệ của Cố Bạch rất có tinh tưởng, hơn nữa đây là làm từ gạo, dù có khó ăn cũng không đến nỗi nào, bởi vậy mọi người đều ngẩng đầu uống một ngụm cháo trắng.
Cháo trắng đặc sệt, giảm bớt sự nóng rát trong khoang miệng, lại tỏa ra hương vị thanh ngọt, làm tất cả con mắt của khách hàng đều sáng ngời, lại nhìn cháo trắng, nhưng nghĩ tới lời nói vừa rồi của Cố Bạch, chỉ có thể kiềm chế tâm tình kích động cùng cái dạ dày đang ngọ nghoe rục rịch lại, âm thầm lên kế hoạch ngày mai nhất định phải đến sớm để mua thức ăn.
"Ông chủ, ngày mai mấy giờ mở cửa?"
Cố Bạch: " Buổi sáng 8 giờ".
"Ông chủ, ngày mai nhất định phải làm nhiều một chút a, chút ít hôm nay còn không đủ nhét kẽ răng".
"Lam Tinh mỹ thực quán, tôi đã theo dõi, ông chủ, còn có món ăn khác hay không?"
Hiện tại, người tinh tế rất coi trọng đồ ăn, đặc biệt là những món ăn mới, càng muốn nếm thử một lần, rốt cuộc để có món mới rất khó khăn.
Tiễn khách hàng xong, Cố Bạch trực tiếp offline.
Hôm nay trải nghiệm tinh võng rất là không tồi, quan trọng là tìm được một con đường để kiếm tiền.
Ngày lành của cỏ dại ở nông trường cũng sắp kết thúc rồi.
Chương 8: Quán ăn khai trương.
Sáng sớm ngày hôm sau, Cố Bạch trực tiếp lên tinh võng, bời vì hôm qua đã nói với khách hàng là quán sẽ khai trương lúc 8 giờ, vậy cậu ít nhất phải sơ chế nguyên liệu trước 8 giờ mới được.
Nếu là ở thế giới hiện thực, Cố Bạch có khả năng sẽ làm bữa sáng là cháo trắng kèm bánh trứng linh tinh cho thanh đạm, nhưng trên tinh võng, mọi người cũng chỉ có thể nếm được hương vị, ăn vào cũng không kích thích dạ dày, cho nên cũng mặc kệ có thanh đạm hay không, chỉ cần hương vị đủ hấp dẫn khách hàng là được.
Thịt luộc sốt cay phiên bản giản lượt lên kệ, thịt kho tàu bản giản lượt lên kệ, thịt khô dấm đường bản giản lượt lên kệ.
Vì sao là bản giản lượt hả?
Bởi vì gia vị ở tinh tế không đầy đủ, muốn làm ra những món chính tông, Cố Bạch còn cần tự mình làm thành những gia vị đó mới được.
Trừ bỏ mấy món thịt, Cố Bạch cũng sắp xếp một ít món chay, để cho những khách hàng không chuộng ăn thịt.
Ba thịt ba rau một cháo trắng, đây là những món Cố Bạch chuẩn bị cho ngày khai trương hôm nay.
Thịt luộc sốt cay cũng cháo trắng tuy rằng hôm qua đã được rất nhiều lời khen ngợi, nhưng dù sao cậu chỉ mới khai trương, vị trí cũng không phải quá tốt, cũng không xác định hôm nay khách hàng sẽ đến nhiều ít, nếu làm nhiều mà bán không hết, lãng phí thì sẽ không tốt lắm, rốt cuộc hiện tại cậu đang nghèo đến không có một xu dính túi, hận không thể bẻ đôi tinh tệ ra làm hai để sử dụng.
Đương nhiên nguyên nhân chủ yếu là, cậu cũng chỉ còn dư lại hơn 800 tinh tệ khởi đầu, muốn mua nhiều hơn để làm cũng không được.
Chờ khi Cố Bạch sơ chế xong toàn bộ nguyên liệu nấu ăn xong cũng gần 8 giờ, cậu từ phòng bếp đi ra, chuẩn bị xem có khách hàng nào đến không.
Vạn nhất những khách hàng này hôm qua không đến thì cũng quá xấu hổ.
"Ông chủ, cuối cùng anh cũng xuất hiện, tôi còn tưởng hôm nay khai trương mà còn bị cho leo cây chứ? Tôi còn rủ thêm bạn bè đến nữa nè."
" Ông chủ, sắp tới 8 giờ rồi, thịt luộc sốt cây đã làm xong chưa?"
"Ông chủ, tôi dẫn theo cả ba mẹ đến này, ngày hôm qua tôi kể cho bọn họ nghe thịt luộc sốt cay ngon cỡ nào, bọn họ còn không tin, cho nên hôm nay tôi trực tiếp dẫn họ theo luôn, làm cho họ cảm nhận được cảm giác đầu lưỡi bị tập kích".
"Ông chủ....."
Cố Bạch vừa ra tới, lập tức bị khách hàng vây quanh.
Cậu nhìn thấy những gương mặt quen thuộc của các vị khách ngày hôm qua, còn nhìn thấy không ít gương mặt lạ, trực tiếp đứng đầy đại sảnh, tình huống này so với dự tính của cậu thực sự là tốt hơn nhất nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro