Không có thứ gì là tốt hay xấu
Khi Hamlet* nói với hai đồng môn đại học cũ của mình là Rosecrantz và Guildenstern rằng "Không có thứ gì là tốt hay xấu mà suy nghĩ của ta khiến nó như vậy", chàng không nói theo nghĩa tích cực. Chàng hoàng tử của Shakespeare đang cảm thấy tồi tệ và chán nản, nhưng là có nguồn cơn rõ ràng. Chàng đang nói rằng Đan Mạch, hay đúng hơn là cả thế giới, thực chất là nhà tù. Với chàng, Đan Mạch là một nhà tù giam cầm về mặt thể chất lẫn tinh thần. Nhưng chàng cũng ý thức được rằng góc nhìn đóng một phần quan trọng trong điều này. Và rằng thế giới lẫn Đan Mạch về bản chất là không tệ. Chúng chỉ tệ từ góc nhìn của chàng mà thôi. Chúng tệ hại vì chàng cho rằng chúng tệ hại.
Những sự kiện bên ngoài thường trung lập. Chúng chỉ trở nên tích cực hoặc tiêu cực ngay khoảnh khắc được trí óc ta tiếp nhận. Điều đó hoàn toàn phụ thuộc vào cách chúng ta tiếp nhận chúng. Việc này không phải lúc nào cũng dễ dàng, chắc rồi, nhưng sẽ dễ chịu hơn phần nào khi biết rằng ta hoàn toàn có thể quan sát bất cứ điều gì theo nhiều chiều hướng khác nhau. Điều này cũng tiếp thêm sức mạnh cho chúng ta, bởi ta sẽ không bị xoay vần bởi cái thế giới mà ta vốn chẳng bao giờ kiểm soát được. Chúng ta dựa vào tâm trí của chính mình và từ đó, với nỗi lực và quyết tâm, ta có thể bắt đầu thay đổi và mở rộng. Tâm trí có thể tạo ra nhà tù, nhưng cũng trao cho ta chiếc chìa khoá.
*Hamlet: Nhân vật trung tâm trong vở bi - hài kịch cùng tên của nhà văn, nhà soạn kịch ngươi Anh William Shakespeare, có lẽ được sáng tác vào năm 1601. Trong tác phẩm, Hamlet là hoàng tử nước Đan Mạch, sinh viên trường đại học Wittenberg (Đức)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro