Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

03

Bakugou ghét mùa đông chết tiệt,vì vô số lý do.

Cậu ghét phải thừa nhận điều đó nhiều thế nào,thời tiết trở nên lạnh hơn đã phá hỏng quirk của cậu ấy.Trời quá lạnh khiến cậu không thể đổ mồ hôi,điều đó có nghĩa cậu ta phải nỗ lực hơn nhiều để quirk của mình đạt tiêu chuẩn.Bất cứ lúc nào trong năm cậu sẽ không chỉ đứng yên để bản thân mình yếu đi,nhưng điều đó không có nghĩa là cậu thích nghẹt thở với chiếc túi giữ nhiệt và điều chỉnh trang phục theo mùa chỉ để cậu có đủ mồ hôi và đạn để thực hiện các cuộc tấn công quy mô tầm thường.

Chưa kể,mùa đông là mùa của những kẻ điên cuồng ra ngoài la hét về tình yêu và sự tích cực và tất cả những thứ nhảm nhí khác.Mọi người đều ở ngoài đó,cố gắng biện hộ một cái cớ để ra ngoài chơi trong tuyết rơi như những tên ngốc vụng về.Với nhiều ánh đèn và đồ trang trí được rải khắp nơi,mọi người đều đang háo hức với "tinh thần ngày lễ".Thậm chí đừng để Bakugou nói về số lần cậu bị kéo ra ngoài trượt băng.Cậu ta không nhìn thấy được lợi ích gì khi cố gắng lướt trên băng như những vũ công vớ vẩn,và tất nhiên cậu không muốn việc ngã dập mông hàng trăm lần.

Nhưng có lẽ tệ nhất,còn tồi tệ hơn cả mùa đông,là bệnh tật.

Bởi vì lý do nào đó,bất cứ khi trời trở lạnh,cả thế giới dường như không thể chăm sóc bản thân mình.Mọi người sẽ bắt đầu suy sụp vì cảm lạnh,cúm và tất cả các loại bệnh tật.Cậu không quan tâm liệu đó có phải "vi-rút cực kỳ dễ lây lan"hay bất kỳ thứ gì có thể lây lan xung quanh không.Đó không phải lỗi của cậu ta nếu những nhân vật phụ đó không thể chăm sóc cơ thể của họ đủ để ngăn chặn một số loại nhiễm trùng ngu ngốc.

Rốt cuộc,Bakugou không gặp vấn đề về việc bị ốm.Cậu sẽ rất ồn ào và tự mãn khi khoe khoang về hệ thống miễn dịch của cậu.Gần như hoàn hảo,giống như mọi thứ cậu làm.Cậu có thể đếm số lần cậu bị bệnh trong 17 năm qua chỉ bằng một bàn tay và cậu ta không có ý định biến nó thành hai tay.Cậu ta vẫn luôn giữ phong độ tốt nhất.Bất kể đó là thứ gì,không đời nào cậu để bản thân dính thứ gì;cảm lạnh sẽ chỉ làm cậu ta chậm lại và khiến cậu yếu đi.

Tuy nhiên,không may mắn,cậu ta khỏe mạnh không đồng nghĩa với việc cậu miễn nhiễm với việc nhìn những kẻ khác đau khổ.Cậu ta đã quên mất số lượng bát súp mà cậu ta đã làm,số chai thuốc rỗng đã sử dụng,số khăn lau khử trùng cho tới bây giờ.Thực tế,cảm giác như mỗi ngày,tên khốn này hoặc tên khốn khác lại gặp phải chuyện gì đó,và điều đó khiến cậu phát điên.Nếu đó không phải là Kirishima,thì đó là Ashido,hay Jirou,hoặc Tokoyami.Tất cả nhân vật phụ ngu ngốc đó không thể tự chăm sóc bản thân mà cần Bakugou chăm sóc họ như những đứa trẻ vô dụng.Họ thực sự đang chìm vào trong hộp khăn giấy vào thời điểm này,và Bakugou thề với chúa và thánh thần,nếu cậu ta nghe một người đó hắt xì,cậu sẽ cho cả ký túc xá này đổ xuống.

"Achoo!"

Được rồi,đúng là vậy.

Bakugou quay đầu sang một bên,đầu ngọn tay đã bị đốt cháy bởi tia lửa trong khi tìm kiếm thủ phạm,nhưng thay vào đó,cậu lại thấy mình choáng váng bởi cảnh tượng trước mắt.

"Shouto-kun,cậu bị bệnh à?"

Todoroki ở đó,úp mặt vào tay khi nó nhăn mặt và xoa mũi một lúc.Và tất nhiên,nửa mạc nửa mỡ ở đâu,tên Deku chết tiệt ở đó.Tên đó đưa khăn giấy cho Todoroki,nhận lấy cùng một lời cảm ơn nhỏ.

"Tất nhiên là không,"nó nói.

Nó chun mũi vào tờ khăn giấy,như dự đoán,không có tiếng động nào phát ra,nghĩa là không có gì chảy ra.Tất nhiên nó không bị bệnh,điều đó thật ngu ngốc

Todoroki kéo khăn giấy ra khỏi mặt,gấp nó thành hình vuông-vì dĩ nhiên nó sẽ làm thế-trước khi đặt nó lên bàn cạnh bát mì soba.

"Cậu có chắc không?Đó là cái hắt hơi khá lớn,"Deku hỏi,lông mày nhíu lại tỏ vẻ lo lắng.

"Tớ ổn,Midoriya."

Bakugou không thể nhếch mép cười trước điều đó.Vì bất kỳ lý do gì,nửa mạc nửa mỡ không gọi tên của Deku như tên đó làm,và cậu đoán tên Deku sẽ phàn nàn về điều đó nhiều lần với Mặt Tròn.

"Todoroki-kun,cậu phải nghiêm túc với sức khỏe của mình..."

"Tớ không bị ốm,"Todoroki ngắt lười Iida."Tớ không bị từ khi còn là một đứa trẻ."

"Eh?Tớ nghĩ chỉ những kẻ ngốc mới bị bệnh,"Jirou xen vào,trước khi đặt ngón tay lên môi trầm ngâm,"...như Kaminari."

"Này!"Sparky hét lên giận dữ."Tớ bực đấy nhé!"

"Tốt."

"Nhưng nghiêm túc đấy,Todoroki,cậu có chắc—"

"Tớ có thể điều chỉnh nhiệt độ cơ thể với quirk của tớ,"Todoroki nói với khuôn mặt không biểu cảm,"Tôi có thể giữ nhiệt độ cơ thể mọi lúc nên khả năng tớ bị bệnh sẽ không xảy ra."

"Nhưng,"Kirishima nói,"hiện đang có trận cúm nghiêm trọng đang lan rộng.Phải cẩn thận đấy,anh bạn!"

"Thật sự,Tớ sẽ ổ-achoo!"

Cái hắt hơi đột ngột khiến tất cả mọi người bất ngờ,đặc biệt là Todoroki.Ngay cả Bakugou cũng mở to mắt quan sát khi Todoroki vội vàng quay đi chỗ khác,vành tai ửng đỏ khi nó lấy chiếc khăn được gấp lại trên bàn.

"Ôi,có vẻ ai đó đang nghĩ về cậu!"Ashido đột nhiên kêu lên.

Bakugou mỉa mai,quay lại với bát ramen cay trong khay của mình,Một cách không rõ ràng,cậu tự hỏi từ khi nào mà lớp cậu bắt đầu ăn như một nhóm,nhưng cậu quyết định không muốn nghĩ về điều đó.Nghĩ về điều đó làm điều đó được chấp thuận,và điều cuối cùng cậu ta muốn làm là chấp nhận những bữa ăn trưa theo nhóm tồi tệ này là thật.Thay vào đó,cậu thích giả vờ rằng chúng chả khác gì ác mộng sau khi cậu trải qua những buổi văn học kéo dài của Cementoss.

"Thật lãng mạn!"Yaoyorozu nói thêm,chắp hai tay lại với nhau khu mắt cô lấp lánh với câu nói của Ashido."Chắc hẳn có ai đó quan tâm tới cậu nhiều,Todoroki-san!"

Không thể ngăn bản thân,mắt Bakugou lướt qua Todoroki tại thời điểm đó,nhưng Deku chết tiệt lại lọt vào mắt cậu.Tên đó đang đỏ mặt,thật sự đỏ mặt,khi Deku gần như vùi mình vào bát Kasudon của mình.

Lạy chúa,nếu như đồ ăn của Lunch Rush không được ngon,có lẽ cậu thực sự sẽ nôn ra khi nhìn thấy cảnh tượng này.

"Không hẳn,"Todoroki lẩm bẩm,không quan tâm đặt khăn giấy xuống và tiếp tục ăn."Đó chẳng qua là mê tín mà thô-achoo!Ugh."

"A-ah,Shouto-kun,lấy khăn giấy mới đi!"Deku đột nhiên kêu lên,cuối cùng cũng lôi mặt mình ra khỏi đồ ăn.Tên đó điên cuồng tìm khăn giấy trong túi của mình,chỉ để tìm thấy trong đó trống rỗng."Oh,không...đợi đã,để tớ kiểm tra túi của mình,tớ chắc tớ vẫn còn..."

Bakugou không biết vì sao mình làm vậy.Giống như cậu không thể tự kiểm soát cơ thể chính mình,giống như tay cậu đang di chuyển một cách tự động khi chúng đưa tay vào túi áo khoác của cậu.Chỉ mất một giây để cậu tìm đấy thứ mà cậu cần,trước khi cậu có thể ngăn bản thân mình,cậu ta đã chìa tay ra và đưa chiếc khăn tay màu trắng giản dị về phía Todoroki.

"Đây,"cậu gầm gừ.

Cậu trừng mắt ngay cả khi Todoroki nhìn cậu với vẻ mặt bất ngờ.Ừ,không phải chỉ Todoroki —mọi người trên bàn đều có đều dường như bị sốc,trố mắt nhìn cậu không che giấu.Tên khốn Deku nhìn như thể vừa thấy ma,và bằng cách nào đó,sự ngạc nhiên đó là động lực thúc đẩy tuyệt vời cho Bakugou.

"Tốt hơn hết là đừng ốm,đồ ngu "cậu cáu kỉnh khi không ai nói gì."Tao không nấu món súp chết tiệt nào nữa đâu."

"À,"Todoroki nói trong có vẻ ngu ngốc,chậm rãi cầm lấy khăn."Xin lỗi vì điều đó,Bakugou."

Cố gắng phớt lờ lời nói đó,Bakugou nhìn đi chỗ khác khi Todoroki xì mũi.Lần này âm thanh to hơn rõ rệt,với nhiều chất nhầy trên đó,và cậu cố không nghĩ tới điều đó ghê tởm thế nào.Ồ,được rồi,cậu sẽ xin mụ già đó thêm khăn tay sau đó,Không đời nào cậu ta cần cái đó nữa,thế nào đi nữa.

Bàn ăn bỗng im lặng trong một lúc,trước khi Mặt Tròn bắt đầu cuộc trò chuyện bằng một người nổi tiếng ngẫu nhiên nào đó mà Bakugou chẳng thèm để tâm.Dù sao đi nữa,đó là đủ để đưa mọi thứ trở lại như thường.Mọi người bắt đầu nói trở lại,chiếc khăn tay bị mọi người lãng quên trừ Bakugou.

Cậu liếc nhìn Todoroki lặng lẽ nhìn chăm chăm vào tấm vải một múc,trước khi gấp nó lại một cách tinh tế và đút vào túi.Deku cũng quan sát nó,đôi mắt nán trên tay nó quá lâu.

Hử,có lẽ không hẳn là tất cả.
✾ ✾ ✾

Có thứ gì đó không đúng.

Đó không bao giờ là vấn đề khu họ đang thực hiện một cuộc diễn tập huấn luyện cơ bản hay họ đang chiến đấu để bảo vệ mạng sống của mình trước kẻ thù ác đang định giết họ.Dù trong hoàn cảnh nào,tên khốn Nửa-và-Nửa đó không bao giờ làm hỏng,và anh ta chắc chắn sẽ không làm hỏng mọi chuyện bằng cách bất tỉnh.

"Todoroki-kun!"Iida hét lên.

Họ đang tập luyện chiến đấu theo cặp một lần nữa,với Todoroki-Iida là kẻ ác và Bakugou-Sero là anh hùng.Họ gần như xác định được vị trí của phe phản diện và khi trận chiến bắt đầu,Todoroki ngã úp mặt xuống sàn trong tư thế của một con cá duyên dáng ra khỏi mặt nước.

"Ah!"Iida giật mình lùi lại từ nơi anh quỳ xuống để tóm lấy đồng đội của mình.

"Oi,Lớp Trưởng có chuyện gì vậy?"Sero hỏi,phá vỡ sự tập trung và chạy đến chỗ hai người."Cái—woah chết tiệt!Todoroki đang bốc cháy!"

"Ha?!"Bakugou gầm lên,bước tới chỗ hỗn loạn."Cái quái,tên Nửa-và-Nửa tự làm mình bùng cháy hay gì—?"

"KHÔNG!"Sero ngắt lời."Giống như,cậu ấy đang bốc cháy theo nghĩa đen!"

Đó là khi Bakugou tới gần đủ và nhìn thấy Todoroki,và-woah,cậu thấy điều mà Mặt Phẳng nói nghĩa là gì.

Nó đổ gục xuống bên phải,cuộn tròn như quả bóng với đôi lông mày nhíu lại căng thẳng và cơ thể nó run lên trong vô thức.Nhưng điểm nổi bật nhất,là một ngọn lửa bùng lên ở phái bên trái cơ thể.Từ những lọn tóc đỏ tươi cho đến khuôn mặt,cổ và tay nó,giống như bất kỳ mảnh da nào không được bao phủ bởi trang phục anh hùng đang bốc cháy.Ngọn lửa rất nhỏ,nhưng từ những vết đỏ trên tay Iida,chúng đủ nóng để lo lắng.

"Chuyện gì đang xảy ra ở đây?"

Tiếng sủa quen thuộc của Aizawa vang vọng khắp căn phòng,qua những chiếc loa rải rác trong phòng tập.Ngay cả với giọng điệu thường ngày của mình,vẫn có chút lo lắng đủ để khiến Bakugou thấy bồn chồn.

"Cậu ấy đột nhiên ngất xỉu!"Sero trả lời,vẫn nhìn Todoroki run rẩy cùng một khoảng cách."Nhưng chúng tôi không thể chạm váo cậu ấy,nếu không chúng tôi sẽ bị bỏng."

"Quấn tên đó lại và kéo nó vào phòng y tế,"Bakugou nói,nửa đùa nửa thật,mặc dù Sero phản đối trước lời khuyên đó.

"Cậu muốn tớ kéo cậu ấy,băng qua tuyết?Thêm nữa, cậu ấy có thể đốt cháy cuộn băng của tôi như,trong giây lát."

"Có lẽ nếu Sensei loại bỏ quirk của cậu ấy,chúng ta có thể đưa cậu ấy đến Recovery Girl?"Iida gợi ý,và Bakugou khịt mũi.

"Chuyện gì xảy ra khi tên đó chớp mắt,đồ ngu ngốc?"cậu không đồng tình,khuôn mặt Iida nhăn lại khi gật đầu.

"Vâng,điều đó đúng,tôi cho là vậy."

"Có chuyện gì xảy ra à?"Thay vào đó Sero hỏi."Giống như,anh ấy có vẻ mất tập trung từ trước,hay chỉ là bây giờ?"

"T...tôi không thể nói rằng tôi nhận thấy bất cứ điều gì kì lạ trong hành vi của Todoroki-kun,"Iida thừa nhận,"Tôi nghĩ anh ấy đã im lặng cả ngày,nhưng dường như không có gì bất thường cả.Tôi cho rằng cậu ấy có vẻ ngủ ít hơn bình thường,hoặc một cái gì đó đại loại vậy."

"Huh.Tớ đoán tớ không để ý...Sensei,chúng ta nên làm gì bây giờ?"

"Ở yên đó,"giọng nói cộc cằn của Aizawa vang lên khắp tòa nhà."Tôi sẽ xem chúng ta có thể làm gì để đưa chiếc băng chống lửa từ văn phòng y tá.Bây giờ,ba người ở lại..."

"Tao sẽ cõng nó."

Từ ngữ được thốt ra khỏi miệng Bakugou trước khi cậu có thể ngăn chúng lại,trước khi cậu nghĩ về điều đó,và cậu chỉ có thể giả vờ biểu cảm của mình để không lộ ra cú sốc bên trong chính mình.Iida và Sero há hốc mồm nhìn cậu ta,và ngay cả Aizawa cũng im lặng.

"Đ-điều đó là không—"Iida bắt đầu nói,nhưng Bakugou nói xen vào.

"Đồng phục của tao là thứ duy nhất có thể chống cháy,"cậu giải thích,đã lún quá sâu để thoát ra."Bên cạnh đó quirk của tao có nghĩa da của tao hầu như không bị bỏng.Tao sẽ kéo tên đó đến Recovery Girl trước khi nó nổ tung hoặc bất kì thứ gì."

"Thôi nào,Bakugou,cậu  không cần phải—"

"Im đi,Mặt Nước Tương."

Trước khi bất kỳ ai trong số họ có thể phàn nàn thêm,cậu nhìn lên một góc của căn phòng nói cậu ta biết có đặt camera giám sát.

"Oi,Sensei,điều đó ổn chứ?"

Có một khoảng dừng,khoảng động của sự im lặng,trước khi tiếng loa rè rè vang lên.

"Được rồi,"Aizawa đồng ý."Nhưng nếu nó quá nhiều—"

"Ừ,ừ."Cậu vẫy tay mơ hồ về phía ống kính,cố gắng xua đuổi anh ta đi."Tôi hiểu.Nhưng không sao,tên khốn kẹo que này không thể làm gì tôi được."

Đó là lý do tại sao Bakugou thấy mình lê từng bước nặng nề tới phòng y tá,Với Todoroki trên lưng nằm ngửa như một vật nặng đang run rẩy,Điều đó còn hơn cả khó xử khi nhìn thấy nửa mạc nửa mỡ cao hơn vài cm trên cậu;đó là thứ mà Bakugou vẫn coi thường cho tới bây giờ.Cậu phải liên tục điều chỉnh chân của tên ngốc quanh eo mình để tên đó không bị kéo xuống sàn và làm họ chậm thêm.Cánh tay nó vòng qua vai Bakugou một cách lỏng lẻo,và đầu nó nép vào hõm cổ.

Không cần phải nói,bên trái Bakugou luôn ấm áp,nhờ ngọn lửa liên tục của Todoroki,nhưng thi thoảng có thứ gì đốt cháy nó và khiến nó bùng phát nhiều hơn.Cậu đã phải điều chỉnh tư thế của họ nhiều hơn khi đi ngang qua các dãy hành lang dài vô tận của U.A.Thỉnh thoảng,nó sẽ bùng cháy hơn bình thường,Bakugou sẽ cảm thấy hơi nhói ở phần không được đồng phục che chắn trên cơ thể cậu,và cảm ơn vũ trụ vì lớp da dày mà quirk của cậu ta mang lại.

Tuy nhiên điều ngạc nhiên hơn,và khó chịu hơn ngọn lửa,là cái lạnh dữ dội ở bên phải của Todoroki.May mắn thay nó không tạo thành bất kỳ tảng băng nào,nhưng không hiểu vì lý do gì,cậu vẫn cảm thấy toàn bộ cơ thể đóng băng.Điều này thực sự khó chịu,đặc biệt là khi họ phải mạo hiểm ra ngoài trời lạnh để đi từ phòng thể chất sang đến tòa nhà chính nơi có văn phòng của Recovery Girl.Sự thay đổi giữa nóng và lạnh bao trùm lên Bakugou gần nhau khiến cậu rùng mình,và cậu tự hỏi liệu cái tên nửa nửa này có luôn cảm thấy như vậy không.

Đó là một phép màu khi cuối cùng cậu cũng lôi được cả hai vào phòng y tá,cậu gần như ném Todoroki lên chiếc giường gần nhất.Một vài tấm ga trải giường chống cháy được đặt lên trên nệm,có nghĩa là Aizawa hẳn đã gọi điện báo Recovery Girl biết trước rằng họ sẽ tới.Bây giờ cô nhìn Bakugou với ánh mắt tò mò một lúc,trước khi thở dài và quay sang nhìn Todoroki.

Mụ già đó muốn gì vậy?

"Ngồi xuống,tôi sẽ xử lý những vết bỏng trên tay bạn."cô ấy nói,chỉ về hướng của những chiếc ghế chờ cạnh giường.

"Sao cũng được."cậu chế giễu,nhưng vẫn ngỗi xuống ghế.

Cậu quan sát với vẻ thích thú được he giấu khi Recovery Girl kiểm tra Todoroki.Cô ấy đang tiến hành một loạt kiểm tra với nó từ huyết áp đến nồng độ oxy và kiểm tra phản xạ.Sự run rẩy của Todoroki không hề giảm đi chút nào,và Bakugou nheo mắt lại khi nhận thấy dấu hiệu của băng trên tay phải.

Recovery Girl đeo găng tay chống cháy vào thời điểm này khi cô ấy sử dụng ống nghe để lắng nghe nhịp tim và hơi thở của nó,và Bakugou cố để không nhăn mặt khi thấy chiếc nhiệt kế bằngnhựa gần như tan chảy trong miệng Todoroki.

Cô tiếp tục sự kiểm tra của mình như thể Bakugou không lử đó,và để đáp lại,cậu nhìn chỗ khác.Cậu nghĩ rằng cậu có thể rời đi,quay lại lớp và tập luyện thêm.Chết tiệt,cậu ta có thể yêu cầu được làm làm bài tập huấn luyện,vì Todoroki đã phá hỏng trận đấu trong một phút.Nếu không,cậu ta có thể kéo Shitty Hair hoặc ai đó để đấu với cậu ta một lúc,Hoặc có thể—

"Được rồi,tới đây."

Cậu bị kéo khỏi dòng suy nghĩ của mình khi một bàn tay nhỏ kéo mạnh cánh tay cậu ta một cách đáng kinh ngạc,và cậu hoàn toàn không lên khi khuỵu xuống đất.Nhăn mặt lại khi cảm giác ẩm ướt phủ lên da cậu,cậu cố gắng ngôi im và để Recovery Girl làm việc của mình.Chỉ vài giây sau,cậu đã cảm thấy được sự dịu nhẹ và cảm giác ngứa ran từ vết bỏng đang lành trên da mình,và trong khi đáng lẽ cậu phải tỏ lòng biết ơn,cậu giật cánh tay ra ngay khi cô ấy xong việc.

"Lũ trẻ các cậu thật vô trách nhiệm."Recovery Girl nhẹ nhàng khiển trách,nhưng để cậu ta rời đi khi cô quay lại giường Todoroki

"Im đi,mụ già."Bakugou nói,mặc dù đằng sau câu nói đó không dữ dội như cậu muốn.Cậu thở dài,đứng dậy và đến giường cạnh cô."Vậy chuyện gì đã xảy ra với tên đó."

"Cậu ấy bị ốm."

"...đéo gì?"

Ký ức từ hai ngày trước đột ngột trở lại trong tâm trí Bakugou khi cô ấy nói điều đó.Cậu nhớ lại những cơn hắt hơi không ngừng,những lời trêu chọc của những người bạn cùng lớp,khuôn mặt của tên khốn Deku,và chiếc khăn tay chết tiệt đó—

"Không đời nào."

Recovery Girl thở dài,lắc đầu và bỏ đi,trong khi Bakugou nhìn chằm chằm vào mặt Todoroki với sự không tin.

"Nửa-và-Nửa không thể bị bệnh,Đó là những gì tên đó nói,Đó giống như,không thể.Quirk của nó—"

"Bất kì ai cũng bị ốm,Bakugou-kun,"cô ngắt lời cậu khu lục lọi một trong những chiếc tủ trên cai của mình."Trong trường hợp của Todoroki trẻ tuổi,có vẻ như cậu ấy đã làm việc quá sức ở mức độ nào đó.Bất kể quirk của bạn là gì,nếu bạn không chăm sóc bản thân tốt,hệ thống miễn dịch của bạn sẽ kém đi và bạn sẽ bị ốm."

Cô chộp lấy một vài cái chai và từ từ quay lại.

"Cậu ấy bị cúm.Đó là bệnh nhiễm trùng rất nghiêm trọng,nhìn từ cổ họng và xoang,có nghĩa là cậu ấy không được tiêm phòng cúm và cơ thể cậu ấy không có khả năng miễn dịch tự nhiên với chúng.Thật không may cậu ấy bị bệnh cũng có nghĩa là mất đi khả năng tự điều chỉnh nhiệt độ cơ thể tốt.Phần bên trái của cậu ấy đang bị kích thích bởi cơn sốt,trong khi bên phải đang cố gắng làm mát cơ thể để bù lại.Điều này làm anh ấy mất nước nhiều hơn,làm anh ấy yếu đi và kéo dài cả một chu kỳ khủng khiếp."

"Vậy chúng ta sẽ làm cái quái gì đây?"Bakugou cáu kỉnh.

Nếu cậu suy nghĩ một cách lý trí,cậu sẽ tự hiểu từ bao giờ chuyện này đã trở thành chuyện của 'chúng ta'.Nhưng bằng cách nào đó,tâm trí cậu tập trung nhiều hơn vào Todoroki đang run rẩy,thề có chúa nó trông như chỉ còn cách cái chết trong hai bước chỉ vì căn bệnh cúm chết tiệt,và chết tiệt điều đó hơi đáng sợ.Recovery Girl cũng không quan tâm đến sự lỡ lời của anh ta,hoặc cô ấy có,khi cô ấy nhét thêm vài cái chai vào tay cậu.

"Tin tốt là sự ngất đi của cậu ấy là cách cơ thể cậu tự hạ sốt.Cậu ấy có thể đã bị sốt trong vài ngày nhưng lại không nói về điều đó,cậu ấy thật bướng bỉnh.Cậu ấy sẽ mất một thời gian để hết nhiễm trùng và hạ nhiệt lại như bình thường,nhưng với sự hồi phục của tôi và các viên thuốc này,chúng ta có thể tránh được hầu hết cơn sốt của cậu ấy."

Cô dừng lại,suy nghĩ một lúc,trước khi di chuyển tập tễnh đến bàn của mình.

"Tuy nhiên,thật khó để tự tôi dự đoán được bất kỳ những biến chứng xảy ra với quirk của cậu ấy,nhưng nếu như tôi gọi cho gia đình anh ấy họ cí thể đưa ra một số thông chi tiết.Cậu ấy hẳn đã bị ốm vào thời điểm nào đó trước kia.Đây."

Cô ấy dừng lại để viết nguệch ngoạc vào tờ giấy.

"Đưa cái này cho Eraser Head.Đứa trẻ này sẽ không tham gia bất kỳ lớp học bài cho đến khi hoàn toàn khỏe hơn.Không biết quirk của cậu ấy sẽ ảnh hưởng đến quá trình phục hồi thế nào,vì vậy tốt nhất là không nên mạo hiểm bất cứ điều gì.Tôi sẽ để anh ấy nằm nghỉ ở đây cho đến khi anh ấy tỉnh dậy,và sau đó tôi sẽ cùng cậu ấy về tới ký túc xá.Bạn có thể đi và đặt những cái chai này trong phòng cậu ấy."

Bakugou do dự,có trời mới biết lý do tại sao,và Recovery Girl thở dài.

"Tôi biết bạn lo lắng cho bạn của cậu—"

"Hah?!"

Lo lắng?Bakugou không quan tâm đến nửa nửa.Cậu sẽ gục ngã trong khi bỏ đi cho tất cả những gì cậu quan tâm.

"–nhưng hãy tiếp tục và quay trở lại bây giờ.Tôi sẽ tin tưởng bạn trong việc chăm sóc Todoroki trong ký túc xá.

Bakugou chuẩn bị phản bác,để nói rằng cậu sẽ không làm gì hết với tên khốn Nửa-và-Nửa đó,khi Recovery Girl giữ cậu ta tại chỗ với cái nhìn chằm chằm của cô ấy.Cô đang nhìn cậu với đôi mắt nửa nhắm nửa mở ,buồn chán,như thể đang thách thức cậu cãi lại cô ấy trong vấn đề này.Tặc lưỡi,cậu giật lấy tờ giấy và nhìn đi chỗ khác.Cô ấy có lẽ muốn cậu ta làm súp và thứ cứt gì nữa cho Todoroki như cậu đã miễn cưỡng làm với những người khác khi họ bị ốm.Điều này thật khó chịu,nhưng cậu có thể làm được,cậu đoán.

"Thế nào cũng được."

Todoroki nợ cậu một trận đấu đàng hoàng sau chuyện này.
__________
Chênh với bản gốc tận 1k từ😶

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro