Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

kỷ niệm thời yêu thương ulpaod zenlu

Sắp đến ngày nhà giáo VN 20/11 rồi tớ mở toppic này để danh tặng cho những ai đang làm nghề sư phạm....và học sư phạm...

". Thầy là đốm lửa đã nhen nhóm lên ngọn lửa tâm hồn của chúng em. Thầy là những bậc thềm đá để chúng em bước từng bước tiến lên phía trước.

. Trong hành trình cuộc đời, Thầy đã làm phong phú linh hồn em mở mang trí lực của em, nhóm lên cho em ánh sáng hy vọng. Cám ơn Thầy, Thầy giáo của em.

. Em không là học trò xuất sắc nhất của Thầy, nhưng Thầy là người mà em yêu quý nhất. Trong ngày lễ này, em kính dâng Thầy tấm lòng tôn kính của em.

. Thầy là một biển lớn kiến thức, em lái con thuyền nhỏ, thả sức quăng lưới đánh bắt, phải không thưa Thầy? "

". Cô đã cống hiến cả tấm lòng chân thành cho trẻ thơ, cho sự nghiệp. Cô ơi! Cô chính là người mẹ tốt nhất trên thế gian này.

. Cô ơi! Cô là người mẹ hiền từ, nuôi dưỡng trong lòng chúng em niềm hy vọng, bồi dưỡng văn minh bên cánh nôi, xua đi những ngu muội, mang đến cho chúng em trí tuệ, tỉ mị chạm khắc từng nét đẹp tâm hồn...

. Cô kính yêu! Sự dạy dỗ ân cần của Cô như gió mùa xuân, như cơn mưa lành, khắc sâu mãi trong lòng em. Em thành kích chúc Cô: Vui khỏe, như ý!"

". Bài giảng của thầy cô luôn phong phú nhiều mầu sắc, mỗi chương mỗi tiết đều tựa như mở ra một cửa sổ trước mặt em, khiến em thấy một thế giới rực rỡ sắc màu.

. Thầy ơi! Thầy đã dùng tình cảm cao cả nhất của nhân loại - tình yêu, để gieo hạt giống mùa xuân, gieo hạt giống ý tưởng, gieo hạt giống sức mạnh...

. Thầy ơi! Tuổi tác đã hằn sâu những vết nhăn trên trán Thầy, làm tóc mai Thầy thêm sợi bạc, nhưng tấm lòng yêu thương của Thầy đối với chúng em, mãi mãi không cạn kiệt...

. Thầy ơi! Thầy đứng trên cương vị thiêng liêng đó, như một tháp chỉ đường chỉ dẫn hết lớp người này đến lớp người khác, hướng về phía trước, hướng về phía trước..."

1. Nhân lễ kỷ niệm Ngày nhà giáo Việt Nam - 20/11, em gửi tới các thầy cô những lời chúc tốt đẹp nhất. Chúc các thầy cô sẽ vững bước trong sự nghiệp trồng người.

2. Nếu hỏi:"Thành công bắt nguồn từ đâu?"

Em sẽ trả lời rằng "Là cô - người đã mang đến cho chúng em kiến thức, hành trang bước vào đời"

3. Dành tặng những tình cảm sâu sắc và tôn kính nhất đến các thầy cô giáo trong ngày 20/11.

Em cũng xin gửi lời chúc mừng đến các thầy cô giáo trong XDCĐ Forum nhân ngày nhà giáo VN. Chúc các thầy cô luôn mạnh khỏe, thành đạt, hạnh phúc và công tác tốt.

4. Nhân ngày 20-11 xin chúc cô giáo mãi yêu sự nghiệp trồng người!

5. Nhân dịp ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, em xin gửi lời chúc sức khoẻ, thành công đến các Thầy Cô.

Chúc các Thầy Cô dồi dào sức khoẻ, hạnh phúc để tiếp tục dìu dắt nhiều thế hệ học trò đến với những bến bờ tri thức !

6. Nhân ngày 20-11 em xin gửi đến quý thầy cô những lời chúc tốt đẹp nhất, kính chúc thầy cô dồi dào sức khỏe và công tác tốt trong sự nghiệp trồng người ạ.

7. Nhân ngày Nhà Giáo Việt Nam 20-11, em xin gởi đến quý Thầy Cô lời cảm ơn chân thành đã dìu dắt chúng em đễn gần hơn với chân trời kiến thức. Kính chúc quý Thầy Cô luôn luôn mạnh khỏe và hạnh phúc để luôn mang đến cho chúng em ngày càng nhiều bài học hay và bổ ích.

8. Vào ngày Nhà Giáo Việt Nam 20-11 hàng năm trong cả nước, từ những em nhỏ chập chững lớp một, lớp hai đến những người cao tuổi. Trong lòng rất hân hoan chào đón và dâng tặng những lời chúc, những đóa hoa tươi thắm gởi tới Thầy Cô suốt cuộc đời cống hiến đưa nền giáo dục nước nhà ngang bằng và sánh vai những nước phát triển!

Em xin kính chúc các Thầy Cô "MẠNH - HẠNH - ĐẠT"!

9. Trước tiên là chúc mừng ngày 20/11, ngày của các quí thầy cô.

Thứ 2, Mong quí thầy cô hãy xứng đáng với sự tôn trọng của cả xã hội, và cống hiến nhiều hơn cho sự nghiệp giáo dục!

10. Nhân ngày 20-11 em xin chúc tất cả những thầy cô mạnh khỏe , hạnh phúc và công tác tốt .

Em có bài thơ tặng các thầy ,các cô :

Một đời người - một dòng sông...

Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,

"Muốn qua sông phải lụy đò"

Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa ...

Tháng năm dầu dãi nắng mưa,

Con đò trí thức thầy đưa bao người.

Qua sông gửi lại nụ cười

Tình yêu xin tặng người thầy kính thương.

Con đò mộc - mái đầu sương

Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,

Khúc sông ấy vẫn còn đây

Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông...

11. Lại một mùa Hiến Chương nữa lại về. Chúng con xin gởi đến thầy cô lời chúc tốt đẹp nhất. Mong thầy cô luôn vui và hạnh phúc.

"Mãi mãi bên con tiếng của Thầy vang vọng. Đã xa rồi mà con ngỡ hôm qua. Bài giảng của thầy như chắp cánh ước mơ, cho con bay khỏi vùng trời cổ tích.

Có những lúc thầm lặng con ngắm, vầng trán thầy đọng lại những nếp nhăn... Tuổi thơ con như những ánh trăng rằm, sao thấy được nổi lòng thầy cùng năm tháng.

Đã qua rồi một thời và con đã lớn. Bài học đầu đời con hiểu được thầy cô. Lời giải đáp cho con không còn là ẩn số mà cả tấm lòng thầy quảng đại bao la.

Ở nơi xa theo hương bay của gió, con gởi lòng mình tôn kính đến thầy yêu"

Mỗi năm cứ đến ngày Nhà Giáo Việt Nam (20/11) trong lòng lại cảm thấy có cái gì đó bồi hồi, vui buồn lẫn lộn... Báo chí từ các ngày trước đã có một số diễn đàn liên quan đến người Thầy như "Đổi mới phương pháp giảng dạy", cũng như các tin bài thường xuyên liên quan đến giáo dục. Trong thời buổi "kinh tế thị trường" hiện nay, đánh giá về nghề dạy, người dạy thật khó: ưu khuyết đều có cả. Vấn đề là làm sao cho hài hòa cả hai mặt đời sống và tinh thần, chuyên môn và nhân cách... Ngẫm lại, bước đường kinh doanh lắm gập ghềnh, "bụi bặm", doanh nhân tham gia giảng dạy thật khó vẹn cả đôi đường...

Chỉ hy vọng rằng, những ai nặng nợ với sự nghiệp "trồng người", dù đứng ở cương vị nào: nhà giáo chuyên nghiệp trên giảng đường, một doanh nhân được mời thỉnh giảng, chuyên gia của doanh nghiệp chia sẻ kinh nghiệm với học viên... hay một người thực hiện các dự án về giáo dục, đào tạo nguồn nhân lực, vào ngày này (20/11) cũng đều đón nhận - suy gẫm lại những hoạt động có liên quan đến nghề dạy học, trăn trở, băn khoăn với nó...

Bản thân tôi, nhận lời chúc mừng cũng vui, nhưng vẫn thấy mình chưa xứng đáng với nó, ít ra là trong giai đoạn kinh doanh hiện nay (còn những kỷ niệm đẹp về công việc dạy học từ khi mới ra trường - cách đây hơn 20 năm - thì đã lui vào quá khứ...)

Xin chia sẻ cùng tất cả thành viên Vatgia.com về phần thưởng quý giá tôi được nhận trong ngày hôm nay (thực sự chỉ bấy nhiêu thôi đã làm "ấm lòng" người dạy).

XIN CHÚC MỪNG CÁC THÀNH VIÊN VẬTGIÁ ĐÃ ĐÓNG GÓP NHIỀU TRONG CÔNG CUỘC CHIA SẺ TRI THỨC TỚI MỌI NGƯỜI NHÂN DỊP NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 2009!

Chỉ vài bông hoa đơn sơ và hàng chữ đề tặng cũng đủ làm lay động lòng người nhận...

MỘT CÂU CHUYỆN CẢM ĐỘNG

Câu chuyện đã xảy ra từ nhiều năm trước. Lúc đó, cô Thompson đang dạy tai trường tiểu học của một thị trấn nhỏ tại Hoa Kỳ. vào ngày khai giảng năm học mới, cô đứng trước những em học sinh lớp 5, nhìn cả lớp và nói cô sẽ yêu thương tất cả các học sinh như nhau. Nhưng thực ra cô biết mình sẽ không làm được điều đó bởi cô đã nhìn thấy cậu học sinh Teddy Stoddard ngồi lù lù ngay bàn đầu. Năm ngoái cô đã từng biết Teddy và thấy cậu bé chơi không đẹp với bạn bè, quần áo thì lôi thôi lếch thếch, còn người ngợm thì lại quá bẩn thỉu. "Teddy trông thật khó ưa".

Chẳng những thế, cô thompson còn dùng cây bút đỏ vạch một chữ thập rõ đậm vào hồ sơ cá nhân của Teddy và ghi chữ F đỏ chói ngay phía ngoài (chữ F là hạng kém). Ở trường này, vào đầu năm học mỗi giáo viên đều phải xem thành tích học tập của từng học sinh trong lớp mình chủ nhiệm. Cô Thompson đã nhét hồ sơ cá nhân của Teddy đến cuối cùng mới mở ra xem, và cô rất ngạc nhiên về những điều đọc được. Cô giáo chủ nhiệm lớp 1 đã nhận xét Teddy như sau: "Teddy là một đứa trẻ thông minh và luôn vui vẻ. Học giỏi và chăm ngoan... Em là nguồn vui cho người chung quanh". Cô giáo lớp 2 nhận xét: "Teddy là một học sinh xuất sắc, được bạn bè yêu quý nhưng có chút vấn đề vì mẹ em ốm nặng và cuộc sống gia đình thật sự là một cuộc chiến đấu". Giáo viên lớp 3 ghi: "Cái chết của người mẹ đã tác động mạnh đến Teddy. Em đã cố gắng học, nhưng cha em không mấy quan tâm đến con cái và đời sống gia đình sẽ ảnh hưởng đến em nếu em không được giúp đỡ". Giáo viên chủ nhiệm lớp 5 nhận xét: "Teddy tỏ ra lãnh đạm và không tỏ ra thích thú trong học tập. Em không có nhiều bạn và thỉnh thoảng ngủ gục trong lớp". Đọc đến đây, cô Thompson chợt hiểu ra vấn đề và cảm thấy tự hổ thẹn. Cô còn thấy áy náy hơn khi đến lễ Giáng sinh, tất cả học sinh trong lớp đem tặng cô những món quà gói giấy màu và gắn nơ thật đẹp, ngoại trừ món quà của Teddy. Em đem tặng cô một gói quà bọc vụng về bằng loại giấy gói hàng nâu xỉn mà em tận dụng lại từ loại túi giấy gói hàng của tiệm tạp hóa. Cô Thompson cảm thấy đau lòng khi mở gói quà ấy ra trước mặt cả lớp. Một vài học sinh đã bật cười khi thấy cô giơ lên chiếc vòng giả kim cương cũ đã sút mất vài hột đá và một chai nước hoa chỉ còn lại một ít. Nhưng cô đã dập tắt những tiếng cười nhạo kia khi cô khen chiếc vòng đẹp, đeo nó vào tay và xịt một ít nước hoa trong chai lên cổ tay. Hôm đó Teddy đã nán lại cho đến cuối giờ để nói với cô: "Thưa cô, hôm nay cô thơm như mẹ em ngày xưa". Sau khi đứa bé ra về, cô Thompson đã ngồi khóc cả giờ đồng hồ. Và chính từ hôm đó, ngoài dạy học cô còn lưu tâm chăm sóc cho Teddy hơn trước. Mỗi khi cô đến bàn em để hướng dẫn thêm, tinh thần Teddy dường như phấn chấn hẳn lên. Cô càng động viên em càng tiến bộ nhanh. Vào cuối năm học, Teddy đã trở thành học sinh giỏi nhất lớp. Và trái với phát biểu của mình vào đầu năm học, cô đã không yêu thương mọi học sinh như nhau. Teddy là học trò cưng nhất của cô.

Một năm sau, cô tìm thấy một mẩu giấy nhét qua khe cửa. Teddy viết: "Cô là cô giáo tuyệt vời nhất trong đời em". Sáu năm sau, cô lại nhận được một bức thư ngắn từ Teddy. Cậu cho biết đã tốt nghiệp trung học, đứng hạng ba trong lớp và "Cô vẫn là người thầy tuyệt vời nhất trong đời em". Bốn năm sau, cô lại nhận được một lá thư nữa. Teddy cho biết dù hoàn cảnh rất khó khăn khiến cho cậu có lúc cảm thấy bế tắc, cậu vẫn quyết tốt nghiệp đại học với hạng xuất sắc nhất, nhưng "Cô vẫn luôn là cô giáo tuyệt vời mà em yêu quý nhất trong đời". Rồi bốn năm sau nữa cô nhận được bức thư trong đó Teddy báo tin cho biết cậu đã đậu tiến sĩ và quyết định học thêm lên. "Cô vẫn là người thầy tuyệt nhất của đời em", nhưng lúc này tên cậu đã dài hơn. Bức thư ký tên Theodore F. Stoddard - giáo sư tiến sĩ.

Câu chuyện vẫn chưa kết thúc tại đây. Một bức thư nữa được gửi đến nhà cô Thompson. Teddy kể cậu đã gặp một cô gái và cậu sẽ cưới cô ta. Cậu giải thích vì cha cậu đã mất cách đây vài năm nên cậu mong cô Thompson sẽ đến dự lễ cưới và ngồi ở vị trí vốn thường được dành cho mẹ chú rể. Và bạn thử đoán xem việc gì đã xảy ra? Ngày đó, cô đeo chiếc vòng kim cương giả bị rớt hột mà Teddy đã tặng cô năm xưa, xức thứ nước hoa mà Teddy nói mẹ cậu đã dùng vào kỳ Giáng sinh cuối cùng trước lúc bà mất. Họ ôm nhau mừng rỡ và giáo sư Stoddard thì thầm vào tai cô Thompson: "Cám ơn cô đã tin tưởng em. Cám ơn cô rất nhiều vì đã làm cho em cảm thấy mình quan trọng và cho em niềm tin rằng mình sẽ tiến bộ". Cô Thompson vừa khóc vừa nói nhỏ với cậu: "Teddy, em nói sai rồi. Chính em mới là người đã dạy cô rằng cô có thể sống khác đi. Cô chưa từng biết dạy học cho tới khi cô được gặp em"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #zencluy