Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4: druxy

"táo đẹp là táo có độc"

______________

Nửa đêm về sáng, ả tỉnh dậy.

Lờ đờ. Tay vẫn còn co giật, run lẩy bẩy do dư âm của cơn khoái cảm kia. Mắt ả phẳng lặng dị thường, nhìn như hai cái hố đen sâu hoắm, trống rỗng và lạnh lẽo. Chẳng có tia tình cảm thừa thãi nào trong đó.

Ả liếc sang chỗ bên cạnh. Gọn gàng. Vắng tanh. Mất hơi ấm. Hụt hẫng.

Đồng hồ để cạnh giường bằng gỗ nâu, hình quả táo, cũ kỹ, nhiều vết cứa ngang dọc, kim giây giật giật. Một thứ đồ vật xưa thuộc về thời đại trước.

Ả cười. Cười nghiêng ngả. Cười sặc sụa. Mái tóc nâu bồng bềnh rũ lung tung xuống trán, má, cằm, ve vuốt cần cổ trong suốt lộ ra những đường máu phập phồng di chuyển. Bỗng dưng ả muốn cười. Vậy thôi. Vì thấy mình đần độn quá thể.

Ả mong chờ gì đây? Hạnh phúc chăng? Nghe phát tởm lên được.

Ả ngừng cười, chuyển sang trạng thái chán ghét. Chác ghét thứ tinh dịch gieo giống bẩn thỉu lũ đàn ông phóng vào người mình cùng thứ mồ hôi nhớp dính. Ả lật chăn, chạy ngay đến phòng tắm.

Căn phòng trắng tinh. Trắng ám ảnh, đặc mùi clo, tẩm cồn như ở bệnh viện. Bồn tắm sứ sạch sẽ, rộng thênh thang, bốn chân bọc vàng chạm trổ hoa văn tinh tế. Ban đầu ả chưa chú ý lắm. Sau, ả ngồi xổm xuống, dáng vẻ nghiền ngẫm. Nếu xem xét kỹ thì, những hoa văn này hệt một bức tranh kinh dị đẫm máu. Hình ảnh cô gái bị hiến tế, được phác họa mỹ lệ sống động rất chân thực.

Ả chợt nhớ đến người chị dịu dàng, bẽn lẽn của mình. Chị hay mặc váy bồng viền ren. Rất nhiều ren. Chị thích dành hàng giờ tập tành trang điểm, dù khuôn mặt chị luôn nguệch ngoạc khó coi do bôi phấn sai cách. Chị ít khi ra khỏi căn phòng áp mái, vì mẹ không cho phép, nên ả chỉ có thể bắc ghế nói chuyện cùng chị quá khung cửa sổ nhỏ. Chị thỏ thẻ đọc Kinh Thánh cho ả nghe... Chị cũng đã trở thành vật hiến tế. Cô dâu bị ác quỷ cưỡng đoạt từ tay Chúa.

Tiếng xả nước nghe đùng đục êm tai.

Ả thả vào bồn cánh hoa hồng đỏ, tươi ngọt, trôi nổi dập dềnh. Xong, thêm vào ít sữa tắm.

Cái chai trong suốt. Mới tinh. Màu xanh pha tím. Ả không biết nhãn hiệu. Chỉ là thơm lắm. Ả nghĩ đến mùi ánh trăng ả thường ngửi thấy bên bậu cửa sổ.

Ngâm mình vào bồn, ả thoải mái than nhẹ một tiếng. Bọt li ti ôm ấp cơ thể mảnh dẻ gầy gò, với xương quai xanh con bướm quyến rũ.

Eau de perfume.

Vươn ngón tay tinh tế nhợt nhạt bóp kem dưỡng ra, chầm chậm thoa lên mái tóc ngắn. Chậm nhưng dùng lực mạnh. Và theo một kiểu tao nhã lẳng lơ của riêng mình, ả nhón lấy cánh hoa hồng đang dập dềnh trôi mang sắc trầm ma mị, đem nó đặt vào khoang miệng, tẩm ướt nó bằng nước bọt, để enzym từ từ phân rữa nó, dùng cơ hàm nghiền nát, nuốt trôi qua họng, như thể khi ả ngồi bên cạnh cái bàn gỗ gụ dài trải khăn xanh nhạt, thưởng thức món gan ngỗng nấu đông.

Rồi ả thở hắt ra. Ả thấy mệt. Mệt rã rời. Mệt kinh khủng.

Thế là ả không chút do dự, ngụp luôn xuống nước, ngừng cả việc hô hấp.

Ngay lúc này, ả muốn tan ra như giấy hồ bột ngấm nước. Ả muốn để phần thể xác dơ bẩn yếu đuối này bong tróc dần từng mảng theo dòng nước ấm, đen đúa tăm tối được gột rửa. Cuối cùng, phần linh hồn nguyên sơ tinh sạch nhất dần dần loang lổ, tan biến vào hư vô.

Giấc mơ mọi khi ập đến. Nhanh và đột ngột. Dội thẳng vào từng nơ ron thần kinh. Adrenaline tiết ra khiến tim ả đập dồn dập.

Ả chẳng rõ là mộng hay thực, là ký ức hay ảo giác. Ả chỉ biết đắm chìm.

- Anh trông chẳng giống ác quỷ gì cả. Chị em bảo ác quỷ xấu xí lắm. Răng nhọn này, móng vuốt này, mắt rực lửa này. Anh phải là hoàng tử ấy chứ."

"Lọ kia đẹp không em?"

"Có. Giống như màu kẹo mạch nha."

"Đừng uống. Độc đấy."

"Bé con, cái hộp đẹp không?"

"Có. giống như hộp phép thuật vậy."

"Mở ra thử đi. Nhanh nào!"

"Đây là dao mà? Tay em chảy máu rồi. Chị bảo thứ này sẽ làm đau người khác. Sao anh lại giữ thứ nguy hiểm này trong người? Mẹ anh sẽ mắng cho xem."

"Ha, anh dạy em quy tắc đầu tiên trong thế giới này nhé! Thứ càng hào nhoáng xinh đẹp thì càng nguy hiểm khó lường. Càng hấp dẫn thu hút thì càng thối rữa. Nhưng kẻ nào mà từ chối được vẻ đẹp cơ chứ. Đắm chìm, sau đó bị tàn phá. Cho nên, em cứ cẩn thận. Cầm đi. Cái này tặng em. Nó sẽ nhắc em nhớ lời anh nói. Hẹn gặp em một ngày nào đó. hoặc không bao giờ."

"Anh rốt cuộc là ai thế? Em hôn anh được không?"

"Ôi bé con. Anh ghét đồ không sạch sẽ lắm. À, anh hơi có vấn đề về chứng ám ảnh cưỡng chế * cưng ạ. Ừm, lần khác đi. Lúc em sạch rồi, anh nhất định hôn em. Bây giờ chưa phải thời điểm thích hợp."

#druxy ( adj ): Từ để mô tả ai đó, thứ gì đó đẹp đẽ bên ngoài, nhưng bên trong đã hoàn toàn mục ruỗng, tan nát.

*Rối loạn ám ảnh cưỡng chế (tiếng Anh: Obsessive-Compulsive Disorder - OCD) là một rối loạn tâm lý có tính chất mãn tính, dấu hiệu phổ biến của bệnh đó là ý nghĩ ám ảnh, lo lắng không có lý do chính đáng và phải thực hiện các hành vi có tính chất ép buộc để giảm bớt căng thẳng, đây là một dạng trong nhóm bệnh liên quan trực tiếp đến Stress. Bệnh còn có tên khác là rối loạn ám ảnh cưỡng bức.

Người bị ảnh hưởng của bệnh có những ý nghĩ và hành vi lặp lại một cách vô nghĩa mà không kiểm soát được chẳng hạn rửa tay hàng chục lần mặc dù tay đã sạch hay dành quá nhiều thời gian để sắp xếp đồ vật trong nhà quá mức gọn gàng cần thiết. [ Wiki ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro