Chương 3 Nước Hoa
Trên đường về, vừa đúng giờ cao điểm tan tầm, Chu Sóc vội vàng chạy về, nhưng khi trở lại công ty vẫn bị muộn mấy phút.
Hạ Lương đã đợi ở cửa công ty, nhưng tâm tình có vẻ rất tốt, ngồi vào ghế phụ, nửa đùa nửa thật hỏi: "Lần này không bị hắt gì chứ?"
"Hắt rồi." Chu Sóc ngắn gọn trả lời, thấy Hạ Lương quay đầu nhìn cậu từ trên xuống dưới, tựa hồ muốn tìm ra chút chứng cứ trên người cậu, cậu tiếp tục nói: "Hắt không trúng."
Hạ Lương cười lớn, vỗ vỗ vai cậu nói: “Cho nên, cậu làm việc là đáng tin cậy nhất.”
Hạ Lương cho rằng Chu Sóc là cố ý nói để mua vui, nhưng anh không biết Chu Sóc thật sự không theo kịp mạch não của mình.
Hạ Lương vừa lên xe, cậu lại ngửi thấy mùi nước hoa đặc biệt kia của Hạ Lương, bởi vì không gian trong xe chật hẹp và kín gió nên khiến mùi hương không tránh khỏi càng ngọt ngào và đậm đà hơn so với buổi chiều.
Tim Chu Sóc lại đập nhanh không ngừng, cậu phải tập trung kiềm chế tà niệm đang lớn dần trong lòng, đến mức phải mất một thời gian dài mới tiêu hóa được những lời Hạ Lương nói với cậu, mới có thể đưa ra câu trả lời.
"Đại thiếu gia" Chu Sóc khó khăn nói: “Có phải anh... xịt nước hoa nhiều quá không?”
“Nước hoa?” Hạ Lương sửng sốt, giơ tay áo ngửi ngửi, trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc, “Tôi không có xịt nước hoa, mùi nước hoa đâu ra chứ?”
"..." Chu Sóc có chút không nói nên lời, mùi nồng nặc như vậy mà lại nói không dùng nước hoa, không biết khứu giác của Hạ Lương quá kém hay khứu giác của chính mình có vấn đề đây.
Nhưng Hạ Lương không phải loại người hay nói dối, anh đã nói không có thì chính là không có.
Chắc là có cô nàng nào đó trong công ty đã làm vỡ chai nước hoa và vô tình Hạ Lương đi ngang qua nên dính vào quần áo anh? Nghĩ tới đây, Chu Sóc cảm thấy có chút nhẹ nhõm.
Nhưng mùi hương này vẫn khiến Chu Sóc rất khó chịu, cậu nín thở hạ hết cửa kính xuống, sau khi xe chạy trên đường, gió thổi qua cửa sổ làm loãng đi mùi nồng nặc trong xe, cậu mới nhẹ thở ra một hơi.
.
.
.
Nơi Hạ Lương hẹn là một khu nghỉ dưỡng thuộc sở hữu của gia tộc nhà họ Hạ, do đã lâu đời nên dù đã được tu sửa nhiều lần nhưng vẫn giữ được phong cách Nhật Bản thịnh hành hơn mười năm trước.
Đồ đạc trong phòng tuy đơn giản nhưng cách bày trí lại ấm áp, một chàng trai trẻ tuổi đang khoanh chân ngồi trước một chiếc bàn thấp, tự rót cho mình một ly rượu, nhìn thấy Hạ Lương đẩy cửa đi vào, liền giơ tay lên, mỉm cười với anh: “ Cậu đến rồi! ”
"Ừ, trên đường hơi bị kẹt xe, cậu đợi lâu chưa?" Hạ Lương nói rồi ngồi bắt chéo chân đối diện với y. "Cũng may, chúng tôi không bị kẹt xe quá lâu."
Hạ Lương gọi Chu Sóc vào và giới thiệu: “Đây là Chu Sóc, có lẽ cậu đã từng gặp em ấy trước đây rồi.”
Sau đó anh lại nói với Chu Sóc: "Đây là Lý Mặc, bạn cùng lớp hồi cấp hai của tôi, không biết cậu còn nhớ y hay không."
Chu Sóc ngồi xuống bên cạnh Hạ Lương, đặt hai tay lên đầu gối, lễ phép gật đầu với Lý Mặc.
Những ngày học cấp hai của Hạ Lương đã quá xa vời đối với Chu Sóc nên ấn tượng của cậu rất mơ hồ, nhưng Lý Mặc nhanh chóng nhớ ra Chu Sóc, chỉ vào cậu nói: “Khó trách cậu ấy vừa bước vào tôi đã thấy quen quen. Hóa ra là cậu bé bên cạnh Tiểu Lâm."
Hạ Lương cười giải thích: “Trước đây em ấy theo Tiểu Lâm, bây giờ theo tôi – đang làm trợ lý cho tôi.”
Chu Sóc lúc này mới mơ hồ nhớ ra, lúc nhỏ, có khoảng thời gian Hạ Lương thường xuyên đưa bạn cùng lớp về nhà, quan hệ của hai người cực kỳ tốt, khi đó Chu Sóc còn nhỏ, Lý Mặc thường hữu tình vô ý trêu chọc cậu.
Sau này, khi Hạ Lương học cấp ba, Lý Mặc cũng ít đến hơn, cơ bản chỉ thỉnh thoảng đến vào kỳ nghỉ đông, nghỉ hè, đến khi vào đại học, Lý Mặc gần như không còn xuất hiện ở nhà Hạ Lương nữa. Hai người học khác trường và liên lạc với nhau cũng dần ít đi.
Chu Sóc có chút ấn tượng về sự tồn tại của Lý Mặc, nhưng cậu gần như đã quên mất tên và dung mạo của Lý Mặc, tuy nhiên, vừa nhìn thấy y, cậu luôn có cảm giác như đã từng gặp y ở đâu đó, không phải y trông giống ai khác, mà giống như diễn viên trong bộ phim truyền hình nào đó.
_________ tiểu trường kịch_______
Lý Mặc: Tôi thực sự... đã nhận lỗi trước khi xuất hiện...
Nước hoa: Cái nồi của bạn to bằng của tôi...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro