Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2-4

Chương 2

Nơi Tạ Uyển làm việc là một đoàn phim nhỏ, thuộc công ty giải trí Ảnh Đế. Tuy chỉ là đoàn phim nhỏ chuyên phụ trách các hạng mục phim tài liệu về cuộc đời thăng trầm của các nhân vật nổi tiếng, trương trình lớn nhất hiện nay mà đoàn đang phụ trách là hạng mục Sao Online, hạng mục này tuy nhỏ nhưng cũng thu hút được khá nhiều những ngôi sao hạng 2 hạng 3 tham gia nên cũng có chút danh tiếng.

Khi vừa đến Tạ Chiêu Ly và Tần Tư Kỳ đã bị đạo diễn đẩy đi theo giúp đỡ đoàn phụ trách tang lễ, nghe nói là đến giúp đỡ tổ chức tang lễ cho nữ hoàng điện ảnh Tạ Chiêu Ly. Tạ Chiêu Ly không thể hình dung cảm giác của mình lúc này là gì, nhưng cũng không khó chấp nhận lắm. Đứng trước linh vị của mình, cô không khỏi cảm than, thì ra mình đã chết thật rồi. Tang lễ diễn ra rất trang trọng khách từ khắp nơi đổ về, người hâm mộ xếp hàng dài, ai cũng nức nở khóc thương cho thần tượng của mình. Không khí rất u buồn, rất nhiều nghệ sĩ, bạn bè từ khắp cả nước đến đây chia buồn, nhưng nhìn những người đó Tạ Chiêu Ly biết những người đó đa phần là hư tình giả ý, tuy bên ngoài có vẻ buồn đau nhưng cô biết trong bụng họ đang cười, nói thầm cuối cùng cô ta cũng chết rồi. Tang lễ được diễn ra trong hai ngày, buổi sáng là dành cho những người hoạt động trong lĩnh vực nghệ thuật bạn bè nghệ sĩ, còn thời gian còn lại là dành cho phan hâm mộ .

Vì gia đình ít người lên một số bạn bè thân thiết cũng đến giúp, Tạ Chiêu Ly ở trong đám tang của mình giúp mọi người tiếp khách, công việc khá bận dộn. Tuy ở đằng xa nhưng cô đã nhìn thấy cô bạn thân nhất của mình Đỗ Viên Viên, cô ấy đang khóc vật vã bên cạnh linh vị của cô. Anh cô đang đứng nơi đó trả lễ cho những người đến viếng, dáng vẻ tang thương dù đã kiềm chế nhưng vẫn không che dấu được, đôi mắt anh đỏ hồng. Nhìn cảnh như vậy bất giác trong lòng cô rất xúc động, cô rất hối hận mình hành động mà không suy nghĩ đến những người yêu quý mình, cô muốn nói cho họ biết cô vẫn còn sống. Tạ Chiêu Ly trong mắt lóe lên một tia sáng, sau đó rất nhanh thay thế bằng sự uất hận. Cô muốn cho những người đó không được sống tốt.

Nhìn thấy Đỗ Viên Viên đã rời khỏi hội trường Tạ Chiêu Ly cũng đi theo cô. Đây là người bạn thân nhất của cô. Bọn cô thân nhau từ hồi mới bước chân vào làng giải trí, giữa họ không có khoảng cách hay bất kỳ bí mật gì, bất cứ việc gì cô cũng sẽ nói cho cô ấy đầu tiên, dù vui hay buồn, tất nhiên cô ấy cũng vậy. Nghĩ đến Đỗ Viên Viên, lòng Tạ Chiêu Ly cảm giác như có một dòng nước ấm chảy qua, rất ấm áp, có được người bạn như vậy thật tốt. Tạ Chiêu Ly đi dọc hành lang cũng không trông thấy cô ấy đâu, rõ ràng vừa nãy còn trông thấy cô ấy đi ra đằng này mà. Tạ Chiêu Ly đi vòng quanh thêm một lúc nữa thì thấy Đỗ Viên Viên đang ở đằng xa xa trước mặt, vừa vặn bị góc khuất che đi. Tạ Chiêu Ly mỉm cười, thảo nào vừa nãy không nhìn thấy cô ấy. Tạ Chiêu Ly nhanh chân bước, mỉm cười gọi: “Viên Viên, Viên…..”

“Cuối cùng cô ta cũng chết rồi”

“ Đúng vậy, cuối cùng cũng chết thật rồi”

Một giọng nữ dịu dang vang lên, câu tiếp theo là của người bạn thân nhất của cô Đỗ Viên Viên. Tạ Chiêu Ly bất giác động tác liền dừng lại, tiếng gọi đang định thốt ra cũng nuốt vào trong bụng, cô xoay người lấp vào trong góc khuất. Đứng ở chỗ này, cô không thể nhìn thấy người nói chuyện với Đỗ Viên Viên là ai.

Đỗ Viên Viên đang cười nói với người đối diện, những vẻ tang thương vừa nãy đã biến mất không còn. Cô ta vừa cười vừa nói chuyện với người đối diện. Đối phương hỏi cô ta “ Không phải cô và cô ta là bạn thân nhất sao, cô và cô ta tôi nghe nói là không có bí mật gì mà”

Đỗ Viên Viên trong mắt lóe lên một tia hận ý sau đó hóa thành một tia vui mừng, cười nói: “ Ai là bạn thân của cô ta chứ, tôi hận cô ta không ít hơn cô đâu. Cô ta là cái gì chứ, chẳng qua là đại tiểu thư con nhà quyền quý thôi. Cô ta diễn xuất không bằng tôi, không xinh đẹp bằng tôi, nhưng các đạo diễn, nhà đầu tư đều để cô ta diễn, chẳng qua cũng chỉ vì nhà cô ta giàu. Giờ thì tốt rồi, cuối cùng cô ta cũng chết rồi, những ngày tháng sau này của tôi sẽ rực rỡ, tươi đẹp”

Đối phương cũng cười phá lên, sau đó nói: “ Mà cách này của cô cũng hay thật, chỉ một chiêu nhỏ mà cô ta đã tự sát, thật không có đầu óc”

Đỗ Viên Viên cười, ánh mắt lóe lên một tia thâm độc: “Đúng vậy, điểm yếu chết người của cô ta chính là Tiêu Trấn Vũ, tôi chỉ cần nói vài câu vậy mà cô ta đã ép Tiêu Trấn Vũ đi quyến rũ Thẩm Tử Quân rồi. Mà Thẩm Tử Quân cũng may mắn thật, một lần đã có thai rồi”

“ Ai biết có phải một lần hay không, có khi anh ta ăn được Tử Quân một lần rồi quen miệng cũng nên. Tôi cũng thấy tội nghiệp cho Tạ Chiêu Ly, bị lừa rối lâu như thế mà không biết”

“ Tội nghiệp gì chứ tại cô ta ngu thôi”

 Tạ Chiêu Ly không thể tin vào tai mình nữa. Toàn thân cô bất động, các tế bào đang đông cứng lại. Người bạn mà cô trân quý nhất lại đâm sau lưng cô một phát, uổng công cô coi cô ta là bạn bè, chưa từng tiếc cô ta bất cứ thứ gì. Tạ Chiêu Ly cả người sụp đổ, trượt theo mặt tường, ngồi sụp xuống, ôm đầu khóc nức nở. Đỗ Viên Viên nói rất đúng, thì ra rừ trước đến giờ là tại cô quá ngây thơ, quá ngu mới dẫn sói vào nhà. Nghĩ đến những gì mà Đỗ Viên Viên nói, có phải anh từ lâu cũng đã phản bội cô rồi không. Có khi nào là như thế không, nên anh mới không quan tâm đến lời cầu xin của cô kết hôn với Thẩm Tử Quân, nhất định là thế rồi.

Tạ Chiêu Ly càng nghĩ, càng đau đớn, trái tim đau đến nỗi như vỡ vụn, toàn thân chảy máu. Cô khóc đến tê gan liệt phế, nước mắt một lần lại một lần trào ra. Không biết đã khóc bao lâu, Tạ Chiêu Ly đã cảm thấy mệt rồi, cô nấc lên từng hồi, hung hăng lau nước mắt, ánh mắt toát lên đầy sự hận thù. Tiêu Trấn Vũ, Đỗ Viên Viên, Thẩm Tử Quân, Thẩm Thạnh, tôi sẽ không để cho các người được sống yên ổn.

“ Cô khóc xong rồi, ánh mắt của cô là gì thế, cô định giết ai à?”

Một giọng nói đột ngột vang lên. Tạ Chiêu Ly quay sang nhìn sinh vật bé nhỏ bên cạnh. Tiểu Thần thấy ánh mắt của cô bỗng cảm thấy cả người lạnh toát, hối hận mình vì sao vì một phút mềm lòng mà đi an ủi cô ta. Tiểu Thần nuốt một ngụm nước bọt, cảnh giác nhìn cô hỏi: “ Này, đùng nhìn tôi như thế, cô định làm gì?”.

Tạ Chiêu Ly nhìn Thần hộ mệnh của mình một lúc, chớp mắt hỏi:

“ Aanh thấy tôi ngu lắm hả?  bị người ta coi như đứa ngốc đùa giỡn mà cũng không biết?”

“Cô xác định là muốn tôi nói thật?”

Tạ Chiêu Ly gật gật đầu. Tiểu Thần cố lấy hết can đảm nói một mạch: “ Đúng vậy, cô xác thực là rất ngu, nhiều lần bị người ta coi là đồ ngốc mà cũng không biết, người ta nói xấu sau lưng mà vẫn còn tươi cười coi người ta là bạn thân, thật nhiều lúc tôi định cho cô một trận cơ mà…..” Tiểu Thần còn đang hăng say, quay sang thấy sắc mặt của Tạ Chiêu Ly đã đen sầm lại, bất giác sợ hãi nuốt một ngụm nước bọt, nhìn cô cười trừ: “ Bây giờ thì cô sẽ không ngu nữa phải không?”

Thấy Tiểu Thần đã có ý thức thời, vẻ mặt của Tạ Chiêu Ly cũng hòa hoãn hơn. Cô cắn chặt răng, đôi mắt lóe lên tia thù hận, nghiến răng gằn từng chữ: “ Đúng vậy, tôi sẽ không ngu nữa” Tôi sẽ khiến họ trả giá. Trong lòng Tạ Chiêu Ly âm thầm thề. Phục hồi lại tinh thần, cô quay sang nhìn Tiểu Thần cười: “Tôi phải vào đây, tôi muốn tang lễ của mình phải thật trang trọng hoàn hảo”. Nói xong cô đứng dậy phủi bụi trên quần áo, đi về phía hội trường. Tiểu Thần nhìn cô lòng vẫn còn sợ hãi. Tang lễ hoàn hảo ư, đúng chỉ có cô mới nghĩ ra. Anh còn phải đi gặp thiên sứ bé bỏng nữa, mỉm cười, xoay người biến mất vào trong không khí.

Chương 3

Tạ Chiêu Ly quay lại hôi trường tang lễ đã thấy Đỗ Viên Viên đang khóc phủ phục bên linh vị của cô. Tạ Chiêu Ly cười lạnh trong lòng, thật không hổ là diễn viên, thay đổi cũng nhanh thật. Cô thật nghi ngờ người ban nãy mà cô gặp có phải là Đỗ Viên Viên không?. Tần Tư Kỳ thấy Tạ Chiêu Ly đang đi về phía mình, chạy nhanh lại chỗ cô, kéo tay cô cười: “ Cậu đi đâu vậy, vừa nãy đạo diễn tìm cậu đấy”

Tạ Chiêu Ly nhìn Tần Tư Kỳ cười gật đầu, cám ơn sau đó đến chỗ đạo diễn. Tần Tử Kỳ cảm thấy dạo này Tạ Uyển khang khác, nhưng cô còn chưa kịp suy nghĩ xem khác ở đâu thì đã có người gọi cô đi phục vụ. Lắc lắc đầu, Tần Tư Kỳ bỏ qua những suy nghĩ trên, thưa một tiếng chạy lại

Tạ Chiêu Ly vừa đến chỗ đạo diễn, ông đã nhét vào tay cô một bài phát biểu về cuộc đời và sự nghiệp của Tạ Chiêu Ly. Tạ Chiêu Ly có cảm giác muốn khóc, có ai lại tự đọc điếu văn cho mình không. Nếu ai hỏi cô sẽ nói là có.

Tạ Chiêu Ly sốc lại tinh thần, bước lên trên đài phát biểu. Cô phóng tầm mắt xuống nhìn tất cả những người bạn bè và fan đến đây tiễn biệt mình, cảm giác muốn khóc. Cô lần lượt nhìn một lượt, người anh của cô, nhìn thấy anh cô cảm giác trái tim này rất đau. Anh em xin lỗi, em xin lỗi, em rất yêu anh, anh đừng buồn nha. Cố nén xúc động cô rời tầm mắt cô nhìn Đỗ Viên Viên đang nức nở, trong mắt lóe lên một tia lạnh, Đỗ Viên Viên rất nhanh chúng ta sẽ gặp mặt nhau thôi. Tiểu Thần bỗng ở đâu đến bên cạnh cô nói: “Đừng xúc động, kiềm chế cảm xúc”. Tạ Chiêu Ly thấy Tiểu Thần nhắc nhở, hồi phục lại tinh thần, nhìn một loạt rồi cất giọng trong trẻo, đọc rành mạch về cuộc đời của chính mình: “ Tạ Chiêu Ly sinh ngày 30 tháng 7 năm …..”

“ Khoan đã”

Khi bài tiểu sử đọc gần xong thì một giọng nói vang lên cắt ngang, hội trường lập tức ồn ào. Tạ Chiêu Ly nheo mắt không vui nhìn kẻ không thức thời phá vỡ tang lễ của cô Thẩm Thạnh. Mọi người bắt đầu rầm rĩ  bàn luận về người phụ nữ xuất hiện thình lình này. Ánh mắt mong chờ xem kịch vui của tất cả mọi người đều hướng về phía Thẩm Thịnh, ai chẳng biết Tạ Chiêu Ly và bà ta không hợp nhau, lần này xuất hiện ở đây chắc là muốn làm loạn. Thẩm Thạnh nhìn ánh mắt khinh thường của mọi người, trong lòng rất tức giận, bọn người không có mắt này. Nhưng dù sao bà ta cũng là con cáo già, lăn lộn sành sỏi ở đời mấy chục năm, không dễ dàng để lộ cảm xúc. Bà ta nhìn mọi người áy náy, sau đó khóe miệng nhếch lên khinh thường nói: “Xin lỗi tôi đến muộn” Sau đó lập tức hướng linh đường của Tạ Chiêu Ly khóc nức nở: “Chiêu Ly, sao con lại nghĩ dại dột như thế chứ, dù con có vừa ý, muốn quyến rũ em rể con nhưng không thành con cũng không nên tự sát chứ!”.

Lời Thẩm Thạnh vừa nói ra như quả bom đánh thẳng vào mọi người ở đây. Tất cả mọi người đều biết con gái của Thẩm Thạnh vừa mới kết hôn cùng thiên vương Tiêu Trấn Vũ. Mọi người còn đang thắc mắc vì sao Tạ Chiêu Ly lại tự sát thì ra là vì không chấp nhận được cảnh Tiêu Trấn Vũ lấy người khác, tiếng rì rầm ngày càng nhiều hơn. Ký giả thi nhau chụp hình, hy vọng về số báo ngày mai, đây là tin trấn động nhất trong tháng, còn hơn tin thiên vương Tiêu Trấn Vũ bất ngờ kết hôn. Trong lòng mọi người hình ảnh của Tạ Chiêu Ly lập tức giảm sút.

Thẩm Thạnh thấy thái độ của mọi người càng ra sức khóc lóc kể lể. Tạ Thiên Trạm không thể chịu được người khác nhục mạ em gái mình, huống hồ đây là vu cáo, rõ ràng là con gái bà ta không biết xấu hổ xen vào. Trước đây anh còn nể mặt bà ta là trưởng bối nên không so đo, nhưng lần này bà ta đã quá đáng lắm rồi, em gái anh dù có làm sai chuyện gì thì nó cũng qua đời rồi mà bà ta cũng không tha, bà ta thật là một mụ già độc ác mà. Tạ Thiên Trạm ánh mắt không dấu nổi vẻ chán ghét, ánh mắt lạnh lùng bắn về phía Thẩm Thạnh, sau đó gọi mọi người lôi bà ta ra khỏi linh đường, mặc bà ta kêu la chỉ trích. Tạ Chiêu Ly nhìn theo bóng Thẩm Thạnh, trong mắt hiện lên hận ý, trong đầu ngập tràn hình ảnh quá khứ

“Tiểu Ly, con mau chào dì Thẩm Thạnh đi” Giọng nói dịu dàng của mẹ vang lên. Tiểu Ly ngây thơ mỉm cười cúi người lễ phép, ngọt ngào chào: “Chào dì”

“Tiểu Ly ngoan quá”

“Thẩm Thạnh, cô thật không biết xấu hổ”. Giọng mẹ nghẹn ngào uất ức

“ Hồng Lăng, tại bà không giữ được Tạ Thành thì trách ai đây, mau ký đi, rồi mang đứa con của cô đi luôn, đừng ở đây chướng mắt tôi và Tạ Thành”

Cũng chính từ hôm đó Tiểu Ly ngây thơ mất đi người mẹ thân yêu của mình, cũng chính từ hôm đó Tiểu Ly học được thù hận một người.

“Tiểu Ly, con mau chào dì đi. Từ hôm nay dì Thẩm và con gái dì sẽ ở lại nhà chúng ta, sẽ là người một nhà với chúng ta” Giọng ba ôn nhu vang lên

“Con không cần bà ta là người nhà” Tiểu Ly gầm lên sau đó chạy đi.

“ Thì gia vì tại bà mà Hồng Lăng mới chết, tôi phải báo cảnh sát”. Giọng ba gầm lên giận giữ.

“Không được báo, không được báo. Tôi sẽ giết ông”

“ Bà…..” Ba ôm ngực thở hổn hển lăn xuống cầu thang, miệng luôn tục nói xin lỗi.

“Tạ Uyển, Tạ Uyển” Đạo diễn bên cạnh lên tiếng thúc dục cô. Tạ Chiêu Ly phục hồi tinh thần, nhìn thoáng qua người đàn bà giả nhân giả nghĩa xuống dưới kia, tiếp tục đọc lốt bài tiểu sử.

Tang lễ diễn rất trang trọng ngoài sự cố do Thẩm Thanh. Ngày cuối cùng người mà Tạ Chiêu Ly mong ngóng cuối cùng cũng không đến. Thì ra dù cô có chết thì anh cũng không xuất hiện. Thì ra người vô tình nhất không phải là cô mà chính là anh. Tạ Chiêu Ly nhìn linh vị của mình cười khổ. “Tạ Chiêu Ly ơi Tạ Chiêu Ly, hy sinh của cô vô ích rồi”. trong lòng chua xót chợt dâng lên, hốc mắt đỏ au, nước mắt tràn ra không cách nào ngăn lại, tim cô đau quá, sao anh lại đối xử với cô như vậy chứ. Tại sao chứ.

“ Cô à. Cô đừng khóc nữa”

Một chiếc khăn giấy chợt xuất hiện trước mặt cô. Tạ Chiêu Ly ngẩng đầu nhìn người đàn ông tiều tụy trước mặt, trái tim càng đau hơn, người trước mặt cô là người anh trai thân yêu của cô, Tạ Thiên Trạm. Tạ Thiên Trạm đưa khăn giấy cho cô, cúi đầu cám ơn: “ Cám ơn cô đã tham gia tang lễ của Tiểu Ly, em ấy nếu biết cô yêu quý em ấy như vậy, chắc sẽ rất vui”. Nói đến đây Tạ Thiên Trạm lại nghẹn ngào, nếu anh về sớm một chút thì cô đã không xảy ra chuyện, nếu anh không nuông chiều, cho cô bước chân vào làng giải trí thì cô đã không như vậy, tất cả là nỗi của anh. Tạ Chiêu Ly nhìn anh như vậy, bất giác sống mũi cay cay, nước mắt lại trào ra. Cô đưa tay lên lau nước trên mặt anh. Tạ Thiên Trạm mỉm cười cảm ơn, nói: “Hai ngày nay cô cũng đã vất vả rồi mau về nghỉ đi, tạm biệt”

Tạ Chiêu Ly cũng tạm biệt anh rồi ra về. đi đến cửa, cô quay đầu lại nhìn anh. Anh đang đứng lẳng lặng nhìn bài vị của cô, vai run rẩy, cô biết anh đang khóc. Cô rất muốn nói cho anh biết là cô còn sống, nhưng cô còn có việc phải làm, cho đến lúc đó cô sẽ không nói. Anh đừng khóc, khi làm xong việc em sẽ trở lại.

Tạ Thiên Trạm nhìn theo hướng cô gái vừa khuất bóng, thở dài, anh quay lại nhìn người đàn ông vừa xuất hiện, đang đứng lẳng lẳng  nhìn linh đường của em gái mình. bóng dáng anh ta cô đơn, hai vai run rẩy. anh ta chắc đang khóc. Tạ Thiên Trạm đến gần đưa cho anh ta một lắm nhang, vỗ vai anh ta, thở dài: “ Cậu đến rồi đấy à.”

Tiêu Trấn Vũ nhận nhang từ tay anh sau cắm vào bát nhang, sau đó nhìn Tạ Thiên Trạm hờ hững đáp: “Ừ”

Tạ Thiên Trạm nhìn người đàn ông trước mặt thở dài. “ Bây giờ không phải là tuần trăng mật của cậu sao?”

“Ừ”

“Cậu không về với vợ à”

Tiêu Trấn Vũ lặng im không nói, anh không muốn nhắc đến Thẩm Tử Quân, mỗi lần nhìn thấy cô ấy, anh như nhìn thấy Ly Ly đang chất vấn anh, tại sao lại bỏ cô không quan tâm đến cô. Tại anh đã ép cô, nếu anh không uống say, nếu anh không xảy ra việc không nên với Thẩm Tử Quân thì cô đã không chết. Tất cả là lỗi tại anh, anh biết cô ghét Thẩm Tử Quân nhưng anh vẫn lấy cô ta. Ly Ly anh xin lỗi, xin lỗi em, anh sai rồi……..

“Không phải lỗi của cậu, đừng tự trách mình nữa, về đi”

Tiêu Trấn Vũ vẫn không nhúc nhích, anh thở dài thôi để cậu ta ở với Tiểu Ly một lúc nữa vậy. Lúc anh đi ra gần đến cửa thì Tiêu Trấn Vũ đột nhiên lên tiếng: “Chúng ta vẫn là bạn phải không?”. Anh không muốn nói gì, bước một mạch ra ngoài, anh biết chuyện này không liên quan đến cậu ta nhưng anh cũng không thể đối xử bình thường với cậu ta như trước được, suy cho cùng anh ta cũng có một phần trách nhiệm.

Tiêu Trấn Vũ thấy không còn ai, chỉ còn anh và cô thì lớp ngụy trang liền sụp đổ, biến mất, anh ngồi sụp xuống, ôm đầu khóc nức nở.

Chương 4

Tạ Chiêu Ly một mình đứng trên sân thượng. Chính là tại nơi đây sinh mạng cô đã kết thúc. Một lần nữa Tạ Chiêu Ly lại đến nơi này, nhưng lần này không ai có thể làm hai cô được nữa. Tạ Chiêu Ly nhìn quang cảnh đường phố phía dưới, nơi nơi đèn điện chiếu sáng, xa xa các ngôi nhà đang đầy ắp tiếng cười, những đứa trẻ đang chơi đùa cùng cha mẹ. Tạ Chiêu Ly tay bất giác đặt xuống bụng, nơi đây cũng từng có một sinh mệnh, nếu không phải bọn họ. Nghĩ đến đây trong đôi mắt xinh đẹp của cô tràn ngập thù hận

***********

Ngày 14 tháng 2

Tạ Chiêu Ly đứng trên sân thượng tòa nhà 12 tầng nhìn màn hình lớn của khu trung tâm thương mại phía đối diện. Trong màn hình đang phản chiếu hình ảnh anh đang cầm tay vị hôn thê trước hàng nghìn fan hâm mộ tiến về lễ đài, nơi đó đang có một vị mục sư đang đợi anh. Ông ta hỏi anh có đồng ý lấy người con gái bên cạnh không, anh mỉm cười nhìn cô gái bên cạnh đáp con đồng ý.

Tia hy vọng cuối cùng của cô cũng kết thúc theo tiếng đồng ý của anh. Mỉm cười nhìn anh, Tạ Chiêu Ly nhảy xuống

“Alo”

“………..”

“Thật sao, cảm ơn, cảm ơn”

Tạ Chiêu Ly khi vừa định nhảy xuống thì nhận được điện thoại của bệnh viện, họ nói cô có thai rồi. Tạ Chiêu Ly rất vui, cô vừa khóc vừa cười. Mấy ngày trước cô cảm thấy không khỏe nên đi đến bệnh viện khám, không ngờ cô lại có thai rồi. Tạ Chiêu Ly đưa tay đặt lên bụng, cảm giác thật kỳ diệu, cô vậy mà mang thai đứa con của anh. Có nó rồi, có phải anh sẽ không lấy Thẩm Tử Quân nữa không? Đúng rồi nhất định là như thế. Tạ Chiêu Ly mỉm cười cất bước đến hội trường nơi tổ chức hôn lễ. Con à chúng ta đi tìm ba con nha.

Khi Tạ Chiêu Ly đến nơi tổ chức hôn lễ thì đã đến phần tiệc rượi. Nhìn thấy anh đang đứng ở kia nhận rượi mừng của bạn bè và quan khách, cô muốn đến gọi anh, nhưng ở đây có rất đông ký giả. Tạ Chiêu Ly gọi một nhân viên phục vụ, nhắn anh ta nói với anh cô đợi anh trên sân thượng.

Tạ Chiêu Ly đứng nhìn cảnh vật ở phía bên dưới, tay đặt trên bụng cảm giác rất hạnh phúc. Cô tưởng tượng anh sau khi nghe tin cô có thai bộ dạng sẽ như thế nào. Liệu anh có cười lên vì sung sướng không?. Liệu anh có khóc không?. Nếu lúc đó anh làm như vậy cô nhất định sẽ cười anh, trêu anh là trẻ con. Nghĩ đến cảnh đó Tạ Chiêu Ly che miệng cười khúc khích.

Có người đến, anh đến rồi. Tạ Chiêu Ly cười cười quay đầu lại: “Vũ, anh…….”

Lời còn chưa nói hết Tạ Chiêu Ly thấy người đứng trước mặt mình, nụ cười biến mất, động tác cứng ngắc. Lát sau lấy lại tinh thần, cô nhìn người trước mặt lạnh lùng hỏi: “Sao lại là cô, Vũ đâu?”

Cô gái trước mặt nhìn cô cười khinh bỉ: “ Anh ấy không đến đâu. Cô đến bây giờ vẫn còn vọng tưởng ư. Anh ấy bây giờ đã là của tôi rồi. Hôm nay là hôn lễ của chúng tôi, Vũ bây giờ còn đang bận tiếp khách, không có thời gian đến gặp cô đâu. Tỉnh ngộ đi”

“ Cô nói dối, chắc chắn là anh ấy không biết là tôi tới. Tôi phải đi gặp anh ấy” Tạ Chiêu Ly không muốn đôi co với người phụ nữ trước mặt, cô đi vòng qua cô ta. Cô phải đi tìm Tiêu Trấn Vũ, phải nói cho anh biết cô đã có con của anh rồi.

Nhưng cô gái trước mặt không biết đã đứng chắn trước mặt cô lúc nào. Cô ta dùng sức kéo tay cô lại. Tạ Chiêu Ly mất đà, lùi lại phía sau, lưng cô đập vào lan can sân thượng, đau nhói. Tạ Chiêu Ly giận dữ: “ Thẩm Tử Quân, cô muốn làm gì?”

“Muốn làm gì?. Tôi sẽ không để cho cô phá hỏng hôn lễ mà tôi mong chờ đâu. Tạ Chiêu Ly cô thật đáng thương, đến bây giờ mà cô vẫn còn không nhận biết rõ về tình hình ư. Tôi bây giờ đã có thai con của anh ấy rồi, cô còn nghĩ anh ta sẽ về với cô sao?. Cô thật ngây thơ”

“Cô tưởng cô có thai thì sao chứ. Người Vũ yêu là tôi, hơn nữa tôi cũng có thai rồi, cô nói xem anh ấy sẽ chọn ai.” Tạ Chiêu Ly nhìn Thẩm Tử Quân mỉm cười đắc thắng.

“Cô có thai?” Thẩm Tử Quân không tin vào tai mình, cô ta có thai vậy kế hoạch bao lâu xây dựng của cô tan thành mây khói à. Không thể như vậy được, cô không thể để Tạ Chiêu Ly gặp Tiêu Triển Vũ được. Rất nhanh trong mắt cô ta lóe lên một tia thâm độc.

Tạ Chiêu Ly nhìn người phụ nữ đang sững sờ trước mặt. Cô không có thời gian đôi co với cô ta, cô ta đã chiếm không ít thời gian của cô rồi. Cô còn phải đi tìm Tiêu Triển Vũ. Tạ Chiêu Ly nhìn Thẩm Tử Quân, cười nói: “Tôi đi đây” rồi quay bước đi.

Thẩm Tử Quân thấy Tạ Chiêu Ly sắp rời khỏi, cô phải ngăn cô ta lại, không để cô ta gặp Tiêu Trấn Vũ được. “Không được đi” Thẩm Tử Quân vọt lên, dùng hết sức kéo Tạ Chiêu Ly về phía sau. Tạ Chiêu Ly bị kéo mạnh, mất đà

Á……………..

Tạ Chiêu Ly thân hình vọt lên khỏi lan can, rơi xuống.

*****************

Tạ Chiêu Ly phục hồi lại cảm xúc, cô lau nước mắt còn đọng lại nơi khóe mắt. Một tay vẫn còn để lên bụng. Con yêu, mẹ nhất định sẽ bắt những người kia phải trả giá, nhất định.

Tạ Chiêu Ly rút điện thoại trong túi ra thành thục ấn một dãy số.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: