Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Trang mới

Laxus bỏ cuộc, hắn lại uống rượu. Kể từ lúc Lucy đi chẳng mấy khi mọi người thấy hắn hoàn toàn tỉnh táo. Hắn trở nên càng kêu căng, tự phụ và thu mình lại. Số lần hắn tiếp xúc với các thành viên của hội ít dần. Nếu muốn gặp Laxus, chỉ cần đến Bar Sunny, đó dường như trở thành điều quen thuộc đối với mọi người.

Cho dù lôi thần tộc ra sức rủ rê hắn đi làm nhiệm vụ, cho dù Freed cắn răng dùng mỹ nhân kế để gạt hắn, cho dù Mira cùng mọi người trong hội ra sức hỏi thăm và giật dậy tinh thần hắn thì dường như con người đó trở nên vô cảm. Chỉ có ngài Master vẫn thường nhìn hắn với ánh mắt đượm vẻ ưu sầu và đầy tâm tư. Ông không muốn nhúng tay vào chuyện này vì ông muốn để lũ nhóc của ông tự trưởng thành. Nhưng cái thằng cháu trời đánh Laxus đột nhiên trở nên nhu nhược trước tình cảm như vậy thật sự không giống nó chút nào. Người dân Magnolia thường gọi hắn là Laxus kêu căng cơ mà. Hắn nhu nhược hay thực chất hắn đang sợ. Sau cái cảm giác muốn đuổi theo cháy bỏng nhất thời khi biết Lucy rời đi ấy qua đi, là chỗ cho sự sợ hãy hoành hành, hắn sợ phải đối mặt với Lucy, sợ phải đối mặt với sự thật. Hắn không biết cũng không nghĩ ra được cách để đối diện với sự thật là hắn đã giết con hắn, hắn đã giết luôn tâm hồn thuần khiết của mẹ nó. Hắn nhớ Lucy, nhớ da diết cái mùi hương mà hắn đã từng nhẫn tâm phớt lờ, hắn muốn nhìn thấy gương mặt cô, nhưng hắn cũng sợ nhìn thấy gương mặt cô. Vì thế hắn chìm đắm trong mớ hỗn tạp hắn tạo ra mà không tìm ra bất kì lối thoát nào, hắn đang dần chết đuối bên trong đó. Đã 1 năm, 1 năm nay hắn sống đời sống của một con nghiện rượu thối nát, không ý chí, không mục đích, không ước mơ, vất vưởng như một linh hồn lạc lối cô độc.

----------

Một sáng tinh mơ đầu tháng ba, Lucy thu vén đồ đạt, chào hỏi mọi người rồi bắt đầu cuộc hành trình đi về hướng Tây Nam. Mất hai ngày đi đường cuối cùng cô cũng tới Toulog một thành phố nổi tiếng về truyền thống ma đạo sĩ.

Mất thêm chừng mươi phút đi bộ, trước mắt cô là một thung lũng trải dài nhiều dặm như một lòng chảo khổng lồ, thành chảo là những ngọn đồi thoai thoải và những dải núi lởm chởm, còn đáy chảo là những cánh đồng vừa mới được cày xới, những khu vườn và những lùm cây oliu rậm rạp. Một khí hậu hoàn toàn riêng biệt, ấm cúng đến lạ lùng trùm lên đây. Một làn hơi ẩm nhẹ nhàng phủ lên những cánh đồng như một cái chuông bằng thuỷ tinh. Những cây mơ, cây hạnh trổ hoa, không khí ấm thơm mùi thuỷ tiên.

Dù thành phố Toulog không có vẻ gì nguy nga, hào nhoáng như thủ đô Crocuss nhưng chỉ cần đứng từ xa người ta đã có thể thấy bề dày lịch sử tại nơi này, cái nôi của nền văn hoá hội quán. Làm cho cái vùng chẳng đẹp đẽ gì nhưng lại tràn đầy tự tin vì số lượng ma đạo sĩ trong vùng chiếm phần lớn tổng số người sinh sống tại đây.

Lucy thích nó, thích cái cách nó hình thành và phát triển qua hàng trăm năm nay cô đã đọc qua sách và qua vẻ say mê tán tụng khi nhắc về nó của mọi người am hiểu về lịch sử. Cô hết sức thanh thản vào thành, nơi đây là vùng đất hứa đối với người thích sách và thích tìm hiểu như cô nên tim cô cũng rạo rực hơn hẳn.

Dừng chân trong một quán ăn nằm trên triền dốc cao của thành phố để thoả sức ngắm nhìn những hội quán cổ kính, những nhà cửa san sát nhau và dòng người đông đúc phía dưới thị trấn, đúng hơn là dòng ma đạo sĩ. Cô dường như chẳng để ý cái cách mà người ta nhìn cô đầy tò mò và thú vị khi cái đầu tiên đập vào mắt họ luôn luôn là hội huy màu hồng lấp lánh trên tay cô, hội huy của Fairy Tail, hội vô địch đại hội ma thuật hay hội mạnh nhất Fiore. Họ thắc mắc khi cô có mặt ở đây vì Toulog và Magnolia cách xa nhau hàng trăm dặm. Toulog nằm ở cực Tây của vương quốc trong khi Magnolia lại ở cực Đông vì vậy dường như người ở đây chưa bao giờ được nhìn thấy hội viên của Fairy Tail bằng xương bằng thịt, đăm ra họ lại thích thú.

"Xin chào quý khách, quý khách có thấy hài lòng với món ăn không?"

"Ngon lắm, ông chủ"

"À cho tôi hỏi, quý khách là hội viên của Fairy Tail sao? Vì tôi không nghĩ người ở đó lại xuất hiện ở đây"

"Đúng vậy"

Cô đưa bàn tay mang hội ấn lên ngắm nghía. Hội viên của Fairy Tail sao? Cô từng có ý định rời hội, thời gian mới đó mà qua thật mau. Lucy dường như chẳng cảm thấy vết thương trong lòng chảy máu nữa, cô không biết nó liệu thực sự đã lành chưa. Nhưng dù sao cũng chưa phải lúc cô trở lại, đây chỉ mới là khởi đầu của cô, cuộc hành trình mới trong cuộc đời cô.

"Nếu cô không phiền, quý khách. Tôi có thể hỏi tại sao không? Vì tôi không nghĩ cô đến đây vì nhiệm vụ, thành phố này đã thừa ma đạo sĩ"

"Có lẽ tôi sẽ ở lại đây một thời gian, vì tôi thích nơi này"

Cô cười tươi nhìn chủ quán, đưa vài quan tiền cho bữa ăn. Chào ông chủ thân thiện rồi hoà mình vào dòng người ngoài kia vào thị trấn. Lucy không ngăn được sự phấn khởi đang chạy trong mạch máu cô, đến từng tế bào rồi khiến chúng căng cứng, có quá nhiều thứ cô muốn làm ở đây, nhiều đến nổi cô chẳng biết bắt đầu từ đâu. Cô đi dưới những toà nhà thuộc loại xa hoa nhất nằm sau những ngôi nhà tỉnh lẻ bậc trung kia. Ở đây có những vườn nhỏ nhưng rất đẹp với những cây trúc đào và cọ tươi tốt, có suối phun róc rách với những cây hoa giấy thật dễ thương bao quanh. Những phòng ngủ ở tầng trên có nắng chan hoà với tường dán lụa, nơi này thật xa hoa nhưng không bằng dinh thự Heartfilia của cô, cô thừa sức sở hữu vài căn thế này, đúng vậy cô cần một căn nhà, nhưng không phải nơi này.

Lucy dành hết phần thời gian còn lại của ngày hôm nay để mặc cả với người chủ nhà. Cô muốn mua nó, thật sự muốn sở hữu căn nhà dễ thương cạnh dòng suối có những khóm thuỷ tiên tươi tốt và hàng rào có dây leo hoa đỏ nở rộ. Cô biết cô có nhiều tiền nhưng cô vẫn không muốn tốn oan tốn ức. Cuối cùng thì ông chủ nhà cũng đồng ý bán lại cho Lucy căn nhà màu trắng đầy hoa kia với giá 700.000jw cùng đầy đủ nội thất, ông sắp đi, một cuộc hành trình về quên nhà ông ở hướng Bắc.

Lucy hết sức hài lòng vì mọi chuyện suông sẽ ngọt ngào. Cô cảm thấy yêu đời hơn bao giờ hết. Qua đêm nay có lẽ cô sẽ bận rộn với những kế hoạch của mình.

----------

"Ơiiiiii"

"Mày tới trễ đầu lửa"

"Tao tới trễ là vì cái này"

Natsu vừa thở hổn hển vừa nói trong khi Happy chìa ra trước mặt mọi người một bức hình.

"Cậu cũng nhận được rồi hả"

Levy cười tít mắt, cô thấy vui khi nhận được bức hình đó, mọi người cũng vậy, Erza, Gray, Natsu, Juvia, Mira, Wendy và cả Gajeel nữa, mọi người đều có phần.

"Cái gì? Tôi trễ nhất á"

"Tại cậu chẳng thường xuyên kiểm tra thùng thư"

"Căn nhà này dễ thương quá, Juvia muốn cùng anh Gray sống ở đó"

Juvia lại mơ mộng uốn éo người khi nhìn vào bức hình với căn nhà mới mà Lucy gửi cho bọn họ. Một năm qua cứ khi đi du lịch đâu đó cô đều gửi bưu thiếp về cho nhóm ở Fairy Tail để báo bình an cũng đồng thời nói mọi người giữ yên lặng. Cô và họ đều thích trò này, rất thú vị.

"Không biết là ở đâu nữa, tôi chưa thấy chỗ này bao giờ"

"Chẳng lần nào Lucy cho chúng ta biết địa điểm"

Erza nhăn mày, cô không hài lòng vì sự tò mò bò khắp cơ thể cô mỗi khi Lucy gửi hình đến. Nhưng họ không biết không phải ai Lucy cũng giữ bí mật như vậy.

---------

"Toulog sao? Em chơi trội quá đó Lucy"

Anh chàng bác sĩ Ruei vừa uống nước ép vừa ngắm bức ảnh trên tay, anh vừa lấy nó trong hộp thư trước nhà. Phía sau ảnh ghi ngày tháng ảnh được chụp và địa chỉ. Ruei và nhà Heartfilia là những người duy nhất biết tung tích của Lucy. Trong suốt thời gian rời khỏi Magnolia chưa bao giờ cô và anh mất liên lạc và đã có lần Ruei đến thăm cô trong sự ngỡ ngàng khi biết cô là đại tiểu thư của tập đoàn Heartfilia. Điều đó làm anh choáng váng cả đầu óc. Nhờ vậy mà Ruei có dịp gặp gỡ bác sĩ Genta thần tượng của anh, rồi cùng ông và cha con Lucy dùng bữa với cuộc nói chuyện đầy tri thức của những con người đầy tri thức. Sau khi hoàn thành hết công việc dang dỡ ở bệnh viện Magnolia anh sẽ chuyển công tác lên Crocuss để theo Genta học hỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro