VĂN ÁN
*Lăng Duệ, em yêu anh!*
"Ngày ấy nói yêu anh, cũng không nghĩ đến có một ngày lại phải chấm dứt mối lương duyên này.
Tôi sai rồi, sai khi đã yêu anh, sai khi đã chen vào tình cảm của anh và người ấy, tôi sai khi...khi tôi giống người ấy.. Tất cả là lỗi của tôi.
Những năm tháng bên anh tất cả chỉ là ảo mộng, một giấc mộng dài....
Bây giờ, tôi đã tỉnh mộng, cũng đã bỏ cuộc rồi.
Người ấy rất tốt, đối với anh lại càng xứng đôi. Mong anh hãy yêu thương và chăm sóc người ấy thật tốt. Chúc hai người luôn hạnh phúc, bình an, mọi chuyện điều như ý nguyện......
Lần cuối cùng, cho phép tôi được cảm ơn anh vì những năm tháng qua anh đã cho tôi biết thế nào là tình yêu, đã cho tôi nếm được vị mặn, ngọt, đắng, chua, cay của chúng. Tạm biệt anh - tình yêu của tôi Lăng Duệ!"
Vương Việt kí tên!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro