Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5 Mối hận thù

Lúc này có tiếng gõ cửa nhẹ nhàng, sau đó một cô hầu bàn mặc kimono bước vào phục vụ hai người, thao tác khéo léo mà không phát ra tiếng động, chứng tỏ cô đã được huấn luyện bài bản.

Chỉ là nữ phục vụ có mùi nước hoa hơi nồng, lúc cô đi ngang qua, Hạ Lương im lặng cau mày.

Sau khi người phục vụ rời đi, Hạ Lương đột nhiên hỏi: “Lý Mặc, cậu có ngửi thấy mùi nước hoa không?”

Lý Mặc sửng sốt một chút, sau đó không để ý nhiều nói: "Vừa rồi hình như có nghe thấy chút mùi hương gì đó, có lẽ là ở trên người nữ phục vụ kia."

"Còn bây giờ thì sao?"

“Bây giờ?” Lý Mặc hít một hơi, “Hiện tại tôi không ngửi thấy gì nhiều.”

Hạ Lương không hỏi nữa, cho rằng mũi Chu Sóc quả nhiên có vấn đề, nói trên quần áo của anh có mùi nước hoa, không biết có phải là mùi phấn son mà cậu ấy ngửi thấy khi đến gặp cô gái kia hay không.

Sau một hồi gián đoạn, Hạ Lương lại quay lại chủ đề trước đó: “Lần này cậu về nước có định tiếp tục công việc diễn xuất không?”

Lý Mặc xoay ly rượu trong tay, im lặng một lát rồi nói: “Mấy năm nay, trong lúc du học ở nước ngoài, tôi luôn tự hỏi liệu con đường này có phù hợp với mình không? Có lẽ còn một nửa kinh nghiệm diễn xuất. Những gì xảy ra trong mấy năm qua, nguyên nhân đều là do tính cách của tôi, nhưng tôi thực sự không muốn từ bỏ diễn xuất…”

"Vậy thì tiếp tục đi." Hạ Lương nói: "Thật ra, lần này cậu trở về nước, tôi cũng đoán được cậu vẫn là không thể bỏ được nó, cậu có tài năng diễn xuất thiên phú, chỉ là không may mắn thôi, mặc dù tính cách của cậu hơi chậm một chút, nhưng không có gì là sai cả, đừng đổ lỗi cho tính cách của chính mình. ”

Hạ Lương dừng một chút rồi nói: “Nếu không có người mời cậu đóng phim, tôi có thể…”

Lý Mặc lập tức xua tay nói: "Không được, bốn năm trước cậu đã giúp tôi rất nhiều trong vụ kiện tụng đó, hiện tại tôi không thể lại làm phiền cậu nữa."

Hạ Lương cau mày không hài lòng: “Cậu có còn coi tôi là bạn của cậu không?”

Lý Mặc chân thành nói: “Cậu là người bạn duy nhất tôi có thể tin tưởng, nhưng tôi không thể chuyện gì cũng dựa dẫm vào cậu. Lần này tôi muốn tự mình đứng lên lần nữa.”

Hạ Lương xua tay: "Được rồi, mỗi người lùi một bước, cậu chuyển đến biệt thự của tôi, tôi sẽ không can thiệp quá nhiều vào công việc của cậu, được chứ?"

Lý Mặc còn đang định từ chối, nhưng Hạ Lương lại nói: “Biệt thự của tôi không có ai ở, để trống không tốt, nếu chuyển đến đó thì có thể trông nhà hộ tôi, để tôi không phải lo lắng nữa.”

Lý Mặc cười, suy nghĩ một chút cũng không từ chối nữa, nâng ly lên nói: “Không nói mấy chuyện không vui nữa, tôi kính cậu một ly.”

Sau đó Hạ Lương nâng ly lên, chạm nhẹ ly với y rồi một hơi uống cạn.

Bầu không khí trở nên sôi nổi hơn, hai người trò chuyện một lúc, Hạ Lương đột nhiên hỏi: "Gần đây cái tên Cố Lịch Hiên đó có đến gây phiền toái cho cậu không?"

Lý Mặc khựng tay lại một lát, mím môi, không nói gì.

Hạ Lương nheo mắt lại: “Sao vậy, vẫn còn quấy rối cậu à?”

“Sau khi tôi trở về nước một ngày, không biết hắn ta nhận được tin tức từ đâu mà nhắn tin cho tôi nói rằng hắn muốn gặp tôi.”

“Cậu đã gặp hắn chưa?”

“Vẫn chưa.” Lý Mặc dừng một chút, “Tôi chưa trả lời hắn ta.”

Hạ Lương cau mày nói: "Cậu đã nửa tỉnh nửa mê, hắn còn muốn làm gì cậu, đuổi cùng giết tận sao?"

“Tôi không biết.” Lý Mặc nhún nhún vai, “Có lẽ hắn lo lắng tôi trở về nước sẽ tìm hắn báo thù, cho nên định chủ động trước.”

Hạ Lương nhìn Lý Mặc thật sâu: “Kỳ thực tôi cũng muốn hỏi, cậu có muốn báo thù không? Năm đó hắn đã chèn ép cậu quá đáng như vậy, lúc đó tôi còn chưa tạo được chỗ đứng vững chắc trong Hạ gia. Ngoài việc giúp cậu trả số tiền bồi thường hợp đồng, tôi cũng không thể làm gì khác. Khi đó tôi không cách nào giúp cậu, nhưng bây giờ tôi có đủ năng lực để làm hậu thuẫn cho cậu. Chỉ cần cậu nói một lời, tôi có thể hủy hoại danh tiếng người đó. Khiến tên họ Cố đó thân bại danh liệt không còn khả năng lăn lộn ở giới giải trí nữa."

"Không!" Lý Mặc xua tay, "Đừng làm chuyện như vậy, Hạ Lương. Tôi biết cậu là muốn tốt cho tôi, tôi cũng biết cậu có năng lực đó, nhưng tôi không muốn trở thành cùng một loại người như Cố Lịch Hiên."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro