Chương 6: Đắt Tội
Chu Dao nhìn người đối diện trên mặt không giấu được vẻ khinh bỉ, người này nhiều năm như vậy vẫn không chút thay đổi, vẫn ngu ngốc buồn cười như vậy, thảo nào lăn lộn trong cái giới này nhiều năm như vậy vẫn là một cái không người nhớ đến buồn chán diễn viên. Chính là cái này ngu ngốc người dường như trời sinh tốt số, vậy mà cũng có thể nhờ vào một cái vai phụ nhận được chú ý, khi biết được việc này Chu Dao đã thật sự tức giận, rõ ràng luôn bị hắn âm thầm chèn ép đến chỉ có thể diễn vai phụ, vậy mà vẫn có thể xông ra một phương thiên địa, lấn át cả nam nữ chính hào quang. Nếu không phải Chu Dao hắn sau lưng hắc nước bẩn, sợ không biết lần này muốn là mau bạo hồng, đáng ghét đến cực điểm.
"Nhiều năm không gặp, thế nhưng ngươi như thế nào càng ngày càng đi xuống, lúc trước còn được đóng chính mấy bộ phim kinh phí thấp, thế nhưng lần này vì cái vai phụ liền đạo diễn lẫn biên kịch đều không tha. Cho dù là cái đại IP, La Vân Hi ngươi sao lại ra giá thấp như vậy."
La Vân Hi vẫn chưa hết bất ngờ vì lại gặp người này ở đây, tuy là nói nhiều năm không gặp, nhưng mấy năm trở lại đây danh tiếng người này trong giới không tệ, có công ty quản lý tốt, đoàn đội háo thắng, xuất đạo không bao lâu liền giành được không ít tài nguyên tốt. Thế nhưng là mấy năm liền cũng không có cái gì gặp mặt, cớ gì lần này ở cái này hẻo lánh vùng núi lại gặp cái này đương hồng lưu lượng. Khúc mắt của hai người năm xưa một lời khó nói rõ, La Vân Hi vẫn chưa biết phải dùng tâm trạng gì đối diện hắn cái này đã từng là bạn tốt, thế nhưng người kia mở miệng liền là như thế khinh bỉ và sỉ nhục hắn. Khiến La Vân Hi tỉnh mộng, người này hiện giờ không phải là năm đó cái kia bị người ức hiếp chửi bới cũng vẻ mặt hiền hòa tiếp nhận, hắn là cái đụng vào có thể bổng lưu lượng.
"Lời đồn thổi trong giới có thể nghe không thể tin, ngươi bây giờ được mọi người chú ý, lời nói hành động càng cần phải cẩn thận hơn."
"La Vân Hi, ngươi nói lời này không thấy xấu hổ sao? Không nhìn lại chính mình là cái gì tình huống sao? Lại đi dạy dỗ ta, ngươi không có tư cách."
Chu Dao thật sự tức giận, hắn hận điên người này luôn là một bộ cao cao tại thượng kiêu ngạo như thế, cho dù như thế nào người này lưng vẫn thẳng, vẫn là dùng tư thế ở trên cao nhìn xuống hắn, trước kia hắn không đủ lực lượng liền nhịn, bây giờ đã khác, hắn có đủ lực lượng để chèn ép người này không thể ngóc đầu lên được. Hắn nhếch miệng cười, ép sát La Vân Hi không bỏ.
"Sao lại nói là tin đồn không thể tin đâu, không có lửa làm sao có khói, hơn nữa lần này cháy cũng không nhẹ, một cái đức hạnh như ngươi lại ở chổ này diễn cái gì người tốt, muốn gây chú ý sao?" Chu Dao cười khẩy, từng bước ép tới "Cũng phải xem bản thân có mời được báo chí cho ngươi tẩy trắng hay không đã, muốn hay không tìm cái nhà báo ngủ, biết đâu hắn cho ngươi viết tốt chút đỉnh"
"Chu Dao, ngươi đừng có quá phận như vậy."
La Vân Hi thật sự không kiềm được nữa nổi giận lớn tiếng, khiến không ít người chú ý, Tiêu Nại vốn dĩ tầm mắt vẫn luôn ở trên người La Vân Hi, sao có thể không thấy có người cùng hắn bắt chuyện, nhưng là khi người này vừa xuất hiện trong mắt La Vân Hi liền lộ vẻ sợ hải, Tiêu Nại nhìn La Vân Hi vô ý thức lùi về sau cùng người đó kéo ra khoảng cách, Tiêu Nại liền thấy có việc không tốt, cũng không biết người kia ở nói cái gì, nhà hắn Vân Hi sắc mặt càng ngày càng xấu. Tiêu Nại đang muốn tiến đến lại bị phiền phức quấn lấy, là một cái người đại diện thuộc công ty quản lý nghệ nhân nào đó cứ kéo hắn nói nói, thật sự chọc người chán ghét, lại nghe nhà hắn Vân Hi không biết ở lớn tiếng cái gì nhưng thật sự làm Tiêu Nại nổi giận. Hắn là lần đầu nhìn thấy nhà hắn con mèo nhỏ tức giận như vậy, chính là có người muốn chết đâu.
Chu Dao vẫn chưa biết rắc rối đang đến gần, còn đang hả hê nhìn La Vân Hi tức giận bộ dáng, quả là một cái xuất thân gia đình thư hương, đến mắng chửi người cũng làm không tốt.
"Niệm tình bạn cũ, có muốn hay không ta giúp giúp ngươi tìm một người..."
Chu Dao nhìn La Vân Hi nắm chặt hai tay cố nén nhịn, hắn càng đắc ý, động thủ đi, đánh ta đi, ta sẻ cho ngươi sự nghiệp triệt để kết thúc, hôm nay hắn mời không ít phóng viên đến cho hắn chụp hình viết bài đánh bóng, không ngờ may mắn như vậy, đụng phải La Vân Hi, coi như ngươi xui xẻo đi.
"Làm sao vậy? Là cái nào không biết sống chết chọc giận nhà chúng ta Vân Hi, ta thay ngươi giáo huấn hắn được không?"
Tiêu Nại đến bên cạnh nắm lấy La Vân Hi cổ tay, kéo hắn về hướng mình, cũng kéo ra khoảng cách của hai người kia, giọng nói mang theo đùa giởn nhìn La Vân Hi, xung quanh có không ít cẩu tử, cũng tốt, nhân tiện để cho mấy cái mang ý xấu người biết, cái này tiểu mèo con không phải là cái không có chổ dựa mặc người ức hiếp.
Tiêu Nại thấy hắn mèo con tay vẫn nắm chặt nhìn chằm chằm người kia, trong lòng hắn lại lạnh một phần, rốt cuộc là có chuyện gì khiến cho người này tức giận đến như thế. Tiêu Nại trở nên nghiêm túc:
"Vân Hi, bình tỉnh, có cẩu tử."
La Vân Hi lúc này mới hoàn hồn nhìn xung quanh, không ít người đang nhìn bọn họ, còn có mấy cái máy quay đang hoạt động, La Vân Hi cảm thấy mình thật thất bại, cái này chiêu kích tướng đơn giản như vậy cũng suýt mắc bẩy, người kia đang hồng lại chịu đến dự cái này xa xôi lễ khánh thành không mang theo chút cẩu tử viết bài mới là lạ. La Vân Hi thở dài nhìn người kế bên
"Đại Thần, cảm ơn ngươi, ta đã không sao rồi, ngươi buông tay ra đi."
"Thật đã không sao?"
"Uhm, vào thôi, buổi lễ cũng sắp bắt đầu."
Hai người cùng nhau rời đi, một ánh mắt cũng không để cho Chu Dao, thật khiến hắn hận nghiến răng, La Vân Hi, La Vân Hi, ngươi vì sao may mắn như vậy, vậy mà có thể quấn lên cái này kiêu ngạo nam nhân.
Chu Dao nhớ rõ lần đầu tiên hắn gặp Tiêu Nại, hắn vừa đóng xong một bộ đam mỹ, nhiệt độ tốt vô cùng, còn giành được một cái đại ngôn mỹ phẩm cao cấp, là công ty con của tập đoàn Thiên Dương, cái này khiến cho không ít nổi tiếng lưu lượng đỏ mắt ganh tị, hắn phải phí một thân công phu mới có thể lấy đến cái này đại ngôn. Nhưng đại ngôn này không phải mục đích của hắn, nó chỉ là phương tiện để đạt đến mục đích của mình. Thiên Dương là tập đoàn lớn, gia nghiệp rộng khắp trong ngoài nước, tùy tiện cùng vị cao tầng nào của Thiên Dương qua lại, lợi ích nhận được đều không thể đo lường.
Ngay ngày đầu tiên quảng bá sản phẩm, Chu Dao đã chú ý cái này anh tuấn nam nhân, hắn chỉ đến một lúc cùng giám đốc nói vài câu liền bỏ đi. Chính là người này thân hình thon dài cao ngất, gương mặt anh tuấn, tuy có chút lạnh lùng nhưng không làm giảm hắn sức hấp dẫn, nhất là hắn cái đó cao quý độc tôn khí chất thật sự khiến Chu Dao rung động, người giàu có hắn tiếp xúc rất nhiều, nhưng cái này vương giả khí chất không phải ai cũng có.
Hỏi thăm Kim ca mới biết, hóa ra là Thiên Dương tập đoàn Tiêu tổng, xác thực là một cái vương tử. Chu Dao quyết tâm dùng hết một thân thủ đoạn và quan hệ để có thể gặp lại Tiêu Nại lần nữa ở Thiên Miêu tiệc tối, nhưng là cái này cao ngạo nam nhân một ánh mắt cũng không cho hắn, nhưng là Chu Dao không nản lòng, người ưu tú như vậy mới không dễ chinh phục, chỉ cần buổi tiệc nào có Tiêu Nại, Chu Dao lại tìm mọi cách để tham gia, chính là người này từ đầu đến cuối một cái ánh mắt cũng không cho hắn. Chu Dao không nản lòng, dù sao cũng không có ai lọt vào người này mắt, Chu Dao vẫn còn hi vọng.
Khó khăn lắm mới nghe được tin người này vì một cái nhỏ nhỏ trường học bỏ ra rất nhiều tâm huyết, còn tự mình đến dự lễ, Chu Dao từ chối một chương trình truyền hình, từ xa xôi chạy đến đây vậy mà lại nhìn thấy trước mặt một màn khiến hắn hận muốn giết người. Cái kia cạo ngạo vương tử thế nhưng trong mắt chỉ có La Vân Hi một người, không chỉ vậy, cho dù là lời nói hay cử chỉ đều hết sức ôn nhu săn sóc, khắp nơi đều hướng về La Vân Hi.
Như thế nào lại như vậy?
Tại sao vẫn luôn là như vậy?
Trước đây là vậy, hiện tại sao vẫn như vậy, cho dù hoàn cảnh cả hai đã thay đổi, nhưng mà hắn có cố gắng nhiều như thế nào, bỏ ra bao nhiêu công sức vẫn không thể đạt được vật và người mình muốn, thế nhưng cái đó ngu ngốc La Vân Hi chính là một chút cũng không làm liền đến được tốt nhất. Tốt nhất vở kịch, tốt nhất nam nhân, vì cái gì?
"Đại Thần ngươi mau ra kia nha, không có ngươi làm sao buổi lễ bắt đầu được."
"Vân Hi, ngươi là vì không muốn gặp người kia nên trốn ở đây?"
"Nói cái gì lời nói, ta là cái như thế nhát gan người sao? Không liên quan tới hắn, là ta tự mình không muốn xuất hiện thôi." Thấy Tiêu Nại vẫn nhìn hắn không nói gì, hắn biết người kia không tin.
"Thật sự đó Đại Thần, ngươi nhìn ta trang phục liền biết, tuy ta không nghĩ có nhiều cẩu tử sẻ đến nhưng ta biết phóng viên và truyền hình địa phương sẻ đến. Ta không muốn bị chụp được."
Tiêu Nại nhìn trên người hắn đơn giản trang phục cùng chính mình một thân âu phục, người này từ đầu đã không tính xuất hiện, liền theo các tình nguyên viên đứng ở cánh gà sân khấu xem, chỉ là cái kia người vừa xuất hiện, hắn tiểu mèo con cánh gà cũng không muốn, liền chui vào một phòng học ngốc một mình.
"Rốt cuộc người kia cùng ngươi nói cái gì?"
"Không phải cái một hai câu liên nói rõ được, hơn nữa thật không phải vì hắn. Bản thân ta dạo này bị hấc nước bẩn quá nhiều có chút sợ, không muốn bị chú ý, hơn nữa một mình ta xui xẻo là đủ rồi không muốn liên lụy người khác."
"Có ta ở đây, ai dám cho người nói bậy bạ."
La Vân Hi bật cười
"Ngươi đọc nhiều ít ngôn tình tiểu thuyết nha, như vậy buồn cười lời nói cũng không đỏ mặt."
Nhìn người này rốt cuộc chịu cười, Tiêu Nại trong lòng mới thư thả được một chút.
Mặt dù hắn không hề cố ý gây cười, càng không đọc tiểu thuyết ngôn tình, là hắn lời tâm tình đâu, dĩ nhiên cái này không hiểu phong tình tiểu mèo con dĩ nhiên nghe ra cười. Đưa tay xoa loạn tóc hắn
"Chịu cười liền tốt rồi, thật sự là không muốn cùng ra ngoài xem, ngươi đối với trường học bỏ ra rất nhiều tâm huyết."
"Không được nghịch tóc ta" La Vân Hi liếc hắn một cái "ta bỏ ra tâm huyết đều vì bọn trẻ, cũng không phải vì cái gì khác, hơn nữa tâm trạng có chút không tốt, muốn ở đây thư giản vẻ vẻ bức tranh điều chỉnh tâm tình để không mắc lỗi ngu ngốc như lúc nảy nữa."
"Đừng nói mình ngu ngốc."
"Đừng lề mà lề mề nữa, mọi người chờ ngươi sốt ruột đâu, đi mau đi mau, ta ở đây đợi ngươi và bọn trẻ nha."
La-trạch nam thật sự không hề ý thức được mình lời nói tính sát thương. Tiêu Nại biết đây là lời vô tình nhưng cũng ngăn không được trong lòng ấm áp, lại xoa đầu người kia.
"Được rồi, ngươi ở đây chờ ta và bọn trẻ trở lại."
"Đã bảo không được nghịch tóc của ta."
Cái này mèo con ngạo kiều bộ dáng thật đáng yêu quá phận. Vừa ra đến sân trường nơi dựng sân khấu và ghế ngồi, Tiêu Nại sắc mặt trở nên lạnh lùng, cũng nên nhắc nhở một chút mấy cái không an phận người La Vân Hi là hắn Tiêu Nại nâng trong tay bảo bối, đắt tội La Vân Hi chính là đắt tội Tiêu gia, mà những người này thường sống không khá giả.
Buổi lễ theo trình tự diễn ra suông sẻ, khâu cuối cùng là nhận tài trợ của các nhóm hội và các mạnh thường quân, Chu Dao cố tình là người cuối cùng trao tặng tiền cho trường học, như những cái khác mạnh thường quân hắn phát biểu một cái tiêu chuẩn người nổi tiếng vì cộng đồng đóng góp diễn văn, phóng viên địa phương và cẩu tử quay chụp thanh thế so với những mạnh thường quân khác khác một trời một vực, còn có mấy fan hâm mộ cuồng nhiệt của Chu Dao không ngừng vổ tay reo hò tên hắn, không khí náo nhiệt vô cùng. Chu Dao mắt cười doanh doanh một bộ gương mặt hiền lành tất cả đều vì các em nhỏ, đang cầm tấm biển số tiền trao cho hiệu trưởng thì một giọng nói cất lên, cả sân trường rơi vào trong yên lặng
"Cái này số tiền Tiêu mỗ xin mạn phép thay mấy em nhỏ từ chối." Tiêu Nại ánh mắt lạnh lùng nhìn người đang đông cứng trên đài, hắn đứng dậy, từ tốn đi lên trung tâm đài, cầm lấy mic-ro rõ ràng rành mạch từng chữ nói
"Mấy em nhỏ của trường Hi Vọng, tuy là điều kiện khó khăn thiếu thốn, cũng sẻ không vì vậy có thể tùy tiện để người khác lợi dụng, trở thành công cụ đánh bóng tên tuổi hay gây sự chú ý."
Cả hội trường ngạc nhiên lại không dám thở mạnh, vị Tiêu tổng này cũng thực trực tiếp thẳng thắn, chắc là bị chọc giận không nhẹ. Tiêu Nại vẫn bình tỉnh nói tiếp
"Cả quá trình từ đầu đến cuối không hề biết đến, cũng chưa hề gặp qua một em nhỏ nào, liền tùy tiện bỏ ra một số tiền, không chỉ lợi dụng hoàn cảnh của bọn trẻ còn chà đạp lên công sức của các tình nguyện viên và những mạnh thường quân khác."
"Cho nên số tiền này Thiên Dương sẻ thay vị này đưa cho trường."
"Tiêu mỗ cũng hi vọng sau này sẻ không có người vì lợi ích cá nhân mà nhún chàm tâm huyết của người khác."
Hắn khẻ liếc Chu Dao gần như chết lặng gương mặt tái nhợt, khẻ nhếch mép, hắn đem tầm mắt chuyển đến mấy phóng viên và cẩu tử dưới đài.
"Tiêu mỗ hi vọng cái này thông điệp có thể đến với rộng rải công chúng, để mọi người có thể hiểu rõ thiện nguyện công việc trước tiên là phải thiện, phải dùng tâm. Để cho những việc như vừa rồi không xảy ra thêm một lần nữa."
Cái này người ngu cũng nghe ra Tiêu tổng là đang dằn mặt công ty quản lý của Chu Dao nếu dám mua chuộc phóng viên bưng bích vụ này. Người đại diện Kim ca của Chu Dao thật muốn điên, Chu Dao như thế nào chọc giận cái này tôn thần, trực tiếp tại chổ giết người, Tiêu tổng một chút mặt mũi cũng không chừa, đường lui cũng cắt đứt.
Mấy cẩu tử ở đây trong lòng liền xoay tám trăm vòng, bọn họ cùng Chu Dao đoàn đội và công ty quản lý qua lại rất tốt, hôm nay lại nhận tiền người ta mà đến, nhưng Tiêu tổng lời nói cũng quá rõ ràng, nếu giúp đở Chu Dao bưng bích vụ này chính là đắt tội Thiên Dương. Thiên Dương chính là bọn họ mười tám đời tổ tông cũng đắc tội không nỗi, cái này Chu Dao trước nay luôn khéo đưa đẩy không biết hôm nay sao lại ngu ngốc như vậy, chính là kim chủ đằng sau lưng hắn cũng không dám chọc Tiêu tổng của Thiên Dương, cái này mới có chút danh tiếng liền kiêu ngạo ngu muội rồi sao.
Bọ họ dại gì giúp hắn để đắt tội Thiên Dương, không bằng thuận tiện đạp một đạp đem hắn càng bôi càng đen, biết đâu giúp cho Tiêu tổng hả giận, đến lúc đó đường làm quan liền rộng mở.
Cái gọi là nhân tình ấm lạnh chi bằng nói là mỗi một người đều vì lợi ích cá nhân không tiếc dẫm đạp lên ngươi khác.
=========
Tiểu kịch trường
Cao cao ngạo ngạo Tiêu tổng
Chu Dao: người ưu tú như vậy mới không dễ chinh phục *khóc* *khóc*
La Tiểu Hi: khó lắm sao? *mắt to chớp ah chớp*
Chân chó Tiêu tổng: không khó, Của ta Hi Hi, ngươi muốn tin tưởng ta, một chút cũng không khó, mau đi chinh phục ta.
La Tiểu Hi: Ta không quen người này. Chơi game-ing
=========
Viết người xấu viết hăng say, mấy tình địch đại ca tha mạng, rất nhanh sẻ cho mọi người xuất hiện đâu, Tiêu tổng ưu tú như vậy, tình địch dĩ nhiên không thể kém.
Tình địch của La Vân Hi ? kaka căn bản là không có, không bao giờ có, không cách nào có.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro