Thung lũng
Khi cảm thấy tâm trạng đi xuống, điều quan trọng là bạn phải nhớ rằng suy nghĩ được khơi gợi từ những cảm xúc này không phải là thực tế khách quan. Ví dụ như, khi tôi hai mươi tuổi tôi tin rằng mình sẽ chẳng bao giờ đón sinh nhật hai mươi lăm tuổi. Tôi chắc chắn rằng mình sẽ hông trụ nổi hàng tuần, hay hàng tháng với nỗi đau tinh thần bất chợt xuất hiện này. Thế rồi tôi vẫn ở đây, bốn mươi lăm tuổi, viết đoạn văn này. Trầm cảm lừa dối bạn. Và dù những cảm xúc là chân thật, nhưng điều mà chúng khiến ta tin vào thì hoàn toàn ngược lại.
Bởi tôi không thực sự hiểu được vì sao mình lại rơi vào cơn trầm cảm và ý nghĩ tự tử, tôi tưởng rằng mình chẳng thể nào tìm ra được cách thoát khỏi nó. Tôi không nhận ra rằng có một thứ lớn lao hơn trầm cảm, và đó chính là thời gian. Thời gian xua tan những lời dối trá mà trầm cảm bịa đặt. Thời gian cho tôi thấy những điều trầm cảm vẽ ra cho tôi chỉ là nguỵ biện chứ không hề là lời tiên tri.
Điều này không có nghĩa là thời gian có thể làm tan biến mọi vấn đề sức khoẻ tâm thần. Nhưng chắc chắn rằng thái độ và cách tiếp cận tâm trí của chính chúng ta có thể thay đổi và thường được cải thiện hơn bằng cách chờ đợi dù lâu để thấy được điều đúng đắn mà trước đó bị che khuất bởi những nỗi sợ và tuyệt vọng.
Khi nói về sức khoẻ tâm thầm, mọi người nói về đỉnh và đáy. Đồi núi và thung lũng. Không dưng mà người ta dùng những phép ẩn dụ về địa hình như vậy. Bạn hoàn toàn có thể cảm nhận được những dốc đứng và những cuộc vật lộn khó nhọc trong cuộc sống. Nhưng điều quan trọng cần khắc ghi đó là, ở dưới đáy của thung lũng thì không bao giờ có cái nhìn toàn cảnh rõ nhất. Và đôi khi tất cả những gì bạn cần để có thể vực dậy lần nữa đó chính là tiếp tục tiến về phía trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro