
Chương 32: GHEN TUÔNG
Tác giả: Thiên Tập
Edit: NganDa1121
Truyện chỉ được đăng duy nhất ở wattpad NganDa1121
---------------------------------
Chu Sóc tuy rằng vô cùng khó chịu việc Hạ Lương vừa mở mắt liền gọi điện thoại cho Lý Mặc, cũng từng nghi ngờ mình mỗi sáng canh ở ngoài cửa, chỉ vì chờ lúc Hạ Lương tỉnh dậy đưa một ly sữa nóng đến tột cùng có ý nghĩa hay không. Nhưng nghe thấy Hạ Lương nôn nghén lợi hại như vậy, cậu lại chỉ có thể mềm lòng, yên lặng đi vào phòng bếp rót một ly sữa bò ấm áp đem vào phòng ngủ cho anh.
Trong bụng Hạ Lương trống rỗng, nôn đến sắp co thắt dạ dày. Anh nhận lấy ly sữa uống hai ngụm, cuối cùng cũng cảm thấy thoải mái một chút.
Chu Sóc quỳ một gối trên sàn nhà bên giường, nhìn chằm chằm Hạ Lương uống sữa xong mới nhận lấy ly rỗng.
Cậu vốn định nói vài câu an ủi thân mật với Hạ Lương một phen, không ngờ Hạ Lương mở miệng nói: "Tuần sau bộ phim mới của Lý Mặc khai máy, cậu thuê hai vệ sĩ, ở trường quay đi theo một lát cũng không rời."
"Vệ sĩ?" - Chu Sóc nhíu nhíu mày: "Cho ai, Lý Mặc?"
"Đúng."
"Tại sao?"
Có lẽ là cảm xúc mâu thuẫn trong giọng nói của Chu Sóc quá mức rõ ràng, Hạ Lương có chút ngoài ý muốn liếc mắt nhìn cậu một cái.
Tuy rằng không hiểu rõ biến hóa tâm tình của Chu Sóc, nhưng anh cũng không tốn tâm tư tìm hiểu nguyên nhân trong đó, chỉ rối rắm một chút xem mình rốt cuộc có muốn nói thật với Chu Sóc hay không.
Anh có thể coi Đỗ Lam Trạch như bạn bè tri kỷ tư vấn bất cứ điều gì về sự bất thường phát sinh trên thân thể mình, nhưng đối với Chu Sóc, anh lại theo bản năng muốn giữ lại một ít riêng tư cá nhân.
Mặc dù những chuyện riêng tư này trong mắt người khác có lẽ không tính là gì, nhưng Hạ Lương luôn cảm thấy quan hệ giữa anh và Chu Sóc biến hóa quá nhanh, khiến anh không hiểu sao có loại cảm giác nguy cơ - về phần là loại nguy cơ gì, anh không muốn suy nghĩ sâu xa, cũng không dám suy nghĩ sâu xa.
Huống chi về kỹ năng "Mộng kiến" của anh, đây chỉ là một loại suy đoán của Đỗ Lam Trạch, chính anh vẫn ôm thái độ nửa tin nửa ngờ, cũng không dám thật sự coi mình là dị nhân có thể tiên tri.
Nếu ngay cả chuyện này cũng nói cho Chu Sóc, có lẽ sẽ liên lụy đến lần đầu tiên anh và Chu Sóc... Hạ Lương vô luận như thế nào cũng không muốn nhắc tới lần đầu tiên của hai người bọn họ, hơn nữa đối tượng vẫn là bản thân Chu Sóc.
"Tôi... không quá yên tâm về cậu ấy lắm." - Hạ Lương hàm hồ giải thích một câu: "Trước kia cậu ấy đóng phim luôn xuất hiện tình huống như vậy, hiện tại đột nhiên nhận vai, tôi sợ có người nhìn đỏ mắt lại nảy sinh ý đồ xấu với cậu ấy."
Chu Sóc biết "có người" mà Hạ Lương chỉ là Cố Lịch Hiên, nhưng đối với việc này cậu vẫn có chút không cho là đúng.
Cậu cảm thấy Hạ Lương quá mức lo lắng cho người khác, hoặc nói cách khác quan tâm ắt loạn, bởi vì quá mức để ý Lý Mặc cho nên mới cảnh giác khắp nơi, thần hồn nát thần tính.
"Anh Lương" - Cậu mím môi, lấy hết dũng khí hỏi: "Có phải anh..."
"Ừm?" - Hạ Lương một tay đặt ở dạ dày, nhíu mày không yên lòng đáp một câu.
Lúc mới uống sữa, trong dạ dày anh còn cảm thấy rất thoải mái, nhưng mà chỉ nói mấy câu, dạ dày lại bắt đầu không an phận, quả thực muốn tra tấn người đến chết.
Chu Sóc rũ mắt, không chú ý tới những động tác nhỏ của Hạ Lương, hít sâu một hơi tiếp tục nói: "Có phải anh đối với anh Mặc..."
Cậu còn chưa dứt lời, Hạ Lương đột nhiên đưa tay cầm lấy chậu rửa mặt nhỏ đặt dưới tủ đầu giường, há miệng nôn ra toàn bộ sữa đã uống.
Nửa câu sau của Chu Sóc nghẹn trong cổ họng, thật sự rất khó chịu.
Nhưng nhìn dáng vẻ Hạ Lương nôn xong nằm sấp trên giường, nhíu mày khó chịu đến mức không nói được, cậu lại đau lòng, cũng thật sự không đành đào sâu gốc rễ quan hệ giữa anh và Lý Mặc vào lúc này.
Dù sao... bất luận Hạ Lương có tâm tư gì với Lý Mặc cũng không cách nào thay đổi sự thật trong bụng anh đã mang theo cốt nhục của cậu.
Chu Sóc chỉ có thể tự an ủi mình như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro