kyumin [Oneshot] Gynophobic Isn't Really Suck
Những tiếng reo hò mừng rỡ tràn ngập căn phòng khi lũ học trò được thông báo về việc tiết cuối của ngày hôm đó bị hủy. Một nhóm nhanh chóng lên kế hoạch tìm nơi nào đó để tận hưởng vài giờ đồng hồ tự do này, số khác đã hoàn tất việc thu dọn cặp sách và rời khỏi lớp học, cười nói vui vẻ. Kyuhyun nhác trông thấy những khuôn mặt hớn hở của vài cậu bạn cùng lớp, hiện đang nói chuyện điện thoại với một tông giọng thật ngọt ngào. "Có lẽ bọn họ sắp có hẹn với bạn gái.", cậu nghĩ thầm. Và rồi, cậu giấu đi khuôn mặt mình vào hai cánh tay đang khoanh lại trên bàn, lầm bầm điều gì đó.
"Ước gì mình không mắc phải cái chứng sợ hãi ngu ngốc này."
Một vật thể lạ được ném trúng ngay đầu cậu. Càu nhàu, Kyuhyun ngước mặt lên, nhận ra Sungmin đang thổi phù phù rồi chà xát các khớp ngón tay phải với nhau, rồi khúc khích cười. "Này, này. Đừng than vãn và dậy đi, được chứ? Giáo viên đã giao khá nhiều bài tập và tôi thì không muốn lãng phí khối thời gian quý giá này để giúp cậu thoát khỏi những thứ buồn rầu vớ vẩn đấy!". Sau khi nhận thấy người kia không có bất cứ động tĩnh nào, cậu ta hùng hổ kéo quai đeo cặp của Kyuhyun bằng tay phải, tay còn lại túm lấy cà vạt, lôi nạn nhân theo sát mình từng bước.
Vốn đã quá quen với việc Sungmin lôi kéo mọi người xung quanh như vậy, Kyuhyun cuối cùng cũng tự giác bám gót anh bạn cùng lớp. Lee Sungmin. Trước đây, Kyunhyun từng thắc mắc với chính mình rằng, cái anh chàng có giọng nói dịu dàng kia là quái gì mà lại có thể hấp dẫn lũ con gái ở bất cứ đâu xuất hiện mặt cậu ta? Những cô gái ngưỡng mộ cậu ta, và một vài người đã cố tỏ tình, yeah, là lúc trước. À, thật ra không phải cậu không nổi tiếng. Kyuhyun buộc phải thừa nhận điều đó. Bản thân cậu từng nhận được những lá thư bày tỏ tình cảm của các nữ sinh. Và phải nói là, cậu khá tự hào vì điều đó. Nhưng bất cứ lúc nào, Kyuhyun quyết định gặp mặt những kẻ đã tỏ tình với mình, thì cậu lại thở dốc. Mồ hôi vã ra ướt hai tay, và chảy ròng ròng từ trên trán xuống. Bao tử cậu như lộn ngược. Hai chân run lẩy bẩy, và chính bởi vì sợ hãi khi nghĩ tới việc bị các nàng phát hiện sự tình đáng xấu hổ này, cậu luôn rút lui trước khi họ kịp nói điều gì.
***
"Ah~~ thật lãng phí..." Kyuhyun có thể nghe thấy ai đó đang cười khúc khích phía sau mình trong khi cậu cố lau đi những giọt nước mắt còn trên khuôn mặt. Sungmin đang đứng đó, hai tay nhét trong túi quần. "Cậu mắc hội chứng sợ-con-gái? Trường hợp này thật hiếm có." Sungmin ngồi xuống cạnh cậu, và nhận lấy phần sandwich trong tay người kia.
"Một bạn nữ vừa đưa cho tôi cái này, cô ấy nhờ tôi đưa nó cho cậu. Cô ấy cũng đề cập tới cái hội chứng quái quỉ của cậu, bởi vậy cô ấy muốn cố gắng hiểu cậu rõ hơn." Kyuhyun cắn một miếng sandwich. Cậu ắt hẳn sẽ cảm thấy khá hơn nếu cùng ăn nó với một cô gái, chứ không phải là Sungmin. Quá chìm đắm trong suy nghĩ của riêng mình, Kyuhyun chỉ choàng tỉnh trong khoảnh khắc bất ngờ khi nhận ra bàn tay Sungmin đang cố lau đi vết trứng dính trên khóe miệng mình. Cậu lại có dịp nhìn kĩ khuôn mặt hoàn hảo của Sungmin, và phát hiện ra vài thứ. Chết tiệt anh chàng này quá xinh đẹp để là một tên con trai!
"Kể cho tôi nghe đi, cái gì bắt đầu nỗi sợ của cậu với con gái vậy?"
Kyuhyun nhìn chằm chằm vào khuôn mặt trẻ con của anh chàng đối diện trong vài giây đồng hồ, sau đó chuyển cái nhìn xuống lòng bàn tay mình, rồi đến cái ghế cạnh bên cậu, và cuối cùng ngước mắt lên bầu trời phía trên họ. Giận dỗi, Sungmin túm lấy gò má của người kia, nghiến răng, nói rằng:
"Nếu cậu không nói tôi nghe, tôi sẽ đè cậu ra thịt đấy!!" Kyuhyun chưa từng nghĩ rằng cậu sẽ ngây thơ đến nổi đi tin cái lời đe dọa vô lý kiểu như vậy, và rồi kể hết với Sungmin những điều trong đầu mình mà đáng ra chúng phải được giữ bí mật mới đúng.
"Khi tôi còn học cấp hai, tôi từng có chút rắc rối với mấy bạn nữ." Và cậu bắt đầu lục lại trong trí nhớ những kí ức cũ về việc thường bị bọn con gái đuổi theo sau khi rời khỏi trường như thế nào, sau đó thì bị một chiếc xe tải tông phải trong lúc tìm cách cắt đuôi họ. Cậu cũng kể với Sungmin rằng có lần lũ con trai còn bắt cóc và đe dọa sẽ giết Kyuhyun, chỉ vì bạn gái của một trong số chúng đã đá nó và bắt đầu theo đuổi mình. Cuối cùng, Sungmin chỉ biết thở dài thông cảm khi Kyuhyun kết thúc câu chuyện của mình.
Sau một hồi lâu im lặng, Sungmin bất ngờ quay lại nhìn cậu, và một nụ cười vẽ trên khuôn mặt ngọt ngào.
"Kyuhyun này, cậu có muốn thoát khỏi nỗi sợ của mình không?" Sungmin hỏi trong khi lôi ra từ túi mình một hộp đồ uống hương dâu. Mắt Kyuhyun mở lớn, nhanh chóng, cả người cậu quay lại đối diện với Sungmin. Giống như một chú cún dễ thương, cậu vui vẻ gật đầu rồi nhìn thẳng vào mắt người kia.
Đáp trả, Sungmin kéo cổ cậu lại và hôn lên gò má người kia, sau đó tay cậu ta vòng qua cái eo cứng đờ của Kyuhyun, những hành động này khiến cho đối phương gần như chết đứng.
"Vậy thì hãy để tôi trở thành người phụ nữ của cậu."
"Huh?"
Tối hôm đó, Sungmin đưa người kia về nhà mình, và bảo cậu ở lại đó, trong khi bỏ vào buồng tắm để thay quần áo. Cậu không hề thắc mắc về lời yêu cầu kia, nhưng sau đó, Kyuhyun suýt nữa ngừng thở khi Sungmin bước ra.
Trước mặt không phải là người tên Sungmin mà cậu biết. Tên Sungmin này đang mặc một chiếc váy ngắn màu xanh, để lộ ra chiếc boxer khi cậu ta cúi người xuống, với một chiếc áo ngắn chỉ che được vài phần cơ thể phía trên, chừa lại vùng bụng. Lông mày Sungmin dài hơn bình thường (Kyuhyun biết chúng là đồ giả), và môi cậu ta...đôi môi được đánh son bóng và trở nên quyến rũ đủ khiến cho Kyuhyun run rẩy.
Cảm thấy tổn thương vì phản ứng ngây ngốc và thất thần của Kyuhyun, Sungmin cố gắng che giấu đi gò má ửng đỏ của mình, đấm nhẹ lên vai Kyuhyun. "Cái gì, chưa từng thấy con trai giả gái bao giờ sao?"
"Kh-không...cái này, cái này là lần đầu tiên của tôi."
"Vậy thì tập làm quen đi. Nó sẽ có lợi cho cả hai chúng ta." Sungmin cười khúc khích.
"Tôi không hiểu." Tiếp đó, Sungmin vòng tay ôm lấy cổ Kyuhyun hệt như hành động của một đứa con gái, và hôn lên gò má cậu. "Ở trường, tôi trông cũng bình thường, nhưng thật ra, tôi có một sở thích khá điên rồ."
"Ý cậu là cái sở thích điên khùng 'này' sao?" Người kia mỉm cười, gật đầu. "Cậu dị ứng với con gái, phải không nào? Và tôi không thể làm mấy trò hóa trang này nếu thiếu mất một nhà phê bình hay khán giả."
"Vậy nên cậu muốn nói rằng cậu mượn tôi cho cái nhu cầu ngốc nghếch này? Tôi đi khỏi đây." Cậu chụp lấy túi xách của mình và định bước ra cửa thì sau đó vài giây nó tự bật mở. Mẹ Sungmin bước vào với một khay đồ uống cộng thêm bánh quy và một nụ cười rộng mở trên khuôn mặt. Bà trông có vẻ vui sướng vì Sungmin vừa dẫn về nhà một cậu bạn trai, và bà không thể dừng nói huyên thuyên mọi thứ, điều đó khiến Kyuhyun từ bỏ ý định rời khỏi đó sớm hơn. Cho đến khi nghe thấy tiếng mẹ Sungmin gọi tên con trai mình, Kyuhyun mới nhận ra cậu ta hiện trốn trong buồng tắm, giả vờ như đang chịu đựng một cơn đau dạ dày.
"À, đừng ở lâu trong đó nhé. Con sẽ làm khách của mình thất vọng đấy."
"Arasoo~~"
Một vài giây sau, khi người phụ nữ ngoài ba mươi đã rời khỏi phòng, cái đầu của Sungmin mới ló ra khỏi căn buồng nhỏ, dò xét xung quanh một hồi và vui vẻ trở lại bên cạnh Kyuhyun.
"Vậy, cậu vẫn muốn tiếp tục kế hoạch của tôi chứ?"
"Tên con trai bình thường với một sở thích quái gở, cậu làm tôi điên mất, Sungmin." Sungmin bĩu môi, điều đó khiến nó trông càng quyến rũ hơn trong mắt Kyuhyun. Kyuhyun thở dài, chụp lấy gó má ửng đỏ của Sungmin và trêu đùa mà hôn lên trán cậu ta, trước khi nói;
"Nhưng tôi nghĩ nó cũng đáng để thử đấy, Minnie."
***
Và chuyện là thế đó, trong suốt một năm rưỡi như vậy. Hầu hết mọi tối sau giờ học, họ đều gặp nhau tại nhà Sungmin, và cậu ta bắt đầu ăn mặc như một cô nàng; đôi lúc gợi cảm, có khi kì quái, vài lần theo kiểu rock n' roll, thỉnh thoảng còn kết hợp tất cả các phong cách lại với nhau. Kế đó Kyuhyun sẽ bình phẩm về những bộ váy kia, bảo rằng chúng không hợp nhau, cái này thì đẹp, cái kia trông thật kinh khủng, đến khi cảm thấy hài lòng với trang phục của Sungmin ngày hôm đó, họ sẽ ngồi lại và bắt đầu học hoặc hoàn tất bài tập về nhà. Chết thật, tuy trông có vẻ biến thái, họ không thể tránh khỏi những hành động thân mật khi ở cùng nhau.
Cũng giống như hôm nay, khi Sungmin đội bộ tóc giả màu vàng đáng yêu cùng một chiếc mũ và trang phục của cô hầu gái, thêm đôi giày cao gót với vớ đen kéo cao đến bắp đùi, che đi đôi chân láng mịn (yeah cậu ta bảo khi giả gái thì điều quan trọng là phải có một cặp giò đẹp), khiến Kyuhyun chỉ càng thêm hứng thú với việc trêu chọc đối phương. Ôm lấy người kia từ phía sau, kéo cao chiếc váy ngắn gợi cảm, phả làn hơi nóng vào lỗ tai đối phương và cắn nhẹ nó, họ tỏ ra hết sức tự nhiên khi ở cùng nhau một chỗ. Cậu luôn cảm thấy rất vui vẻ trong mối quan hệ giữa mình với Sungmin, mãi cho đến lúc này, khi Sungmin nghĩ cần phải hé lộ lý do về những điều họ đang làm.
"Kyuhyun, cậu vẫn còn cái chứng sợ hãi ngu ngốc đó không?" cậu ta hỏi, sau khi tháo bỏ bộ tóc giả, vuốt gọn lại mái tóc tự nhiên của mình, mà với Kyuhyun nó trông có vẻ dễ thương và ưa nhìn hơn, rồi nhìn thẳng vào đôi mắt người đối diện. Người kia cảm giác như mình vừa tỉnh khỏi một giấc mộng dài.
"Cái gì...cậu có ý gì?" Sungmin phồng má, khẽ lắc lắc chiếc cằm đang tựa trên hai lòng bàn tay chống lên cái bàn trước mặt họ. Điểm đó trông khá đáng yêu trong mắt Kyuhyun.
"Tôi ý nói, cậu muốn chữa chứng bệnh, đó là lý do tại sao bản thân đồng ý tham gia những trò khùng điên này. Dù vậy tôi cảm thấy có lỗi vì đã lợi dụng cậu để thỏa mãn sở thích quái gở này. Ý tôi, thỉnh thoảng, tôi tự hỏi nếu cậu thật sự chân thành khi trêu tôi vì mặc những thứ đồ ấy, hay chỉ đơn giản làm vậy bởi thấy thương hại tôi."
"Cái gì -?"
Sungmin mỉm cười, vỗ nhẹ vai Kyuuhyun. "Tôi biết cậu là một người bạn tốt, Kyuhyun. Và cậu thật sự sinh ra đã tốt bụng. Cậu không bao giờ nói những câu đại loại như 'cậu là đồ bệnh hoạn' hay 'cậu thật kinh tởm'; à có lẽ cậu đôi khi cũng có bảo tôi như thế, nhưng cậu không bao giờ thật sự có ý như vậy. Và điều đó làm tôi thấy rất bối rối, hình như là, lúc nào cũng vậy."
"Cậu đang cố nói điều gì vậy, Minnie?"
"Tôi thật sự đã yêu cậu mất rồi, Kyuhyun, vậy nên..." Đôi mắt Kyuhyun mở lớn hết cỡ có thể, và Sungmin chỉ cười khổ đáp lại phản ứng đó.
"Đừng có bước qua đây, không thì tôi sẽ chẳng bao giờ buông tha cậu đâu."
***
Điều đó vừa xảy ra cách đây ba ngày. Chỉ mới ba ngày tồi tệ kia thôi, nhưng Kyuhyun đã hoàn toàn cảm thấy trống rỗng trong khối thời gian mà đáng lẽ cậu dành ra để trêu chọc Sungmin. "Kyuhyun-shii! Cậu lại mơ mộng nữa rồi!!" Sunny, một cô bạn cùng lớp vừa kịp kéo cậu trở lại với thế giới thật. Kyuhyun mỉm cười. Cậu biết, cuối cùng bản thân mình cũng vượt qua được chứng sợ hãi phụ nữ kia.
Cậu đã lại có thể nói chuyện với con gái, giống như trước đây. Nhưng Kyuhyun vẫn cảm thấy như thể có gì đó không hài lòng dù chứng bệnh đã biến mất. Tuy vậy cậu đoán bản thân không nên nghĩ nhiều đến nó. Câu trả lời thật sự đơn giản thôi.
***
Sau tiết ba, Sungmin không còn nhận thấy sự hiện diện của Kyuhyun ở trong lớp nữa. Cậu ta biết. Cậu ta đang cố gắng rất nhiều để không phải nghĩ về Kyuhyun, nhưng người kia có vẽ như chưa từng rời khỏi tâm trí mình. Sungmin biết Kyuhyun ắt hẳn coi khinh lời tỏ tình của mình, đó là lý do tại sao cậu ta tránh xa đối phương. Và cậu ta hiểu Kyuhyun đã hoàn toàn ổn, khi thấy người kia có thể nói chuyện với con gái mà không hề gặp phải bất cứ cản trở nào.
Trái tim Sungmin đau nhói. Nếu cậu ta biết một ngày nào đó bản thân lại hóa ra yêu Kyuhyun như vậy, ắt hẳn sẽ không bao giờ đề nghị cái 'kế hoạch chữa bệnh' ngu ngốc kia với Kyuhyun. Nhưng lý do duy nhất để cho việc đó, là bởi bản thân đã hoàn toàn bị Kyuhyun hấp dẫn ngay lần đầu tiên gặp gỡ.
"Sungmin!" một giọng nói quen thuộc cất tiếng gọi cậu ta, khiến bản thân không thể nhịn mà quay lại, và bắt gặp anh chàng cao lớn với mái tóc đen đang chạy về hướng mình.
"Kyu - Kyuhyun?? Cậu đang làm gì ở đây vậy?" người kia không trả lời câu hỏi của cậu ta, nhưng đặt tay mình lên vai phải của Sungmin, trong khi tay trái đang xách một chiếc túi mua sắm màu xanh-đen. Sau đó, cậu cười toe toét, và giơ cao chiếc túi, trêu ghẹo để Sungmin cố gắng bắt lấy nó từ tay mình, trước khi cuối cùng thì giấu hẳn nó sau lưng.
"Cái này," ánh mắt Sungmin hướng ra sau lưng người kia, ý chỉ chiếc túi sau lưng cậu, "...là thứ tôi vừa mua cho cậu. Nhưng tôi sẽ không để cậu xem, trừ khi hôm nay cậu đưa tôi về nhà mình."
"Nhưng, hôm nay ba mẹ tôi không có nhà, bởi vậy..." Sungmin cố tránh đi ánh mắt như thể xuyên thấu ngưởi đối diện của Kyuhyun, nhưng sau đó những ngón tay thon dài của Kyuhyun vuốt ve bên má cậu ta rồi lướt xuống chiếc cằm nhỏ, kéo cả khuôn mặt người kia đối diện với mình.
"À, như thế càng tốt. Đi nào." Và không để đối phương phản kháng thêm, cậu kéo cổ Sungmin hướng về phía ngôi nhà của người kia. Nhưng nhận ra kẻ bên cạnh có vẻ không định bắt kịp mình, Kyuhyun thì thầm vào tai cậu ta khiến người đối diện thoáng đỏ mặt;
"nhanh nào, hay là muốn tôi thịt cậu ngay trên đường."
A, cái đó nghe có vẻ nguy hiểm.
***
"Điều gì khiến cậu có ý định đến đây vậy, Kyuhyun? Tôi cần phải học ôn cho bài kiểm tra ngày mai." Sungmin ném chiếc cặp lên giường và đổ cả thân người lên chiếc nệm thoải mái. Kyuhyun khúc khích cười, đặt người ngồi xuống cạnh bên chỗ người kia đang nằm. Ngay thời điểm đó, Sungmin có thể nghe thấy những nhịp đập điên cuồng nơi lồng ngực, và máu thì dồn hết lên các dây thần kinh bên dưới cơ mặt.
"Hôm nay, một cô gái đã tỏ tình với tôi." Sungmin có thể cảm thấy trái tim mình như vỡ vụn.
"Uhuh?"
"Yeah. Thật ra tôi đã có đến năm lời tỏ tình mỗi ngày trong chỉ tuần này." Sungmin hiểu rằng trái tim mình đã nát ra từng mảnh.
"Thì sao?"
"Và chỉ cách đây ít phút một cô nàng đã thử tôi, nói rằng cậu ấy muốn hẹn gặp tôi tối nay." Sungmin rõ ràng nghe thấy tiếng con tim mình đang gào thét, như thể nó vừa bị một chiếc xe tông phải hay có người đem ném vào bụi gai.
"Cậu đang cố nói cái gì vậy, đồ xấu xa?? Tôi đã bảo tôi yêu cậu!!! Tôi nói tôi yêu cậu, tôi yêu cậu, tôi yêu cậu - nnmmpphh!" Sungmin chẳng rõ chính mình đã nhảy vào người Kyuuhyun lúc quái nào không hay, túm lấy cổ áo và hét vào mặt người kia, nhưng những gì cậu ta còn nhận thức được lúc này là cảm giác nhồn nhột nơi khuôn miệng. Và cánh tay Kyuhyun đang ôm lấy cơ thể mình.
"Đúng," Kyuhyun hổn hển nói sau khi rời khỏi đôi môi Sungmin, "...tôi biết cậu yêu tôi. Cậu đã tỏ tình với tôi mà. Tôi hiểu hết những điều đó. Nhưng..." Cánh tay Sungmin vẫn vòng quanh cổ cậu, và hiện tại cậu ta đã ngồi hẳn trên người Kyuhyun. À, người kia thật sự không có ý định rời khỏi tư thế ấy chút nào.
"Cậu không cho tôi cơ hội nào để nói, rồi hành xử như một kẻ hèn nhát, cố ném tôi ra khỏi cuộc sống cậu sau khi kéo tôi vào đó. Nó đáng ra không được trở nên như thế." Kyuhyun ôm lấy anh chàng nhỏ nhắn, trong khi Sungmin vùi gương mặt mình vào khuôn ngực Kyuhyun, và khẽ khàng nói "Tôi xin lỗi".
"Bởi vậy tôi muốn nhắc cậu điều này; Lee Sungmin, tôi yêu cậu." Và Sungmin gần như chết ngất vì hạnh phúc trong giây phút Kyuhyun thẳng thừng thốt ra những từ ngữ kia vào bên tai mình. Cậu ta ôm lấy anh chàng cao lớn đang mỉm cười thật tươi và hôn vào bên má rồi đến chiếc cằm người kia, miết môi theo đường cong hoàn hảo của quai hàm xuống đến cổ. Sungmin có thể nghe được tiếng tằng hắng hài lòng phát ra từ cuống họng Kyuhyun khi người kia đẩy cậu ta ra và mỉm cười với mình.
"Cậu từng nói tôi là một gã dễ mến đúng không, eh?" cậu chụp lấy chiếc túi mua sắm màu tối đưa đến trước mặt Sungmin.
"Mặc nó xem nào. Tôi chắc chắn cậu sẽ thích nó."
Sungmin xem xét bên trong chiếc túi, và gần nhứ thét lên với Kyuhyn ngay sau đó;
"CẬU NGHIÊM TÚC CHỨ~???"
***
Sungmin bồn chồn vặn vẹo hai bàn tay. Cậu ta có thể nhìn thấy đôi chân nhẵn nhụi của chính mình đang ép sát vào nhau. Cả cơ thể cảm giác giống như bị lột trần hoàn toàn, dù cho vẫn đang mặc một ít quần áo; nếu gọi chiếc quần soóc vải bông bó sát ngắn cũn cỡn kia và cái áo chỉ che được duy nhất mỗi phần ngực còn lại thì để lộ ra hầu hết vùng bụng, là quần áo.
"Kyuhyun~~!! Cái quái gì vậy??" Sungmin chắc rằng câu trả lời của Kyuhyun sẽ là tiếng cười châm chọc, khi cậu bước tới bên cạnh mình và vấu nhẹ lên chiếc mũi nhỏ. "Cậu rất đẹp, cậu có bao giờ chú ý đến điều này chưa?" Sungmin đỏ mặt khi nghe được lời nhận xét kia nhất là khi nó đến từ một người như Kyuhyun.
Làn môi cùng chiếc lưỡi của cậu bắt đầu lướt nhẹ không bỏ sót inch nào trên chiếc cổ, xương đòn và ngực Sungmin. "Ah~! Kyu - Kyuhyun... nó..." người kia không thể hoàn thành câu nói của mình bởi Kyuhyun vừa nâng mặt cậu ta lên và bắt đầu thưởng thức làn môi nóng bỏng. Những ngón tay dài cấu véo và xoa nắn đầu ngực Sungmin bên ngoài chiếc áo vải mỏng manh, khiến cho hai điểm nhỏ nhạy cảm kia dựng đứng lên, làm cho cơ thể trở nên thật đáng khao khát.
"Cậu thật quyến rũ khi mặc những thứ này. Tôi nghĩ mình thích bộ này nhất trong mớ đồ sưu tập của cậu." Sau đó cậu đẩy Sungmin sát vào bức tường phía sau lưng, hôn cậu ta cuồng nhiệt hơn trước, khiến cho người kia thở hổn hển và cau mày dữ dội, cố gắng chống chọi với sức nóng và cảm giác hưng phấn kì lạ bên trong cơ thể, cùng lúc đối mặt với nhịp đập dữ dội bên trái lồng ngực sau những cái chạm của Kyuhyun.
"Nnghh~~ Kyu..." Sungmin chỉ có thể thều thào mấy từ ngữ sau cùng đã dự định nói, khi Kyuhyun đưa những ngón tay xoa đến cái mông của mình.
"Hey, nó bị hở ở đây rồi."
"Yeah, tôi biết. Đó là lý do tại sao tôi mua nó cho cậu, vì nhờ thế tôi sẽ dễ làm điều này hơn." Kyuhyun kéo mạnh lưng quần bó sát, và làm cho phần vải được giật mạnh, ép sâu vào khe giữa của Sungmin, khiến người kia thở dốc mà rên xiết. Những ngón tay của cậu cũng từ từ ấn càng ngày càng sâu vào bên trong cái lỗ nhỏ, hại Sungmin không thể tiếp tục đứng thẳng mà khụy gối xuống.
Đôi mắt Sungmin mở lớn hết mức ngay khi Kyuhyun đâm mạnh ngón trỏ của cậu, cả tay phải lẫn trái, vào hậu huyệt mình. "Đau! Nó, nó đau lắm~! Ahh... Kyuhyunnnhh -" nhưng tiếng thì thầm của Kyuhyun làm cậu ta dịu xuống. "Được rồi, cơn đau sẽ hết nhanh thôi."
"Kyu, tôi không thể chịu thêm nữa... hãy để tôi chạm vào, làm ơn đi..." Sungmin van nài được giải phóng thành viên đang cương cứng của mình, khi Kyuhyun nắm lấy cả chiều dài nó mà xoa bóp một cách thô bạo.
"Unhh ~~!! Chết tiệt Kyuhyun!! Buông ra đi!" Tôi bảo cậu buông nó ra nnhh -"" Kyuhyun đón lấy bờ môi người kia, và tiếp tục chà xát phía đỉnh của chiều dài đang bị kích thích hết mức thông qua phần vải bông thô ráp, và nó khiến Sungmin rên rĩ càng lớn hơn.
"Nói đi, Minnie. Hôm nay, mấy giờ ba mẹ cậu về?" những giọt nước mắt đã tràn ra khỏe đôi mắt Sungmin, và cậu ta ngọe đầu về bên trái, khép mắt lại rồi cắn lấy môi dưới, cố sức chịu đựng tình trạng hiện tại của thành viên mình.
"Họ - họ không về nhà tối nay... họ sẽ - ahh - ngủ lại - nhhh - nhà bạn - chết tiệttttt~~!! Buông ra đi Kyuhyun!!" ngay khi người kia vừa nói xong, Kyuhyun có thể nhận ra chỗ cậu dùng lòng bàn tay để ma sát giờ đã trở nên ẩm ướt và nhầy nhụa. Cậu khúc khích cười sau khi nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng vì giận cùa cậu ta.
"Tôi ghét cậu." Kyuhyun ôm lấy cơ thể Sungmin trong vòng tay mình, và đùa nghịch hôn lên đôi môi cậu ta, trước khi liếm xuống khuôn ngực bây giờ đã để trần của người kia.
"Tôi biết. Tôi yêu cậu." Lưỡi cậu quấn lấy nụ hoa cương cứng trên ngực Sungmin, và tay trái trượt xuống phần bắp đùi mềm mại, gợi cảm, khiến cho người kia ngượng ngùng túm lấy mớ tóc nâu sậm của Kyuhyun. Chiếc lưỡi kéo xuống sâu hơn nữa, trong khi trong khi bàn tay thay đổi vị trí, quay lên trêu đùa mà cấu véo và chà xát đầu ngực Sungmin, cơ thể cậu lúc này được kẹp giữa hai chân cậu ta, và đầu thì một lần nữa di chuyển lên xuống để liếm láp và mút mát lấy chiều dài cương cứng của người kia.
Cậu có thể thấy được Sungmin vừa nghiêng đầu và phát ra một tiếng rên gợi tình. Cậu cũng xem thấy mồ hồi đang toát ra từ chiếc cổ hoàn mĩ của người này, chảy qua phần cơ ngực, đến bụng dưới, và xuống tận bên háng giữa hai bắp chân nhấc cao. Và Kyuhyun đã nghĩ rằng đó là cảm tượng gợi tình nhất mà cậu từng thấy trên thế giới này.
"Kyu - Kyuhyun... Tôi nghĩ tôi sắp...nnhhh~!!" và dòng tinh dịch ngay lập tức bắn lên cả khuôn mặt Kyuhyun. Sungmin muốn ngồi xuống để xin lỗi, trong khi người kia lại đẩy mạnh tấm lưng cậu ta ép sát vào bức tường gỗ sau lưng, đến nổi có thể nghe thấy một tiếng "ầm".
"Cậu đã ra đến hai lần trong khi tôi chẳng được đến một. Vậy nên hãy ở yên đó, tỏ ra là một anh chàng ngoan ngoãn, và cho kẻ xấu xa này một cơ hội, được chứ, Sungmin?" Kyuhyun nhếch mép cười, khi cậu kéo cánh tay Sungmin đặt trên đầu gối, bảo người kia nhấc cao lên, tự phơi bày chiếc lỗ nhỏ nhắn trước đối phương.
Sungmin làm như được bảo, rồi ngay khi cậu ta vừa thực hiện, Kyuhyun bắt đầu liếm láp phần mặt trong bắp đùi người kia, với đôi mắt khép hờ và chiếc lưỡi dần dần tiến đến xung quanh chiếc lỗ của người kia. Sungmin hoảng hốt nhận ra khuôn mặt tràn đầy dục vọng của Kyuhyun ở thật gần, trong khi cậu đang làm tình với mình.
Cậu ta có thể cảm thấy những ngón tay lần nữa thọc vào bên trong chiếc lỗ của mình, và lần này, Sungmin có phần xem chừng dễ dàng chấp nhận nó hơn lúc trước. Những ngón tay của Kyuhyun di chuyển tới lui bên trong đó, tạo ra thanh âm của tiếng chà xát ướt át. Tốc độ cứ ngày càng được đầy nhanh hơn.
Sungmin không hề nhận ra khi Kyuhyun đã hoàn toàn dừng việc đưa đẩy ngón tay bên trong chiếc lỗ, thì đột ngột cậu ta cảm thấy một vật thể dài và nóng tiến vào hậu huyệt mình. "Kyu~?"
Khuôn mặt Kyuhyun kề sát ngay đó, và bàn tay cậu nắm lấy cặp giò Sungmin cho người quấn lấy eo mình. "Cậu có thể ôm trọn hết tôi bên trong bằng cách này, Minnie. Chết thật, bên trong cậu thật mềm mại và ấm áp, nên tôi nghĩ mình không cần phải dùng thêm thuốc bôi trơn nữa."
"Cậu nói cái gì vậy, khi chính cậu nhét cái thứ này vào trong tôi, đồ xấu xa?? Ahh!!" và Kyuhyun bắt đầu đẩy hông mình ép vào phía dưới Sungmin. Hoảng hồn, cậu ta cố mở rộng phần cơ dưới, giúp nó ôm gọn lấy chiều dài của người kia đang ở bên trong.
"Urgh... cậu thật biết cách gây bất ngờ, Minnie."
Nhưng sau đó, Kyuhyun tiếp tục đâm sâu vào bên trong Sungmin, càng ngày càng nhanh hơn trước, khiến cho cậu ta có thể cảm thấy được cả thể mình bị chà xát mãnh liệt với sàn nhà bên dưới, và khuôn mặt chìm đắm trong dục vọng không thể che giấu nữa. Kyuhyun ghì lấy và mở rộng hơn đôi chân Sungmin ra hai bên, đầu gối được đẩy cao đến tận xương sườn, trong khi cậu vẫn thúc mạnh hơn, khiến cho người kia gần như ngừng thở.
"Kyuhyun, chậm lại đi, unnhhh~~!!" dù vậy cơ thể cậu ta vẫn tiếp tục đưa đẩy. Bất ngờ, Kyuhyun sau đó kéo Sungmin lên, trong khi vẫn di chuyển ra vào chiếc lỗ nhăn nhúm của cậu ta, đẩy người kia hướng vào bức tường, với đôi chân xoạc rộng, rồi điên cuồng làm tình ngày một mãnh liệt hơn trước.
"Tôi đang bắn ra...nnhh~!!" và Sungmin có thể cảm thấy dòng dịch nóng bỏng bên trong mình trào xuống bắp đùi, rồi một làn môi ấm áp cùng chiếc lưỡi ướt át của người kia tìm đến.
***
"Cậu định làm gì với bộ đồ đó vậy?" Kyuhyun hỏi khi trông thấy Sungmin với lấy mớ quần ái bên kia căn phòng. Cơ thể không che đậy của cậu nằm dài trên chiếc giường màu hồng êm ái của Sungmin, cái thứ thật giống với chủ nhân nó.
"Tôi đem chúng đí giặt. Trời ạ chúng thật bẩn thỉu...mà tôi thì không thể cử động cái hông nữa, cậu là đồ chết dẫm Cho Kyuhyun!!" Kyuhyun bước dậy khỏi giường, trên người vẫn không hề mặc gì, cậu dịu dàng bế lấy Sungmin như một nàng công chúa, và hôn lên đôi má ửng hồng.
"Eww, thật biến thái."
"Được rồi, tôi biết thái là vì cậu, chỉ vì cậu thôi. Bởi vậy, cậu muốn tôi đưa đến đâu nào?"
"Tầng dưới, phòng giặt. Hay, ít nhất cũng phải mặc đồ vào chứ!!" Sungmin khúc khích cười khi bắt gặp cái nhướng mày của Kyuhyun.
"Quan tâm làm gì, chẳng phải tối nay ba mẹ cậu không về nhà sao?"
Vậy nên, không thèm mặc lại quần áo che đi thân hình khá nam tính của mình, Kyuhyun ôm lấy Sungmin, bước xuống lầu dưới đến phòng giặt, chờ cho người kia khởi động máy, trong lúc còn ôm ghì lấy cậu ta, trước khi phát hiện thấy một tiếng sập lớn ngoài cửa trước, và bắt gặp bộ dạng kinh ngạc của ba mẹ Sungmin đang nhìn cả hai.
Hóa ra buổi họp mặt gia đình mà ba mẹ Sungmin tham gia kết thúc sớm hơn dự định, nên họ trở về nhà vào giữa khuya mà không hề báo trước.
Và đoán xem? Trong khi bị ba mẹ Sungmin tra hỏi, Kyuhyun vẫn trong tình trạng trần truồng như nhộng.
End
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro