Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 37: QUÁ KHỨ BI THẢM (2)

Cảnh lại chuyển.

Lần này Mai lại thấy nó, vẫn là mái tóc đen xoã dài bay lất phất trong gió ấy, vẫn là bộ váy đỏ cùng đôi hài đỏ kiêu sa quyền quý ấy, nó đứng bên cạnh cô, thì thầm:

"Khi nãy là tiền kiếp của ta, còn đây...là hậu kiếp và cũng là ta ở hiện tại...và xa hơn là tương lai..."

Khi nói đến "tương lai" nó quay sang nhìn cô, đôi mắt bừng bừng lửa giận, nó và cô cùng rơi xuống vực sâu ngàn mét. Mai mở mắt ra, thấy mình đang đứng cạnh một người lạ mặt.

Không phải là nó. Vậy đây là ai?

Người này là đàn ông, hơn nữa còn đang nói cười vui vẻ với một người khác. Thế rồi như một phép lạ, mới trước đó Mai còn hoang mang không biết người này là ai thì giờ đây cô đã biết.

Rõ và tường tận.

Người này là Ngô Nhật Khánh.

Là con riêng của một trong năm vị hoàng hậu của nhà vua, hơn nữa người này còn là 12 sứ quân ở thời loạn trước đó, là dòng dõi tiên chúa Ngô Quyền. Hắn là một con rắn độc, dù bên ngoài nói cười vui vẻ là thế nhưng sâu bên trong y đã ngấm ngầm tính chuyện khởi sự chống lại triều đình.

Rất tiếc, điều này đã được vua Đinh nắm rõ như lòng bàn tay vì thế trong buổi yến tiệc mừng đám cưới giữa Vua Đinh với mẹ của Ngô Nhật Khánh, Vua Đinh đã khéo léo sắp xếp cho ái nữ kiều diễm của mình là công chúa Phất Kim đến chúc rượu y.

Ngay lần đầu diện kiến Phất Kim, Nhật Khánh đã ngỡ ngàng trước nhanh sắc diễm lệ của công chúa, vì thế đến lần chúc rượu thứ hai, Nhật Khánh đã chủ động đưa tay ra đón để chạm vào bàn tay ngọc ngà của công chúa. Đinh Phất Kim khi ấy khẽ khàng rút tay lại, gương mặt ửng hồng, Nhật Khánh liền hỏi:

"Quý danh của nàng, liệu ta có biết được chăng?"

"Dạ thưa tướng quân, tên thiếp là Phất Kim."

Công chúa Phất Kim bẽn lẽn trả lời, khi ấy Nhật Khánh reo lên:

"A! Phất Kim."

Thế rồi đến lần chúc rượu thứ ba, Nhật Khánh táo tợn hỏi rằng:

"Ta muốn cùng nàng sum vầy gia thất, liệu nàng có bằng lòng không?"

Công chúa Phất Kim khi ấy trả lời:

"Cảm ơn tướng quân đã có lòng hạ cố."

Và vội bước đi, không dám ngoảnh mặt lại dù chỉ một lần, thế nhưng họ không biết rằng nhất cử nhất động của họ từ nãy đến giờ đều không qua nổi mắt nhà vua, qua thái độ của Nhật Khánh, nhà vua biết rõ y đã phải lòng con gái mình, một ngày vua Đinh cho gọi Phất Kim đến mà rằng:

"Tướng quân Ngô Nhật Khánh là người thao lược vào bậc nhất nhưng chưa thực sự tận trung vì sự nghiệp của cha. Giặc Tống và giặc Chiêm đang lăm le bờ cõi, nếu được Nhật Khánh giúp thêm vây cánh thì Đại Cồ Việt ta còn gì bằng.

Cha muốn con ưng thuận lời thỉnh cầu của Nhật Khánh, để lấy tình phu phụ thuyết phục Nhật Khánh giữ trọn đạo hiếu trung."

Phất Kim nghe cha dặn thế bèn ưng thuận lời cầu hôn của Nhật Khánh, trở thành vợ của y, Ngô Nhật Khánh cũng từ đó trở thành phò mã của vua Đinh Tiên Hoàng.

Thời gian đầu sau khi lấy nhau, Ngô Nhật Khánh và Phất Kim đã trải qua một khoảng thời gian vô cùng hạnh phúc. Nhật Khánh đã không còn nghĩ quá nhiều về chuyện tạo phản nữa, thế nhưng đến một ngày kia Mai thấy có người lái buôn từ phương Bắc đến trao cho Ngô Nhật Khánh một phong thư rồi thì thầm to nhỏ gì đó với y.

Sau đó Mai thấy Ngô Nhật Khánh đang ở trong triều, y đang xin vua Đinh Tiên Hoàng cái gì đó.

"Thưa cha, xin cha cho phép con và Phất Kim được đi kinh lý Ái Châu bằng đường thuỷ..."

Vua Đinh nghe thế ngẫm nghĩ hồi lâu rồi bảo:

"Ta đồng ý nhưng đi bằng đường thuỷ xa xôi như thế liệu có cần thêm gì không?"

"Dạ bẩm cha, xin cha cho con thêm năm chiếc thuyền hộ tống."

Ước nguyện đã được ban cho, vì thế Ngô Nhật Khánh và công chúa Phất Kim lên thuyền đi kinh lý Ái Châu, khi thuyền đang xuôi dòng, công chúa Phất Kim thắc mắc liền hỏi chồng:

"Chúng ta sẽ đi đâu?"

Ngô Nhật Khánh lặng im một lúc nhưng rồi nghĩ rằng phận gái "xuất giá tòng phu" y không giấu diếm mà trả lời:

"Chúng ta đi cầu cứu vua Chiêm để giành lại ngôi vua và không lâu nữa đâu, tình yêu của ta, nàng sẽ trở thành hoàng hậu của nước Đại Cồ Việt."

Nghe xong lời lẽ của chồng, Phất Kim ngay lập tức can ngăn ý định tạo phản của chồng, nàng hết sức khuyên ngăn:

"Ta xin chàng, đừng đi nước cờ này. Không hay đâu, chàng hãy cùng ta trở về, tiếp tục cuộc sống yên bình vốn có, đừng làm điều sai trái để rồi ngàn năm sau phải gánh tội bất hiếu, bất trung."

Nghe những lời lẽ thấu tình đạt lý của vợ, những tưởng Ngô Nhật Khánh sẽ tỉnh ngộ và quay về, ngờ đâu y nổi giận đùng đùng, y quát lớn:

"Cha của ngươi đã lừa dối, ức hiếp mẹ con ta. Lẽ nào ta vì yêu quý nhà ngươi mà có thể quên hết tội ác của cha ngươi hay sao? Ngươi cứ về đi. Còn ta sẽ đi tiếp con đường của ta."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro