Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG IV: MÁU VÀ LỬA

Khi đang dạo chơi xung quanh kinh thành với một nô tì trong Thiên gia, bất ngờ Thi Nhi nhìn thấy một đám đông đang vay kín một cửa hiệu, hoặc một căn nhà nào đó.Nàng vội chạy đến với ánh mắt hiếu kỳ..."Thiếu phu nhân " Cô nha đầu gọi với rồi chạy theoCố gắng lắm nàng mới chen vào được vào phía bên trong, trước mắt nàng, một khung cảnh u ám đang vay lấy căn nhà đã cháy rụi thành tro, hoàn toàn chỉ còn lại một màu tro đen sì.Hàng chục xác chết cháy đen hệt như những cục than lớn đang được chất chật cái sân phía trước căn nhànày."Chuyện gì đã xảy ra?" Nàng quay sang hỏi một lão phu nhân đứng cạnh"Nhìn cũng không biết sao? Hôm qua nơi đây đã xảy ra một vụ cháy... Nhưng vẫn chưa tìm ra nguyên nhân, quan phủ đang ráo riết điều tra, từ trước đến nay Ninh Phủ vẫn sống trong yên bình, nay đột nhiên xảy ra cơ sự này, ắc có chuyện chẳng lành..."Thi Nhi bàng hoàng trước câu nói của lão phu nhân đó, nàng như bất động kinh sợ...Đâu đó nàng nghe loáng thoáng mộtvài người đi xem nói:"Đây là kỷ viện nổi tiếng, cũng thu hút không ít các Đại gia khắp nơi đổ về mua vui, cũng không thể tránh nổi sự ghen tuông của bà phu nhân, e rằng do vị phu nhân quyền thế nàođó đã thuê người đốt..."Lúc này tiểu nha đầu theo sau Thi Nhi phải cực thân lắm mới chen chúc trong đám đông chen được vào bên trong cố kéo thiếu phu nhâncủa mình ra khỏi."Thiếu phu nhân, không có gì đáng xem đâu, chúng ta về thôi...""Ta thật sự không ngờ trên đời này có người tàn ác đến mức độ như vậy..."Cả hai... thoát ra được đám đông và đi về nhà, hôm nay như thế là quá đủrồi, nghe nói người của Phong Quốc rất mê tín, e rằng Ninh Phủ sẽ loạn lên mất. Cũng có khi chỉ là một sơ ý nhỏ nên bung ra thành đám cháy, thực chất ai mà dám đốt một căn nhà lớn như vậy để làm gì chứ?Vã lại, đàn ông ra ngoài ong bướm đâu phải chuyện hiếm, nếu quả thựcdo một vị phu nhân quyền lực nào đó gây ra thì đúng là đáng sợ thật.Thấy nha đầu này có vẻ thất thần imlặng, Thi Nhi vội đưa mắt nhìn kỹ hơn:"Em sao vậy? Có chuyện gì à?""Thực ra, em muốn nói với thiếu phu nhân..."Gương mặt cô ấy hơi khó xử nhìn nàng, lâu lắm mới có thể thốt ra câu nói:"Thiếu gia vốn là một công tử phonglưu, kỹ viện ban nãy là nơi Thiếu gia thường lui đến cùng bạn bè uống rượu mua vui, có một vị kỹ nữ mà Thiếu gia yêu thích nhất, đó là Nguyệt Anh cô nương, cô ấy rất xinhđẹp, nhưng lại hết sức trơ trẻng, chỉ biết quyến rũ đàn ông, Thiếu Gia đã qua lại với cô ta hơn một năm nay..."Nói đến đó, lòng ngực nàng như nghẹn lại từng hồi, thật không tin được, cô ta là kỷ nữ, càng không thể chấp nhận được việc phu quân mìnhchính là một tay công tử ăn chơi, đó là lý do vì sao bấy lâu nay Tử Đăng không về nhà qua đêm, hoặc đã chỉ qua đêm vài hôm là cùng.Không tin được, con người trông phong nhã như vậy lại là loại người ấy.Hình tượng của Tử Đăng như sụp đổhoàn toàn trong trái tim của Thi Nhi, nàng nên khóc hay cười đây? Nàng đã kỳ vọng nhiều vào cuộc hôn nhânnày, hy vọng chàng sẽ cảm động màquay trở lại, thì ra trái tim chàng đã băng giá từ bao giờ rồi.Thông tin về cái chết của kỷ nữ Nguyệt Anh đã lan truyền khắp nơi, cô ta đã bị giết trước khi bị thiêu thành tro, đặc biệt là hung thủ ra tay vô cùng tàn nhẫn và độc ác, đã đâm hàng chục nhát dao chí mạng vào người cô ta.Vừa đến cửa phòng mình, bất ngờ bóng hình Tử Đăng xuất hiện lồ lộ trước mặt nàng không khỏi làm nàngbất ngờ đến giật mình, trông hắn có vẻ hấp tấp:"Chàng sao vậy?" Thi Nhi chau mày nhìn hắnNhưng trông thần sắc hắn có vẻ rất tức giận, không như mọi lần mà Thi Nhi biết, khi nhìn thấy nàng, hắn sựcđứng lại như điểm huyệt, hai mắt như nổi lửa.Chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, đột ngột Tử Đăng gián thẳng vào mặt nàng một cái tát đau thấu xương, buốt đến đỉnh đầu."Thiếu gia..." Tiếng của tiểu nha đầuthốt lên đầy kinh hãiĐể cô ta không cản mình, Tử Đăng ném ánh mắt tức giận sang cô ta:"Cút ngay..." Lập tức tiểu nha đầu sợhãi lùi lại, chân vẫn không nỡ để thiếu phu nhân của mình đối mặt với... quỷ dữ. Nhưng rốt cuộc cô phải vội bỏ đi vì hắn vẫn trừng mắt nhìn cô.Thi Nhi đã ngã xuống đất, miệng không nói được gì, nước mắt thấm ướt gương mặt của nàng..."Chàng nghĩ... chuyện đó... do thiếp gây ra sao?" Thi Nhi cắn môi nén tứcgiận, nàng không hiểu sao hắn lại bất công với nàng như vậy, không thể tin nàng một chút nào ư?Tử Đăng không nói gì, vội bỏ đi, vừa lúc đó cha mẹ chồng nàng vừa nghetin đã vội đến, chỉ kịp gọi ơi ới tên của hắn rồi chạy đến xem nàng thế nào.Vào đêm đó, một kỷ viện nổi tiếng của kinh thành đã bị thiêu rụi trong một đêm...Thanh Phong Lâu...Thi Nhi trên người mặc một bộ bạch y đang bước từng bước về phía nữ nhân đang nằm dưới đất, trên người đầy vết máu...Xung quanh lửa đang bao vay lấy haicon người nhỏ bé như sẳn sàng nuốtchửng họ trong gan tất."Thiên phu nhân, xin bà hãy tha mạng cho tôi..." Giọng nói hoảng sợ của nữ nhân đó như mập mờ không rõ âm tiết nữa.Thi Nhi chợt mỉm cười một nụ cười quỷ quyệt bước đến gần cô gái đangbên dưới:"Rõ biết có ngày hôm nay, thì đừng có quyến rũ phu quân của ta..."Đó là vị nữ nhân hôm đó đã bên cạnh Tử Đăng, thì ra chỉ là gái lầu xanh, vậy mà muốn làm phu nhân của Thiên gia..."Tôi biết lỗi rồi, xin bà tha mạng cho tôi..."Thi Nhi lao đến bóp chặt cổ của cô ta siết chặt, đến khi cô ta không thể thốt thành tiếng nữa, mặc cho đôi tay dính đầy máu của cô ta đang bấu chặt lấy cơ thể nàng.Dần dần hơi thở của cô ta tắt ngấm, hai tay liền buông xuống, nhưng Thi Nhi vẫn không buông tay vẫn tiếp tục bóp như muốn cổ cô ta nát thì mới thôi.Từng móng tay được nuôi dài của nàng cắm chặt vào thịt của vị nữ nhân đó, từng dòng máu tươi tuống xuống như thác mặc cho ánh mắt thích thú đang hiện rõ trên mặt của Thi Nhi.Khi đã giết xong kẻ mà nàng thù ghét nhất, trong lòng vô cùng khoan khoái, đứng dậy bước ra khỏi "hỏa ngục" Thanh Phong lâu, tay nàng đãđỏ máu, mùi tanh của máu đang lan khắp xung quanh, riêng Thi Nhi thì mùi của máu là thứ mùi tuyệt nhất mà cô từng biết, tanh tanh, nồng nồng khi nếm vào lại có vị mặn mặn.Bóng hình một bạch y nữ loang lổ máu trên người dần khuất bóng khỏi căn thanh lâu đang rực cháy trong đêm tối, dấy lên một nỗi kinh hoàng cho người dân nơi đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: