Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15: Khi Nào Con Của Phượng Hoàng Sẽ Đến

"Đạm Đài Tẫn, trăng tròn rồi, ta lại muốn ngắm trăng ở Thiên Trì." Lê Tô Tô chân trần ngồi nghịch nước bên bờ hồ của Diệp Phủ.

Đã bốn tháng kể từ khi họ đến đây, một tháng gần đây không có đại sự gì xảy ra, hai người đều rảnh rỗi, nỗi nhớ nhà lại càng sâu sắc.

"Chờ chúng ta trở về, sẽ đi Thiên Trì ngắm trăng." Đạm Đài Tẫn nói rồi bế Lê Tô Tô lên, đã tới Trung thu, nửa đêm nước càng lạnh, không còn thích hợp để nghịch nước nữa.

"Ta nhớ A Mật." Từ khi A Mật được sinh ra, hai mẹ con chưa bao giờ xa nhau lâu như vậy.

"A Mật dù sao cũng phải lớn lên, có thế giới riêng của mình, để con bé sống độc lập cũng không phải chuyện xấu." Đạm Đài Tẫn đem Lê Tô Tô thả trở về trên giường.

"Đạm Đài Tẫn, ngày mai chúng ta đi dạo phố mua khuôn bánh đi, hôm nay ta thấy trù nương trong phủ làm bánh Trung Thu, chờ trở về, ta cũng muốn làm cho A Mật."

"Được." Đạm Đài Tẫn nhớ tới đồ ăn nàng làm cho hắn lúc ở Cảnh Quốc, trong lòng đã hình dung ra vẻ mặt của A Mật khi ăn bánh Trung Thu có mùi vị quỷ dị do mẫu thân làm.

Nghĩ đến A Mật, nội tâm Đạm Đài Tẫn tràn ngập tiếc nuối, hắn không có cơ hội làm bạn với Tô Tô trong thời kỳ mang thai, để nàng một mình thừa nhận nỗi khổ mang thai cùng sinh nở, vắng mặt 500 năm trong quá trình trưởng thành của A Mật, để cho A Mật bị người khác chỉ trỏ sau lưng mà lớn lên.

Đạm Đài Tẫn có ý thức trong Hộ Tâm Lân là ngày A Mật sinh ra. Nguyên thần của hắn vốn vẫn ngủ say, Hộ Tâm Lân tuy rằng bảo vệ hắn, nhưng cũng không thể khiến hắn thức tỉnh. Mãi cho đến khi cảm nhận được một cỗ thần lực cực lớn đang tiến về phía mình, dưới chấn động, nguyên thần bị kích thích, hắn mới tỉnh lại.

Sau khi mở mắt ra, tai hắn có thể nghe rõ bên ngoài đang xảy ra chuyện gì, hắn nghe thấy giọng của Sơ Hoàng và Tang Tửu, các nàng đang nói cái gì?.

"Tô Tô, Tô Tô, mau tỉnh lại, không thể ngủ." Giọng nói lo lắng của Sơ Hoàng truyền vào tai.

Tô Tô làm sao vậy?

"Sơ Hoàng, làm sao bây giờ, thần lực Tô Tô đã tan hết." Tang Tửu hoảng sợ hỏi Sơ Hoàng.

Sơ Hoàng đối với việc này cũng vô cùng bất lưc, lúc trước mặc dù nàng đã từng sinh ra linh noãn, nhưng đó chính là chuyện trong nháy mắt, trong bụng Tô Tô chính là huyết mạch Thần Ma, tự nhiên không giống với nàng.

"Tô Tô, không được ngủ, đứa trẻ cần con." Sơ Hoàng nhẹ nhàng vỗ mặt Lê Tô Tô.

Lê Tô Tô giờ phút này đang nằm ở trên giường, cả người lẫn tóc đều ướt đẫm, giống như mới từ trong nước vớt lên, hiện tại đã hôn mê bất tỉnh.

Đứa trẻ? Tô Tô đã thành hôn, còn có hài tử. Đạm Đài Tẫn vừa mới tỉnh lại, khóe miệng nhếch lên một nụ cười khổ, nàng cuối cùng vẫn đi về phía trước một bước.

"Tang Tửu, tìm Tự Anh đến đây, bảo nàng chuyền cho Tô Tô chút ma khí để trấn an hài tử." Thanh âm Sơ Hoàng lần nữa truyền đến.

Tự Anh? Ma khí có thể giúp hài tử? Con của Tô Tô lại có huyết mạch Ma giới?.

"Ma hậu, Ma hậu xảy ra chuyện gì vậy?" Tự Anh vội vàng chạy tới, nhìn thấy Lê Tô Tô cũng hoảng sợ, nghe Sơ Hoàng đơn giản giải thích qua, vội vàng truyền pháp lực cho người trên giường.

"Tô Tô mau tỉnh lại, vì hài tử, vì huyết mạch cuối cùng Đạm Đài Tẫn, con phải cố lên." Sơ Hoàng thấy Tô thức tỉnh, vừa lau mồ hôi cho nàng vừa nghẹn ngào nói.

Lê Tô Tô vừa mới bị luồng ma khí khổng lồ trong cơ thể va chạm, thần lực bị phân tán, trong lúc nhất thời khó có thể duy trì thần thể. Ma khí trấn an hài tử, nàng mới lần nữa tỉnh táo lại.

Bên trong Hộ Tâm Lân, trái tim Đạm Đài Tẫn đột nhiên đau đớn như bị kim đâm, đứa bé trong bụng Tô Tô hóa ra lại là của hắn.

Một năm, Lê Tô Tô lần đầu tiên từ trong miệng người khác nghe được tên của hắn, nỗi bi thương trào lên, phòng tuyến trong lòng thật vất vả mới xây xong trong nháy mắt sụp đổ. Cảm giác được đứa nhỏ trong bụng lại có động tác, thầm nghĩ mình không thể bỏ cuộc, vì tiểu cô nương đáng yêu trong mộng kia, vì nam nhân nàng yêu nhất kia, nàng đem Hộ Tâm Lân từ trên cổ kéo ra nắm ở trong tay, cầm thứ cuối cùng Đạm Đài Tẫn để lại cho nàng, tập trung chút thần lực còn sót lại, mượn cơn đau ở bụng, dùng hết tất cả khí lực.

Cuối cùng, đau đớn trong cơ thể cũng biến mất, Lê Tô Tô không thể chống đỡ được nữa, nghiêng đầu ngã sang một bên.

Sau một tiếng kêu thảm thiết cực độ thống khổ, thời gian rất lâu sau đó, Đạm Đài Tẫn không còn nghe thấy tiếng của Lê Tô Tô nữa, hắn nghe được tiếng khóc vang dội của đứa nhỏ, tiếng nức nở của Sơ Hoàng và Tang Tửu, tiếng Cù Huyền Tử và Triệu Du chân nhân run rẩy lo lắng, đại phu trong Ma cung nói rằng Lê Tô Tô chỉ là thần lực và thể lực tiêu hao quá độ, tĩnh dưỡng một thời gian là có thể bình phục hoàn toàn.

"Này, chàng đang nghĩ gì vậy?" Lê Tô Tô kéo Đạm Đài Tẫn từ trong hồi ức trở về.

"Không có gì, ta nghĩ tới A Mật."

"Ai, khi nào mới có thể tập hợp đủ yếu tố tiêu diệt Tà Cốt để về nhà thăm A Mật đây." Lê Tô Tô lăn lộn trên giường.

Lúc trước, khi bóp nát tà cốt trong Đồng Bi Đạo, Đạm Đài Tẫn đã cảm thấy Tà Cốt chưa bị tiêu diệt hoàn toàn, bởi vậy sau khi trở về vẫn luôn tìm biện pháp giải quyết triệt để Tà Cốt. Sau đó, cuối cùng hắn cũng tìm được, lại do dự khi thấy cần máu của tân sinh Phượng Hoàng, nghĩ đến lại một lần nữa Tô Tô phải chịu tội giống như 600 năm trước, trong lòng tựa như ngã ngũ vị bình (mất kiểm soát), bởi vậy hắn cũng không đem biện pháp này làm lựa chọn đầu tiên, cho đến khi tìm rất lâu cũng không tìm ra được phương pháp khác, mới đem ánh mắt dời về phương pháp này.

Sau đó, trong lúc vô tình hắn tìm được pháp trận chuyển dời đau đớn, nghĩ thầm nếu Tô Tô có thai, hắn có thể sử dụng pháp trận giống như vòng tay âm dương năm đó, thay nàng chịu khổ sở, thay nàng chịu đau đớn, trái tim treo lơ lửng mới thả về chỗ cũ.

Chỉ là từ xưa, thân thể thần linh thụ thai gian nan, đây cũng là nguyên nhân khiến huyết mạch thần linh lụi tàn, mang thai A Mật thuận lợi như thế là bởi vì lúc ấy Lê Tô Tô chỉ là tiên thân, mà ma khí trong cơ thể ma thai lại cường đại, mới có thể một lần kết thai. Tuy nhiên, nghĩ đến đoạn thời gian kế tiếp đều xảy ra đại sự, Đạm Đài Tẫn cảm thấy trong thời điểm loạn lạc này không phải là thời cơ tốt để mang thai, bởi vậy cũng không sốt ruột để Tô Tô có thai, chỉ đợi mọi việc tương đối an ổn lại bàn bạc kỹ hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro