Tiệc chúc mừng
Mọi thứ vẫn diễn ra như thế cho đến ngày tốt nghiệp trung học. Hôm nay là ngày có thông báo điểm thi vào các trường cấp 3. Đứng trước bảng tin nơi đang dán bảng điểm, Force vô cùng hồi hộp.Đương nhiên rồi, đập vào mắt cậu là cái tên quen thuộc Kasidet Plookphol. Nó học giỏi như vậy cơ mà, đứng đầu danh sách là đương nhiên. Chỉ có Force mới là người phải lo lắng thôi. Đưa mắt dò một lượt từ trên xuống dưới mãi mà chưa thấy tên mình đâu. Tim cậu như muốn ngưng đập vậy. Sắp hết danh sách rồi đó, lẽ nào là trượt rồi hả ?
- Yeahhhhhh, thấy rồi. Tao đỗ rồi. Ây Book vậy là chúng ta vẫn được học cùng nhau đó nha.
Force vui mừng reo lớn, cắm đầu cắm cổ chạy về lớp học. Cậu muốn thông báo cho Book biết rằng cậu đỗ rồi, lại được học cùng nó rồi. Nhưng mà trước mắt Force lúc này lại là cảnh Book và Fluke đang ôm nhau mà vui vẻ cười cười nói nói.
Là sao, rồi là như thế nào đây?
Force một mạch chạy qua tách 2 người bọn họ ra. Quay qua Book nói:
- Ây Book, tao đỗ rồi đó. Chúng ta vẫn học cùng nhau đó nha. Thấy tao giỏi không hả?
- Ừm, thấy rồi. Chúc mừng mày nha. Đỗ vào trường mà mày mong muốn.
-" Ưm, là trường chúng mình đã hứa sẽ cùng thi đỗ để lại học cùng nhau đó" - Force cười nói.
- "Tao cũng sẽ học cùng bọn mày luôn đó nha" - Fluke lên tiếng.
- " Cái gì, mày cũng học ở đó luôn hả"- Force tròn mắt nhìn sang phía Fluke.
- "Đương nhiên"- Fluke hướng Force nhướng nhướng mày. Force trừng mắt nhìn nó rồi quay sang nói với Book:
- " Ây Book, tối qua nhà tao ăn mừng đi. Tao báo mẹ làm tiệc chúc mừng chúng ta"
- " Ừm, rủ cả Fluke qua nữa được không?"
- " Sao phải rủ nó chứ"
- " Cùng nhau ăn mừng, càng đông càng vui chứ sao" - Book nói
" Ai nói càng đông càng vui chứ, tao là muốn cùng mày ăn mừng thôi mà, Nong Linn tao còn không mời đó"- Force lầm bầm trong miệng.
- Nói gì đó?- Book hỏi
Force: " Không có gì. Vậy thì tối cùng đến đi, để tao bảo mẹ làm thêm đồ ăn"
Book: "Oki mày"
Force: " Book, tan học đợi tao cùng về nhé!"
Book: " Tao về cùng Fluke, rồi bọn tao sẽ cùng qua nhà mày sau, mày còn phải đưa Nong Linn về không phải hả?"
Force:" Hôm nay tao không đưa em ấy về cũng được mà, tao với mày cùng về"
Book: " Thôi, mày đưa em ấy về đi, lát rồi bọn tao qua "
Nói rồi Book kéo tay Fluke ra khỏi lớp học.
" Sao phải đi cùng thằng Fluke chứ. Lâu rồi mày không có đi về cùng tao đâu đó"- Force buồn bực nhìn theo bóng 2 người vừa dời đi.
Vừa ra khỏi lớp học, Fluke quay qua nói với Book: " Ê pươn, sao phải lôi tao đi cùng thế hả, tao lười đi"
Book: " Mày phải đi"
Fluke:" Cái gì vậy chứ, sao tao lại phải hả, mày định trêu tức thằng Force mà sao lại lôi tao vào. Tao không muốn ăn đạn lạc đâu nha. Mày có thấy ánh mắt nó nhìn tao khi nãy không hả. Kém chút muốn nhai đầu tao rồi"
Book: " Điên hả, chọc tức gì nó, tao có làm thế đâu. Mày là bạn tao, tao rủ mày đi cùng không được hả?"
Fluke: " Ờ ờ, không phải chọc thằng Force thì là không phải, nhưng mà tao có thể từ chối được không pươn?"
Book: " Không"
Fluke:" okeeeeee. Đi, tao đi"
Buổi tối tại nhà Force, biết con trai thi đỗ Mae rất vui, làm đầy một bàn đồ ăn nhưng mà hình như có gì đó sai sai nhỉ. Toàn món mà Bookie thích ăn không à. Rồi này là chúc mừng Force hay chúc mừng Book đây :))
Force nhìn đồng hồ, hơn 7h rồi mà Book còn chưa đến. Làm gì mà qua trễ vậy chứ. Đang loay hoay sửa soạn đồ ăn trên bàn thì một giọng nữ nhẹ nhàng vang lên:" Pí Force, chúc mừng Pí thi đỗ nha!"- Linn cầm 1 hộp quà nhỏ trong tay, mỉm cười e thẹn đưa tới phía cậu.
" Sao em ấy lại tới đây ta?"- Force thầm nghĩ.
Linn:" Không nghĩ là sẽ có vị khách không mời mà đến này đúng không? Em chỉ muốn qua chúc mừng Pí thôi :)))"
Force: " ớii, không phải. Cảm ơn Linn nha. Tại hơi bất ngờ chút thôi"
" Aow, Linn, mới tới hả, vào đi con, đồ ăn sắp xong hết rồi, ở lại ăn tối nhé" - mẹ Force từ trong bếp đi ra.
-" Có được không ạ?"- Linn cười hỏi.
-" Được chứ con, sao mà không được "
- " Vậy con xin phép ở lại ạ "
-" Ừm, vào đây đi"
- " Vâng"
Và như vậy bữa tiệc chúc mừng lại có thêm 1 vị khách.
Khoảng 8h Book và Fluke mới tới. Force thấy 2 người từ ngoài bước vào vội lên tiếng :" Sao tới muộn thế hả, định ăn đêm hay gì. Rõ là hẹn từ 7h cơ mà"
Book: " Ừm, xin lỗi. Tại có chút chuyện"
Force: " Chuyện gì?"
Book: " Không có gì. Con chào Mae ạ. Wow, nhiều đồ ăn quá. Nay bọn con có lộc ăn rồi đây:))"- Book vừa nói vừa nhanh tay chôm ngay miếng gà rán trên đĩa đưa lên miệng.
Mae nhìn thấy chỉ lắc đầu mỉm cười rồi nói: Thằng bé này, mau vào rửa tay rồi ra ăn thôi. Đồ ăn sắp nguội hết rồi."
- "Vâng ạ"
Book đi vào nhà vệ sinh rửa tay. Vừa tới cửa gặp Linn bước ra.
- "Aow, pí Book. Xin chào ạ!"
- " ớii, Linn hả, Xin chào. "
- " Vâng, vậy pí Book vào rửa tay đi ạh"
-" Ưm"
"Mời cả Nong Liin đến luôn. Sao bảo không mời em ấy, chỉ mời tao"- Book lẩm bẩm ( Hoá ra lúc ở phòng học Force nói Book cũng có nghe thấy đó nha)
Fluke vừa hay vào tới cửa nhà vệ sinh nghe Book lẩm bẩm vậy liền cưới lớn vỗ vai bạn :" Ê pươn, mày có thấy mùi gì chua chua quanh đây không? " ( p/s: hảo bạn, rồi nó khịa bạn riết thành quen hay gì :v)
- "Không. Lo mà rửa tay ra nhanh không là cho mày đi vét đĩa đó."
-" Kháppp"
Trên bàn ăn, mae bảo Force lấy đồ ăn cho Linn. Bên này Fluke cũng rất là tự nhiên, gắp hết món nọ đến món kia bỏ vào bát Book.
Book: " Ây Fluke. Đủ rồi. Này là mày lấy đồ cho heo ăn hả, sao mà nhiều quá vậy"
- Fluke: "Thì mày là heo đó còn gì thằng quần Book"
Mọi người đều vì 2 đứa nhỏ cãi nhau mà mỉm cười.
-"Ăn nhiều vào nha Book. Dạo này thấy con hơi gầy đi rồi đó" - Mae nói.
- "Dạ. Phải ăn chứ ạ. Đồ Mae nấu là ngon nhất luôn á, lâu rồi không có được ăn "
Mae: "Ừm, vậy ăn nhiều vào nha con"
-" Vâng ạ"
Nghe mẹ nói Force mới để ý. Đúng là dạo này Book gầy đi rồi, hai cái má mochi đã không còn nữa. Sắc mặt cũng xanh xao hơn trước. Người như thằng Book chắc không phải do áp lực thi cử mà thành ra như vậy đâu ha.
-"Pí Force, Linn gắp cho pí nè, mau ăn đi ạ"
- " Cảm ơn Linn, e cũng ăn nhiều vào nhé"- Force mỉm cười gắp thức ăn đặt vào bát Linn. Trong khoảnh khắc quay đầu lại Force thấy Book đang nhìn mình. Cậu hướng Book nhướng mày như muốn hỏi có chuyện gì thì Book đã né tránh ánh mắt cậu, quay sang nói với Fluke:" Thế nào, đồ ăn của Mae có phải đỉnh lắm không hả, tao đã bảo mày rồi, mày có phúc lắm mới được nếm thử tay nghề của Mae đó nha thằng quần"
Fluke:" Ờ ờ, chắc kiếp trước tao phải giải cứu nửa thế giới kiếp này mới được ăn đồ ăn ngon như này á. Mae khápp, đồ ăn siêu siêu ngon luôn ạ. Con xin thường xuyên đến ăn ké được không ạ :))"
-" Được chứ"
-"Không được"
Mae và Force đồng thanh nói.
Fluke:" Ây Force, sao lại không được"
Force:" Không thích"
Fluke mắt ngấn lệ nhìn mae với ánh mắt cầu cứu " mae kháppp"
Mae:" Haha, đứa bé này, sau này muốn ăn cứ đến đây. Mae sẽ nấu cho ăn. Bạn của Force, mae cũng coi như con trai mae vậy đó. "
Fluke: " Yeahhhh"
Force:" Maeeeee"
Không khí trên bàn ăn thật ấm cúng. Mọi người đều cười nói vui vẻ. Chỉ có Book đang nhăn mày như cố chịu đựng cái gì đó. Force nhìn sang thấy trán Book lấm tấm mồ hôi. Cậu hỏi:" Book, có sao không vậy?"
Câu hỏi của Force khiến mọi người yên lặng và đổ ánh mắt về phía Book. Fluke vội đỡ vai Book hỏi:" Ây Book. Lại đau hả. Chịu được không đó. Tao đưa mày về nghỉ nha"
Force:" Thằng Book bị sao vậy?"
Book:" Tao không sao"
Fluke: " Không sao gì chứ, nhìn hộ dạng mày xem, mặt như cắt không ra giọt máu rồi đây này. Tao đã bảo không khoẻ thì ở nhà đi mà còn cố đòi đi cho bằng được"
Force kéo vai Fluke:" Thằng Book bị cái gì hả, tao hỏi nó bị cái gì ??"
Tiếng Force lớn tới nỗi mọi người đều giật mình nhìn về phía cậu.
Book: " Tao khôn...g......"
Force:" Tao không hỏi mày, Fluke nói tao nghe thằng Book bị cái gì?"
Fluke: Thì chiều nay này, thằng Book đột nhiên sốt cao, rồi còn nôn nữa. Lúc tao qua nhà đón, nó còn đang ôm bồn cầu mà nôn đó. Tao bảo nó không khoẻ thì ở nhà đi. Nhưng nó nhất quyết không nghe. Bảo uống thuốc xong sẽ đỡ. Thế nên bọn tao mới tóie muộn này. Nó đã nhận lời tới nhà mày rồi nên không muốn thất hẹn. Hơn nữa cũng lâu rồi không được ghé qua nhà mày."
" Ây Book, mày bị ngu hả, ốm thì ở nhà mà nghỉ ngơi đi chứ. Nhà tao thì vẫn ở đây, có ai bê đi đâu mất đâu. Khi nào mày tới mà chẳng được. Cứ làm như hôm nay không đến thì sẽ không còn cơ hội tới nữa vậy"- Force lớn tiếng quát Book. Cậu giận thật sự, tại sao Book lại không biết lo cho bản thân như vậy chứ. Nhìn bộ dạng nó bây giờ mà xem, thật đáng bị mắng mà.
-"Force, mau đỡ Book vào phòng nghỉ trước đã, để mẹ đi lấy thuốc rồi mang vào cho"- mae nói.
-" Vâng"
Nói rồi Force nhanh chân chạy qua đỡ lấy Book dìu cậu vào phòng mình. Book từ nãy giờ một lời cũng không nói, chỉ lẳng lặng nương theo cánh tay Force mà đi vào phòng.
Bữa ăn cũng vì thế mà kết thúc sớm, Fluke và Linn giúp mae dọn dẹp bát đĩa, rồi ai về nhà nấy. Còn Book thì đương nhiên rồi. Phải ngủ lại nhà Force chứ sao. Ai cho về mà về :)))
Force lấy khăn nước ấm nhẹ nhàng lau mặt cho Book, từng động tác đều như sợ Book tỉnh dậy vậy. Nhìn khuôn mặt nhợt nhạt ấy, Force thật rất giận Book luôn. Sao có thể để bản thân thành ra cái bộ dạng như vậy chứ hả. "Từ lúc nào mà hai cục Mochi của tao biến mất rồi. Và cũng từ khi nào mà có chuyện gì mày cũng không chịu nói cho tao biết vậy Book"
-"Force, gọi Book dậy uống thuốc đi rồi lại ngủ"
-" Vâng, mẹ cũng đi nghỉ sớm đi ạ, để con trông chừng nó."
-" ừm, vậy chăm sóc thằng bé nhé"
-"Vâng"
Force nhẹ lay lay vai Book:" Ây Book. Dậy uống thuốc đã rồi ngủ"
-" Không thích, không uống thuốc đâu, đắng lắm"
-"Book, ngoan nào, mày không uống thuốc sẽ không khỏi được đâu"
-" Không muốn uống đâu" - Book nhõng nhẽo.
-" Rồi muốn tự uống hay để tao giúp mày uống hả?"- Force nghiêm giọng.
Book đành không tình nguyện lấy thuốc từ tay cậu nhắm mắt đút hết vào miệng rồi cầm vội ly nước uống cái ực. Hành động như đứa trẻ con vậy á.
Force:" Đó, có vậy thôi mà nhõng nhẽo"
-" Tao không có nhõng nhẽo!"
-"Ờ ờ, không nhõng nhẽo thì không nhõng nhẽo. Mau nằm xuống ngủ đi, lát tao quay lại "
Book:" Mày đi đâu? "
Force:" Đi tè ạ !"
Book xấu hổ rồi kéo chăn che mặt làm bộ như đi ngủ.
Force nhìn cậu cười trêu trọc rồi đi ra khỏi phòng.
Một lát sau khi xong việc Force đi vào phòng. Thấy Book đã cuộn mình như chú mèo nhỏ trong đống chăn, cậu bật cười rồi nhẹ nhàng vén chăn chui lên ôm lấy Book và chìm vào giấc ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro