Tiệc hỉ
Vương phủ ...
- Nhan sắc của ta năm xưa phải nói là thuộc hàng đệ nhất mĩ nữ trong chốn hậu cung ... Hình như nay vẫn chưa có dấu hiệu phai tàn . Con dâu ! Con có thấy thế không ?
Đằng Mộc muốn cười nhưng không cười nổi đành im lặng . Mẹ chồng nàng rất hay ngắm mình trong gương rồi tự khen bản thân kiểu như vậy khiến nàng không biết bao lần phải dở khóc dở cười .
- Con có nghe thấy ta nói gì không đấy?
Đằng Mộc miễn cưỡng định đáp " Vâng" nhưng thay vào đó nó lại trở thành " Ọe ! "
- Con... con vừa nói gì?
- Ý con không phải thế nhưng ..." Ọe "
Thiếu phu nhân đang có dấu hiệu lạ . Theo kinh nghiệm ba đời đỡ đẻ , Tổng quản liền nhanh miệng chúc tụng Đức phi :
- Chúc mừng phu nhân ! - Vị tổng quản đứng bên sắc mặt trở nên tươi vui hoan hỉ
Nhưng không may , thần trí Nương nương hôm nay không minh mẫn lắm !
" Bốp "
Lập tức , bà hứng trọn một tát của Đức phi .
- Các ngươi bày trò đùa bỡn ta đấy phải không ? Đứa con dâu này cũng thật to gan lớn mật .- Đức phi nổi cơn thịnh nộ.
- Phu nhân ... Nhưng hình như thiếu phu nhân đã có hỉ sự. - Tổng quản sợ tái mặt lắp bắp không nên lời . - Người đánh nô tì sẽ khiến thiếu phu nhân kinh động mất !
Đức phi sững sờ hạ tay xuống rồi hét lên :
- Ai ya ya ! Con dâu ta có hỉ ... Mau ! Mau truyền Ngự y .
- Cung hỉ Phu nhân ! Cung hỉ Vương gia , Thiếu phu nhân đã có thai . Thai tượng ổn định , nhưng sức khỏe Thiếu phu nhân có phần suy nhược nên vẫn cần bồi bổ thêm. Tại hạ sẽ kê cho Người một số vị thuốc điều dưỡng thai khí.
- Đa tạ Đại phu !
- Hầy ! Dạo này bụng to ra , cứ tưởng là do ăn no ><
- Nàng ngốc ! Ăn no và mang thai mà cũng không phân biệt nổi sao =.=' - Phúc Minh cốc đầu thê tử một cái . - Nhớ phải tẩm bổ đầy đủ cho bản thân ... Và cho oa oa của chúng ta nữa đấy !
- Chàng cốc đầu thiếp nhỡ sau này con ngốc như chàng thiếp làm sao quản nổi? - Đằng Mộc xoa xoa đầu , bi phẫn nói.
- Từ lúc mang thai đến giờ , ta thấy nàng đáng ghét lên trông thấy
- Ghét thì chàng cũng phải cố mà yêu! Vì oa oa sẽ đáng yêu như thiếp. Chàng ghét thiếp tức là ghét con đó !
- Nàng học cái tính tự nhận giống mẫu thân từ bao giờ thế? - Phúc Minh vỗ trán tỏ vẻ bất lực
Đức phi đang nghe ngự y dặn dò , bỗng nghe thấy con trai nhắc tới mình liền lại gần :
- E hèm ! Vừa nhắc gì đến ta thế? - Bà véo tai Phúc Minh khiến y đau không thở nổi .
- Aaa thả con ra !
- Sau này nó mà dám bắt nạt cứ gọi mẫu thân ! Thôi ta ra chỗ đại phu đây . Hai đứa tự xử với nhau đi nhé !
- Hi hi chàng chết dưới tay thiếp
- Thì ta sắp bị đè bẹp dưới cái bụng béo của nàng rồi còn gì nữa... Xem nào ! Mình có nên đến Di Hồng viện tìm mấy cô em thon thả không nhỉ?
- Chàng dám.. Chàng cứ thử xem !
- Sao ko dám ! Ta phải thử một lần cho biết mùi vị xinh đẹp thon thả của các mĩ nữ ấy
- Mẫu thân ân ân ân ân
- Ấy đừng ! Đừng mà ! Ta biết sai rồi . Xin nàng đừng gọi mẫu thân T_____T
Hôm ấy Vương phủ đốt pháo mở tiệc, náo nhiệt cả một góc Kinh thành . Đích thân Phúc Thiên Vương còn tổ chức một trăm mâm cỗ để mời Hoàng thân quốc thích tới tham dự tiệc mừng oa oa chưa ra đời của y ! ( Cỏ : Phúc huynh à ! Có nhất thiết phải làm lớm vậy không? - Có chứ ! Tất nhiên là cần rồi . Đây là oa oa đầu tiên của chúng ta mà ^^~ )
...
- Nương nương ! Phúc Vương phủ gửi thiệp hỉ
- Là hỉ sự gì vậy? - Diệc Nhi ngừng chải tóc .
- Trong này viết : Thiếu phu nhân Vương gia đã mang thai . Nương nương có đến dự không ạ?
- Ồ ! Thì ra là Đằng Mộc tỉ tỉ . Ta đương nhiên phải đến rồi .
- Vậy nô tì đi chuẩn bị kiệu cho người
Diệc Nhi chọn một bộ y phục đỏ tươi , cài trâm hoa huyết hải đường .
...
Cổng vương phủ , Diệc Nhi bước xuống kiệu.
" Không biết hôm nay Kỷ Thị vệ có tới không ? "
- Nương nương ! Người đang ngó ai vậy? Sắp tới giờ mở tiệc rồi , chúng ta mau vào thôi .- Kim ma ma từ đằng sau gọi lớn.
- Ta biết rồi .
Dứt lời , kiệu Long Ngự của Hoàng Thụ đã sừng sững trước mặt cô .
Tô công công nhanh nhẹn sai những tên lính rước hạ kiệu. Kỷ Cung áo trắng từ sau bước ra, tay phải giữ chặt bảo kiếm.
" Chàng cũng tới " - Dù hôm qua y có đối xử lạnh nhạt với cô nhưng vừa thấy bóng dáng y , trong lòng Diệc Nhi lại như có ngàn đóa hoa đang bừng nở . .
- Mời ! - Phúc Thiên vương ra đón họ . Hôm nay y mặc y phục lam nhạt thêu hoa dành dành , đội mão ngọc hỉ tước . Trông vô cùng oai phong , tuấn tú khiến vài cô nương dù biết y đã có thê tử nhưng vẫn liếc trộm một cái .
- Đi thôi ! Kỷ Thị vệ !
Hòang Thụ gọi ba từ " Kỷ thị vệ " đó rất dễ dàng .
" Diệc Nhi ! Xin lỗi vì phải gạt nàng. Nhưng ta mong nàng sẽ sớm phải từ bỏ hắn. Lúc đó , hãy đến với ta ! " - Ánh mắt Hòang Thụ có chút đắc ý .
Diệc Nhi và Hoàng Thụ ngồi cùng bàn. ( đương nhiên có cả " Kỷ Cung giả " ). Đằng Mộc ngồi chính giữa bàn tiệc , mặc y phục xanh lam đồng bộ với Phúc Minh . Đức phi cười nói suốt cả buổi cùng Thái hậu, thi thoảng còn gắp cho con dâu vài miếng thịt thơm ngon .
Diệc Nhi uống hơi nhiều nên " rượu vào lời ra " :
- Tỉ tỉ đã nghĩ ra tên cho oa oa chưa?
- Ta cũng chưa nghĩ đến . Muội có thể gợi ý cho ta một số tên ! - Đằng Mộc mỉm cười .
- Tỉ thấy đặt là Kỷ Nhi thế nào?
- Ha ha ! Nghe cũng được đó
" Phụt "
- Người sao vậy? Mau kiểm tra rượu - Tô công công hốt hoảng lấy khăn lau vết rượu trên y phục Hoàng Thụ
- Khỏi !- Hoàng Thụ tức giận, cơ mặt co giật liên hồi.- Ai cho ngươi tự tiện như vậy?
- Tại Người tự dưng phun rượu nên nô tài tưởng rượu này có vấn đề . - Tô công công co rúm người lại
- Cái tên ... Cái tên đó ! Kỷ Nhi chính là Kỷ Cung và Diệc Nhi ghép vào ...
" Phụt "
- Kỷ Cung , ngươi sao thế?
Giờ thì đến lượt Bạch Phong Giáo chủ sặc rượu
- Tại hạ không sao .
- Không sao thì tốt . Nào mọi người tiếp tục đi ! - Hoàng Thụ một hơi cạn sạch vò rượu trước con mắt kinh ngạc của Tô công công và Phúc Thiên vương.
- Nhìn đệ như vừa thất tình - Phúc Minh cau mày .
- Cái này cònn hơn cả thất tình- Hoàng Thụ mắt đỏ hoe.
Tại sao mọi nỗ lực của y đều không thể xóa mờ đựoc tình yêu giữa nàng và hắn ? Chẳng lẽ nó đã lớn đến mức không có chỗ cho kẻ thứ ba hay sao? Vô lí ! Hết sức vô lí . Hoàng Thụ liền chạy tới bên Diệc Nhi , vòng tay qua vai cô :
- Quý phi cũng nên có một oa oa cho Trẫm . Đến lúc đó , ta sẽ tổ chức tiệc còn linh đình hơn thế này !
- Hoàng thượng ! Thần thiếp nghĩ Người không nên lãng phí ... Một bữa yến tiệc mừng hài tử của thiếp có thể cứu hàng vạn nạn dân ngòai kia .
- Thôi đi ! Chào mừng Thái tử ra đời thì đã sao? Lũ nạn dân đó sánh được chắc?
Hoàng hậu ngồi đối diện Diệc Nhi trợn mắt nhìn cô . Hài nhi của Hoàng hậu chính cung còn chưa được sắc phong , tiểu oa oa của Quý phi dám vượt cấp huynh trưởng sao?
" Thái tử ? Hoàng thượng càng nói càng hồ đồ "
- Ta thấy Quý phi nói có lí đấy ! Hoàng thượng nên xem xét lại việc này thì hơn . - Lúc này ,Thái hậu mới lên tiếng.
Thấy không khí có phần căng thẳng , Diệc Nhi liền cười cười hòa giải :
- Hoàng thượng hôm nay tửu lượng rất khá nên những lời này ... cơ bản là không nên tin !
- Quý phi Nương nương nói rất phải
- Nói rất đúng !
Mọi người cùng bật cười , nhưng lòng ai cũng đang cuộn sóng .
- Ở đây có gì mà náo nhiệt thế ? Bản tướng quân cũng muốn góp vui . - Từ xa , Đào Ngụy Tiễn dẫn binh bước vào .
- Xin tạ lỗi với Đào tướng quân ! Hôm nay ta không mời người ngoại tộc . Mời Tướng quân lúc khác tới Phủ chơi - Phúc Minh hướng tay về phía cổng .
- Vương gia có chút phân biệt rồi ...
" Thì ngươi chính là người ta không muốn mời đến nhất là ngươi mà " - Phúc Minh nghĩ thầm . Ánh mắt lộ rõ vẻ khinh bỉ .
- ... Vậy thì rất tiếc , mẫu thân bản tướng chính là cô họ Đức phi Nương nương đây ! - Điền Nhạc Dạ
Ôi ! Sao mẫu thân Phúc Minh lại có liên quan tới Đào tặc này chứ =.=' . Diệc Nhi đau khổ nhíu mày.
" Đáng ghét !!! "
Lục bào của Đào Ngụy Tiễn bị gió quất kêu thành tiếng phật phật rất đáng sợ .
- Nếu ta không muốn mời ngài thì sao ?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro