Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 17: Đi chơi ở Hòn Sơn (1)

* Hòn Sơn là hòn đảo có thật, các địa điểm nhỏ như Homestay là hư cấu
______________________________________

Tôi và đám bạn đến Hòn Sơn tầm giờ trưa. Lần này đi chơi cùng nhau thay vì chọn nhà nghỉ thì Đào Quốc Nhật đưa ra ý định ở homestay, nó nói vì ở đây rẻ nhưng mà khi gặp chủ homestay, cả đám bọn tôi mới biết cái homestay này là của anh họ nó.

Khi ấy Đào Quốc Nhật cười ngại, nó nói:

"Các bạn cũng phải cho mình kiếm thêm thu nhập chứ"

Thì có ai nói gì đâu mà cái thằng này lại giải thích.

Chuyến đi Hòn Sơn lần này còn có Linh Đan. Kể ra để có thể đưa Linh Đan đi chơi với bọn tôi thì tôi đã nhờ vả mẫu hậu của tôi qua nhà Linh Đan xin ba mẹ bạn ấy, với độ uy tín cao ngất của mẹ tôi thì gia đình Linh Đan rất an tâm.

Ngoài Linh Đan còn có Hoàng Lan và Khánh Nam. Hoàng Lan là thành viên cùng nhóm nhảy ở trường với tôi lại còn là bạn học cùng năm lớp 10 nên hai đứa tôi cũng khá thân thiết. Còn Khánh Nam là một cựu học sinh trường tôi, từng nằm trong đội tuyển học sinh giỏi vật lý và là thành viên trong câu lạc bộ cầu lông với Hoàng Minh và thằng cháu Hoàng Anh của tôi.

Vậy là chuyến đi này ngoài bảy đứa ra thì đội hình đi chơi lần này đã kết nạp thêm ba người là Linh Đan, Hoàng Lan và Khánh Nam.

"Tụi mình đứng đây đợi một chút, anh tao đang nhờ người trong homestay ra đón" Đào Quốc Nhật vừa gọi điện thoại xong liền quay ra nói với cả một đám chúng tôi đang đứng ở chỗ thuê xe máy.

Chúng tôi thuê 5 chiếc xe.

Lúc này tôi đang ngồi dựa vào một cây cột gần đó, lí do là từ Cần Thơ đến tận ra đảo, tôi hết say xe rồi lại say sóng. Say xe với tôi là chuyện bình thường nhưng mọi hôm đi tàu không bị gì mà lần này 'bà chị Huệ' quằn tôi lên bờ xuống ruộng.

Đang mệt mỏi thì thằng Minh ngồi trước mặt tôi, nó lo lắng

"Mày chịu khó một chút, đến chỗ ở sẽ đỡ hơn"

Rồi nó đưa tôi một chai nước suối. Kể ra nếu không nhờ mấy trái quýt của thằng Minh mua cho tôi trước đó thì số thuốc chống say tàu xe cũng không có tác dụng là mấy.

Được tầm 10 phút sau, một anh trai ở homestay đến đón chúng tôi.

Thằng Nhật cầm nón bảo hiểm rồi nói với Linh Đan:

"Linh Đan, để mình chở bạn"

Nhưng mà Linh Đan vội lắc đầu: "Mình đi với An"

Trước khi đi, mẹ Linh Đan có dặn tôi phải để ý bạn ấy. Thật sự nhiều lúc tôi cảm thấy mẹ bạn ấy như làm quá vấn đề, Linh Đan tính ra đã sắp 18 tuổi cũng đã có căn cước công dân thì bạn ấy đã có thể làm bất cứ điều gì bạn ấy thích. Có lần tôi thử hỏi Linh Đan chuyện đấy, lúc đó Linh Đan buồn buồn nói: "Chị mình mất rồi nên ba mẹ chỉ kì vọng vào mỗi mình thôi". Chị hai Linh Đan là học sinh thuộc top đầu của trường tôi nhưng đột nhiên chị ấy cắt cổ tay tự tử vì vậy mà qua đời. Có lẽ vì vậy mà giờ đây Linh Đan đã mang trên vai kì vọng của ba mẹ cũng giống như chị hai của bạn ấy.

Thằng Nhật định nói thì tôi lên tiếng: "Mày đi với thằng Minh nè, để tao chở Linh Đan cho"

Tôi sau đó liền nghe nói trầm giọng: "Mày chạy tao không yên tâm cho Linh Đan"

"Tay lái tao cứng lắm, yên tâm đi, chắc chắn sẽ không lao thẳng xuống mương như mày đâu" Tôi nhìn nó rồi kéo Linh Đan qua xe tôi chạy.

Hoàng Minh lúc này lo lắng đứng cạnh tôi: "Mày chạy ổn không đấy?"

Có lẽ nó còn lo lắng chuyện say tàu xe lúc nãy.

Tôi đội nón bảo hiểm rồi nói: "Được mà, yên tâm"

Minh gật đầu rồi dặn dò: "Tao với thằng Nhật chạy sau hai đứa mày"

Và vậy là thằng Nhật phải lên xe để Đỗ Hoàng Minh chở đến homestay. Còn đám kia chia xe. Hoàng Lan đi với Khánh Nam, Thư chở Tú Anh, còn Hoàng Anh phải miễn cưỡng để Thành Thiện chở, nó cũng giống như Nhật Đào, muốn chở crush nhưng mà xui là người ta không chịu lại còn bị Tú Anh thả thêm một câu

"Tao sợ rùa biển phải lên cứu lắm"

Đường lên homestay khá dốc nhưng với tay lái cứng không thể bẻ gãy của tôi thì đã đưa Linh Đan đến đó an toàn.

Bọn tôi mỗi đứa một tay mang hành lý lên phòng rồi nghỉ ngơi đến tận chiều.

Tôi vừa vào phòng đã cùng Hoàng Lan nằm thẳng trên giường.

Tôi nhìn Linh Đan đang mở hành lý gần đó rồi giơ tay lên nói: "Linh Đan tắm trước đi rồi tới Tịnh An nhé"

Thư đang bấm điện thoại nhìn thấy cái gì đó liền nói:

"Tịnh An lúc trước sao mày lại quen Hữu Huy vậy?"

Tôi cởi nón lưỡi trai trên đầu ra, lơ đãng nói:

"Tại lúc đó tao rảnh"

Tú Anh ngơ ngác, con bé vừa cầm lon coca vừa hỏi: "Ủa không phải chị thích anh Huy hả?"

"Ai nói thế" Tôi đã thích thằng đấy bao giờ?

Hoàng Lan đang nằm cạnh tôi cũng nói thêm: "Đúng rồi đấy, mấy đứa chơi cùng với thằng Huy kể là thằng Huy nói mày thích nó nên nó mới quen mày"

Thư Võ nghe Hoàng Lan kể vậy liền bật một câu chửi thề rồi nói:

"Cái thằng đó bị ảo tưởng à, bốc đại một đứa người yêu cũ của Tịnh An ra cho nó tỉnh coi, đúng là ảo tưởng"

Nó nhìn tôi: "Là mày rảnh nên quen nó thật à?"

Tôi thành thật kể lại: "Đúng rồi, lúc đó đang hè mà cũng rảnh rỗi, ngoài đi học thêm với tập nhảy với Hoàng Lan thì tao cũng không làm gì, đúng lúc thằng Huy nhắn tin làm quen gì đó, tao thấy mặt mũi nó cũng thấy được được nên cũng làm quen chơi thôi, rồi một bữa thằng Huy hẹn tao ra xong nói muốn hẹn hò, tao cũng chấp nhận, không phải tại tao thích nó nha mà là do tao đang không có gì làm thôi, rồi mày nói tao chuyện nó cá cược đấy Thư, mọi chuyện sau đó tụi bây biết hết rồi đó".

Chuyện sau đó là Trần Hữu Huy nhắn tin chia tay với tôi rồi hẹn hò với Dương Mai Trúc rồi sau đó là bị Đỗ Hoàng Minh đánh vì nói tôi đào mỏ nó.

Hoàng Lan nhớ đến tin đồn của tôi, nó liền nói: "Ê cái tin đồn của mày á, lớp tao không ai tin hết, nói Tịnh An đào mỏ còn khó tin hơn chuyện Tịnh An trễ học vì ngủ quên đấy"

Tú Anh bật cười: "À vậy ra là chị rảnh tay tiêu tiền à, tặng hẳn một cái đồng hồ"

Tôi thoải mái nằm xuống giường cầm lấy điện thoại rồi lướt tik tok:

"Chỉ là một cái casio G-Shock thôi mà".

Rồi tôi nhìn Võ Lan Thư: "Mà sao mày hỏi chuyện đó?"

Thư Võ mở gói snack rồi nói: "Lúc này có bà nào nhắn tin hỏi tao có phải bạn của mày không, tao nói là phải, xong bà đó nói bả là người yêu của thằng Huy muốn hỏi sao lúc trước mày với thằng đấy quen nhau, tao nhắn lại với bà đó là "tại bạn em nó giàu nên nó rảnh tay tiêu tiên á chị" xong bả block tao luôn".

Thư nói tiếp: "Chắc bà đó cũng biết tin đồn đào mỏ của mày từ miệng của thằng Huy nên đi hỏi, xong bị tao rep vậy nên quê quá block luôn".

Linh Đan tắm xong đi ra thì lúc này Tú Anh nói:

"Chắc bà người yêu của ông Huy nghĩ chị An đào mở thật nên đi hỏi đấy"

Linh Đan vừa đi ra cũng góp chuyện: "Mấy bạn đang nói Trần Hữu Huy hả? Bạn đó đang quen Hoài Mỹ lớp 12A5 á"

"Hả?" Cả tụi tôi bất ngờ với tin tức này.

"Hoài Mỹ thi hoá á hả?" Hoàng Lan ngồi bật dậy hỏi. Có vẻ nó rất bất ngờ khi nghe tin này.

Hoài Mỹ lớp 12A5, là học sinh nằm trong đội tuyển học sinh giỏi hoá của trường tôi. Tôi từng học ở đội tuyển hoá một thời gian trước khi chuyển sang thi toán nên cũng biết Hoài Mỹ một chút.

Linh Đan gật đầu xác nhận: "Đan chung đội tuyển với Hoài Mỹ mà nên cũng biết một chút, mỗi lần vào ôn, Mỹ hay khoe được Hữu Huy mua cho trà sữa rồi đồ ăn này kia lắm, có bữa cũng thấy Hữu Huy mang trà sữa đến tận nơi luôn".

Võ Lan Thư cầm điện thoại giơ màn hình lên: "Tao không biết nhỏ đó, phải người này không, nãy tao có vào xem acc của bà hồi nãy nhắn tin xem thử rồi chụp lại nè"

Ngoài Lan Thư thì bọn tôi ai cũng biết Hoài Mỹ nên đã gật đầu xác nhận.

Tú Anh nói: "Bà Mỹ này trước đây từng quen ông Vinh lớp 12A1 nè, hình như bả cắm sừng ông Vinh á"

Tôi ít khi nói chuyện và chơi cùng với tổ 4 nên không biết chuyện của Vinh với Hoài Mỹ.

Thư nghe vậy rồi nhúng vai: "Nếu là vậy thì vật hợp theo loài rồi".

Chúng tôi bỏ qua chuyện này, tôi đang định đi tắm thì có người gõ cửa phòng.

Lan Thư ra mở cửa: "Ủa, Anh Nam?"

Là Khánh Nam, anh ấy nói: "Anh tìm bé Lan".

Hoàng Lan đang lướt tik tok nghe giọng Khánh Nam liền vội ngồi dậy chỉnh lại tóc tai.

Rồi nó chạy ù ra: "Anh tìm em hả?"

"Ra đây với anh một chút nhé" Khánh Nam nói.

Hoàng Lan quay lại cầm điện thoại rồi đi ra ngoài cùng Khánh Nam, bỏ lại một bọn đang ngơ ngác ở đây.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro